Lâm Phạm Nhạc đem bộ lễ phục vứt sang một bên, tùy tùy tiện tiện ngồi vào bàn máy tính. Căn phòng tối om, tĩnh lặng. Cô còn chưa tẩy trang, vẻ mặt sắc sảo đầy lười biếng trông thật mê người.
Thực hiện vài thao tác, cô nhấn chuột, và vỗ tay.
- Xong chương của ngày hôm nay!
Có tiếng chuông điện thoại. Phạm Nhạc thở dài, lười biếng vươn tay cầm lấy.
- Xin chào, Lâm Phạm Nhạc nghe đây.
- Nhạc Nhạc, vẫn còn thức à? - Giọng của người bên kia có vẻ không vui. - Chị đã nói với em bao nhiêu lần rồi, cái sở thích vô vị không ích lợi đó của em nên bỏ đi...
- Được rồi chị Yên Yên, em tự có chừng mực. - Phạm Nhạc ngắt lời.
Đáp lời xong, cũng không đợi bên kia trả lời, cô tắt điện thoại. Vứt điện thoại qua một bên, cô lại chăm chú nhìn màn hình máy tính.
Lâm Phạm Nhạc có sở thích viết truyện online, một ngày không viết thì trong người sẽ rất cồn cào. Cũng còn khá có người đọc truyện cô viết.
Phạm Nhạc cảm thấy, trên mạng cũng không phải không tốt. Hiện tại ít ra cũng có người tán dóc, không như lúc trước nói chuyện đều phải để ý trước sau, dần dần trở thành ít nói. Ở trên mạng mọi người không thấy mặt nhau, cảm giác đều sẽ bình đẳng như nhau. Thật sự tìm một người hợp với mình, chỉ có thể là tìm ở thế giới mà phù hợp.
Lâm Phạm Nhạc là ảnh hậu. Các bộ phim có sự tham gia của cô đều đạt rất nhiều giải. Cá nhân cô cũng có đạt được nhiều giải thưởng lớn. Trước lúc đi vào con đường diễn viên, cô cũng có nhiều thành tựu trong ca hát, cũng từng là một ca sĩ nổi tiếng. Bên ngoài các fan nhìn thấy, chính là một cái hình tượng nữ thần lạnh lùng cao cao tại thượng, lạnh lùng ít nói. Chính là, chưa ai biết qua sở thích của cô.
Trong giới giải trí, Phạm Nhạc rất có cân lượng. Lời của cô nói, nhiều khi không cần chứng cứ cũng có người tin, còn có thể chỉ một lời bâng quơ cũng buộc tội được người khác. Tại giới giải trí, cô đứng trên đỉnh cao danh vọng.
Nhưng Nhạc Phạm lại không có hứng thú với những thứ danh vọng đó. Một mình cô không có thế lực nào chống lưng, lăn lộn trong cái giới giải trí này mà phát triển đến mức độ này, tự cô cũng đã nhìn thấu cái thế giới đầy âm mưu ghê tởm ẩn giấu sau lớp hào quang bóng bẩy bên ngoài. Với cô mà nói, nó cũng chẳng có chút cân lượng nào. Cô cũng đã bắt đầu thấy buồn chán với cái vòng luẩn quẩn này.
Niềm vui viết truyện này của Phạm Nhạc bắt đầu một năm sau khi cô bắt đầu bước vào giới giải trí. Lúc đó cô vẫn còn đi theo con đường trở thành ca sĩ, là một người mới. Lúc đó bởi vì muốn mơ ước của mình được thể hiện, muốn viết ra những suy nghĩ của mình, cô mới tìm lên các trang viết truyện online trên mạng. Cô tạo tên giả, đem những gì xảy ra với mình, những gì mình nhìn nhận được từng ngày, đem viết ra dưới cảm nhận của một nhân vật mà cô tạo ra. Sau đó tác phẩm cô rất được đón nhận, nó khiến cô yêu thích việc này. Văn phong của cô không hay, không hoa lệ, nhưng từng câu chữ đều chân thực. Đây là cách mà cô hấp dẫn người đọc.
Tuy nhiên, đó chỉ là tác phẩm đầu tiên, cũng là duy nhất của cô có độ tin cậy cao và đã hoàn thành. Hiện tại cô viết đều là mấy cái loại truyện thần tiên, loại truyện siêu nhiên. Bản thân cô cũng thấy nó quá trẻ con, nhưng có lẽ do muốn mình ngây ngô một chút nên cũng không sửa đổi. Dần dần do lăn lộn trong giới giải trí suy nghĩ có chút khác, nên cũng bắt đầu viết ngôn tình. Danh sách truyện của cô có khoảng hơn 20 truyện, hầu hết đều chỉ viết được đoạn đầu, chưa đi vào kịch tính. Lưu nháp cũng có tới gần 30 bộ.
Cũng từ sở thích này, Phạm Nhạc rời bỏ thị trường ca sĩ và trở thành diễn viên. Do thường xuyên phải tưởng tượng trạng thái của nhân vật trong truyện, và có lẽ còn là do thiên phú, nên cô khá giỏi trong đóng phim. Sau khi bị antifan chèn ép, cô chuyển qua diễn xuất và bắt đầu lăn lộn trở thành ảnh hậu. Tuy nhiên, sau đó do vẫn còn đam mê ca hát, cô nhiều lúc tham gia ca hát trong các chương trình. Cô lúc này ngay thẳng đã thành tiếng, hơn nữa đã có địa vị cao, việc cô hát chẳng còn ai nói gì nữa.
Phạm Nhạc thích khác biệt, vì thế nên truyện cô viết có rất nhiều điểm nhấn, nhưng cũng rất kỳ quặc. Nhưng cô thích thế. Cô viết là vì sở thích, vì thế cũng không để tâm độc giả nói gì. Những gì tiếp thu được thì tiếp thu, không thì cứ ngó lơ.
Phạm Nhạc vươn vai. Vừa đăng chương mới xong thì bị quản lý Tần Yên Yên gọi điện, cô thật xui xẻo.
Nhìn đồng hồ, mới 11 giờ đêm.
- Xem nốt tập mới của anime hôm nay đã.
Phạm Nhạc lại chăm chú nhìn vào máy tính. Không chỉ thích viết truyện, cô còn thích anime. Bản thân cô chính là một lolicon chính hiệu. Cô lúc trước muốn theo đuổi hình tượng đáng yêu năng động. Như vậy đống đồ cosplay loli cô mua sẽ có chỗ dùng. Tuy nhiên về sau, do cô có xu hướng không tin tưởng nên ít nói với người khác, quản lý Yên Yên mới để cô lấy hình tượng nữ thần lạnh lùng.
Thế nên không ai biết, ảnh hậu Phạm Nhạc tính tình thực chất rất trẻ con, không giống những gì cô vẫn hay biểu hiện trước fan.
Ai bảo cô không có người thân nào, duy chỉ có người ba đã chết bảy năm trước khi cô mới bước vào nghề do tai nạn.
Phạm Nhạc tất nhiên không ngốc. Lúc đầu cho đó là tai nạn, nhưng sau này khi đã nếm trải qua mùi vị của âm mưu, cô mới biết có những thứ không như cô nghĩ. Và điều đó làm cô thận trọng hơn với người khác. Nó thay đổi hình tượng của cô rất nhiều.
***
*tg: đừng có mang đi đâu hết. Quyển này chỉ được phép tồn tại ở santruyen và wattpad.