Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi

Chương 1



.....

Vương Minh trong giấc ngủ say bỗng nhiên thấy cơ thể mình đau nhứt dữ dội cứ như xương cốt khắp người bị đánh gãy, khó khăn hắn ta cố gắng mở mắt.

"Đây là đâu? A, sau cơ thể mình đau thế này"

Đúng lúc trong chưa biết truyện gì sảy trong đầu hắn bỗng một dàng âm thanh vang lên khiến hắn đau đớn như búa bổ vào đầu khó chịu vô cùng.

[Vui lòng xác nhận]

[Vui lòng xác nhận]

[Vui lòng xác nhận]

[Vui lòng xác nhận]

[Vui lòng xác nhận]

[Vui lòng xác nhận]

....

Âm thanh cứ luân phiên nhau vang lên cứ như thông báo lâu ngày không đọc dồn lại thành một khói.

"A! Nhức đầu chết đi được, Xác Nhận... Xác Nhận"


Nhưng khi hắn ta kịp xác nhận thì cũng là lúc cơ thể hắn không chịu nỗi nửa mà ngất đi.

[Xác nhận thành công]

[Bắt đầu Loading...]

[Hoàn tất]

[Bắt đầu trình tải kí ức]

[Trình tải hoàn tất]

[Nhận gói quà Tân thủ]

.....

Trong cơn mê mang Vương Minh hắn một lần nửa tỉnh lại nhưng lần này khác lần trước hắn đã nắm được sự việc đã sảy ra với hắn, theo như Vương Minh suy nghĩ thì đây là xuyên Không giống như mấy cuốn tiểu thuyết hắn hay đọc con thân xác và kí ức này có lẻ là kiếp này của hắn bởi người này cũng tên Vương Minh cũng 17 tuổi, không biết nghỉ gì mà hắn ta có chút tức giận mắt hơi đỏ.

"Không ngờ, khi ta xuyên qua cũng chính là lúc ta tiếp nhận thâm thù đại hận của ngươi... Ta của thế giới này yên tâm đi ta nhất định cho ngươi một cái công bằng"

Vương Minh của thế giới này vô cùng bi ai, là con thứ của Vương Minh mà nói chắng ra là con hoang khi gia chủ Vương gia trong một lần say rượu làm ra chuyện bại hoại với một nô tỳ mà người này cũng chính là mẹ cậu, năm 6 tuổi mẹ cậu bị cả của Vương khang cũng chính là cha của cậu bức chết kẻ từ đó cậu sống một cuộc sống thua cả chó bữa đói bữa no ngày ngày chịu dày dò có khi phải ăn cùng chó khi cơn đói lấn áp, kẻ từ năm 10 tuổi ngày ngày bị Vương Lâm con trai cả của Vương khang đánh đạp làm tiêu khiển hôm nay chính thức bị đánh chết tay chân xương cốt vở dụng thậm chí cả xương sườn cũng chẳng còn cái nào, đau khổ, tuổi nhục, chịu đủ dài vò, giận không thể làm gì, tức giận đến thấu xương rách gan, trước khi chết mang theo cừ hận ngúc trời xá nát hư không kết quả là Vương Minh ở đây theo hắn ta suy đón là vậy, đúng lúc này một giọng nữ ngọt ngào xuất hiện như ảnh ba chiều với đôi cánh bướm màu đen đôi mắt to tròn dễ thương, nước da trắng không tùy vết hiện trước mặt cậu.

[Suy đón của chủ nhân tương đối chính xác a]

Vương Minh giật mình nhưng chẳng thể phản ứng gì nhiều khi xương cốt vỡ nát cả rồi.

"Ngươi là giọng nói khi nãy?!"

[Chính xác, xin tự giới thiệu em là Hệ thống của ngài từ nay ngài có thể gọi em là Tiểu Nguyệt]

Vương Minh hắn ta vốn không phải là người bình thường, thực chất hắn là Sát thủ của một tổ chức ẩn danh gì muốn có cuộc sống yên bình mà chống khỏi tổ chức để tránh đi sự truy sát hắn giả dạng thành học sinh trung học, trong thời gian này gì quá nhàm chán hắn ta đem gần 2,800 bộ truyện xuyên không và 1,300 bộ truyện hệ thống đọc sạch nên việc hắn bị Xuyên Không cũng không mấy là ngạc nhiên hay bỡ ngỡ hắn chỉ có chút ngạc nhiên là nhưng câu truyện kia là thật mà thôi.

"Này ta đang ở đâu?"

[Ngài đang ở tinh vực số 1933/1tỉ tinh vực, tên gọi Lục Địa Ánh Trăng]

[Là một trong những đại đa phần Tinh Vực lấy Tu Tiên Làm chủ đạo, nghịch Thiên cải mệnh có...]

Vương Minh bỗng ngất ngang hắn đón được hệ thống sắp nói gì.

"Được rồi ngươi không cần giới thiệu cấp độ Tu Tiên, ta vốn là người Tu Tiên mà"

[…]

"Tiểu Nguyệt, ngươi đến từ đâu?" Vương Minh tò mò hỏi hắn biết thực chất một hệ thống có trí tuệ sẽ không tầm thường.

[Tiểu Nguyệt, đến từ công ty Đại Thứ Nguyên mã số là Zero gì bị chục chặt trong lúc du hành nên bị trôi nổi trên không hơn tỉ năm nhưng hôm nay may mắn gặp được chủ nhân]

"Thảo nào, ngươi gấp rút hói ta xác nhận như vậy..."


[Hì hì, Tiểu Nguyệt chán gần chết ngoài kia rồi]

"Khụ khụ..." Vương Minh bỗng phung ra ngụm máu mặt tái nhợt.

"Này, Tiểu Nguyệt có cách nào giúp ta giúp ta khôi phục lại không? Khụ khụ"

[Có, chủ nhân có 1 túi tân thủ ngài có muốn sử dụng]

"Được, ta sử dụng"

[Chúc mừng! Chủ Nhân nhận Huyết Long Chiến Y]

[Tự động trang bị]

[Hoàn tất]

"...." Vương Minh một khoảng lặng kéo dài, nhận được trang bị đây không phải là đang bức chết hắn sau? Trang bị có thể khôi phục vết thương sau?

"Tiểu Nguyệt... Không... Lẻ"

[Không đúng như chủ nhân nghỉ đâu, mời ngài xem]

[Huyết Long Chiến Y]

Loại: SSS

Giáp +300

Hp +10000

Hiệu ứng:

+Chuyển 5% Hp của tất cả những người xung quanh thành của mình trong bán kính 5km lưu ý không vĩnh viễn.

Hồi 5% Hp mỗi 30s.

Phản thương 100%

"Phụt..." đọc xong thông tin Vương Minh như lên cơn đau tim cái gì là 5% Hp của kẻ xung quanh cái này là chừng nào nghịch Thiên.

Đúng lúc này cơ thể Vương Minh như khỏe lại không thấy đau đớn trái lại còn cảm thấy thoải mái vô cùng, hắn mới lom khom ngồi vậy.

"Hmm... Này Tiểu Nguyệt ngươi có cái bản Thông Tin gì đó không" Vương Minh hắn không chắc lắm về cô nàng hệ thống này nên hỏi dò xét.

[Có, Thưa chủ nhân]

[Thông Tin]

Tên: Vương Minh

Tuổi: 17


Tộc: Con người

Cấp 1

Cấp Tu Tiên: Phàm Nhân

Hp: 99 999 999/ 99 999 999

Mp: 100/100

Linh khí: 0

+Kĩ năng: Chưa có

Trang bị: Huyết Long Chiến Y+Túi: Trống

Cửa hàng: Khóa

Trang Bức: 0 điểm

Đọc xong bản thông tin Vương Minh trực tiếp cạn lời, đây là lỗi quá lỗi là đàng khác.

Vương Minh thử vận dụng hấp thu linh khí nhưng ngay lập tức cậu nhìn lại.

"Haiz... Quả nhiên là không thể Tu Tiên, thậm chí nếu cố gắng Tu sẽ bạo thể mà chết giờ thì ta biết tại sau hắn chịu uất ức bao lâu nay mà không ngốc nỗi đầu rồi" Vương Minh cảm thán.

[Chủ Nhân đừng lo đã có Tiểu Nguyệt, Chúng ta bắt đầu cuộc hành trình phá hoại... Ấy nhầm giải cứu thế giới nào!]

"…" Ha ha... Giờ thì ta biết sau ngươi mắc kẹp ngoài kia tỉ năm rồi.

[Chủ nhân ngài lại nghĩ xấu Tiểu Nguyệt]

"Ta chỉ suy đoán thôi"

[Hừ, Tiểu Nguyệt không thèm nói chuyện với ngài nửa]

"…" Cạn Lời.

......




Bình Luận (0)
Comment