Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 126

Cốc cốc!

tiếng gõ cửa vang lên, Cát Mẫn mới từ trạng thái ngẩn ngơ tỉnh lại.

Nàng đi ra mở cửa, đứng trước cửa không ai khac chính là Cát Lặc.

Cát Lặc ý vị thâm trường nhìn nàng, trên mặt không che giấu được vẻ ham muốn. 

Nhưng hắn biết so với việc Cát gia hưng thịnh, sự ham muốn này cũng chỉ có thể đè nén lại mà thôi.

Cát Lặc nói:

“ không mời ta vào ngồi nói chuyện sao?”

Cát Mẫn tránh sang một bên nói:

“ mời Lặc trưởng lão!”

Cát Lặc gật đầu, đi vào phòng, tự nhiên như là ở nhà mình, ngồi vào bàn tự châm một chén trà.

Hắn nhìn quanh, Cát Mẫn phòng quả nhiên không tệ. Căn phòng khá lớn, sắp xếp gọn gàng, lại dùng màu đỏ cùng hồng làm chủ lưu màu sắc lộ ra đại gia khuê tú mềm mại dịu dàng phong thái.

Hắn nhìn Cát Mẫn hỏi:

“ ngươi hẳn là đã có được thông tin rồi chứ?”

Cát Mẫn đắng chát gật đầu. Nàng cũng không phải nằm liệt giường Cát Liễu, sớm đã có được tin tức cha nàng chiến bại.

Lần này xuất phát Cát Hổ cũng không hề dẫn theo nàng, mà nàng cũng cho rằng đã chắc thắng nên không hề cho rằng có cái gì bất ngờ có thể xảy ra.

Thế mà hạ nhân lại truyền về cha nàng chiến bại đồng thời tử trận tin tức, khiến nàng như là bị sét đánh giữa trời quang.

Cha nàng cùng hai vị gia chủ, đường đường hai cái nhất lưu cảnh một cái nhị lưu đỉnh phong cảnh vây giết đám thanh niên nhị lưu cảnh mà thôi, không những không thể thắng còn là chiến bại tử trận.

Lúc nàng nghe được tin này chỉ có một suy nghĩ duy nhất chính là mình nghe nhầm, hoặc hạ nhân đang lừa dối bản thân.

Đáng tiếc, sự thật sau đó liền nói rõ cho nàng biết, cha nàng Cát Hổ đã tử trận, đầu đường cuối ngõ đều đang đồn ầm lên chuyện này. 

Trong nhất thời, nàng cảm giác cả thế giới như sụp đổ, trước mắt tối sầm xuống, hai chân giống như là đứng không vững.

Nàng ở Cát gia địa vị cùng tài phú, đều là dựa trên Cát Hổ cường đại chống đỡ. Nếu hắn không còn tồn tại, tất cả mọi thứ đều biến mất.

Cho dù nàng có kinh dinh giỏi như thế nào đi nữa, đứng trước đám tộc lão chuyên quyền độc đoán trọng nam khinh nữ mà nói, tất cả quyền hành của nàng sẽ lập tức bị thu hồi.

Nàng không thể nào chống lại được sự liên hợp của đám người này, số phận của nàng lúc này giống như rẽ ngoặt một cái.

Từ Cát gia đại tiểu thư phong quang vô hạn, ngay lập tức chỉ còn là Hỏa Vân Thành đệ nhất mĩ nhân mà thôi, nàng tài hoa cũng đã không còn ai chú ý tới.

Tương lai vô cùng mịt mờ, nàng có thể tưởng tượng được ra nhất nhiều viễn cảnh.

Tốt nhất chính là được dùng làm chính trị hôn nhân quân cờ, trở thành một vị thiếu gia đại gia tộc nào đó phu nhân.

Tệ hơn chính là trở thành đồ chơi hoặc thị thiếp cho một người nào đó, người đó có thể có quyền lực hoặc võ công nổi bật ở Hỏa Vân Thành.

Còn có tệ hơn nữa, nhưng Cát Mẫn không dám tiếp tục nghĩ, càng nghĩ nàng càng sợ hãi.

Cát Hổ chết, nàng cũng rất đau thương. dù cho hai người tình cảm cha con không tốt bao nhiêu, nhưng vẫn là có ơn sinh thành.

Nói không đau thương chính là giả dối, nhưng đối với nàng đau buồn khi mất đi lợi ích mà Cát Hổ mang lại cho nàng còn lớn hơn tình cha con.

Có thể nói ở Cát gia, tình cảnh này chính là chủ lưu. Huyết mạch tình cảm vô cùng nhạt nhẽo.

Cát Lặc gật đầu nói:

“ Hiền chất a hiền chất, Cát gia chúng ta bây giờ phải đứng trước rất nhiều khó khăn, ngươi cũng đã từng chưởng quản kinh doanh, hẳn là hiểu điều này?”

Cát Mẫn không nói, chỉ yên lặng gật đầu.

Cát Lặc vuốt vuốt cằm:

“ thực ra nếu không phải do đệ đệ ngu ngốc của ngươi làm càn thói quen, chúng ta cũng không phải đối mặt với nguy cơ to lớn như vậy, gia chủ cũng đã không chiến bại bỏ mình! ai đáng tiếc gia chủ một đời anh mình a!”

Hắn nói xong cố tình quan sát Cát Mẫn xem nàng đối với người đệ đệ này của mình có thái độ như thế nào?

Nếu nàng để ý sinh tử của hắn, vậy không tốt làm. Nhưng nếu hai người vốn không hòa hợp, ra tay với Cát Liễu cũng không trở thành cái gì lo lắng.

Cát Mẫn đối với Cát Liễu chán ghét đã lâu, nàng mặt không hề cảm xúc nhìn Cát Lặc. Nàng biết hắn sẽ còn nói tiếp. 

Cát Lặc gật đầu, quả nhiên hai người không hề hòa hợp một chút nào. chỉ cần dựa vào thái độ của Cát Mẫn là có thể đoán ra tất cả.

Hắn nói:

“ trưởng lão của gia tộc đã thống nhất, trừng trị người gây ra tai họa đầu nguồn, cũng chính là đệ đệ ngươi. Hắn sẽ bị giao vào tay Triệu Vô Cực, để Triệu Vô Cực có thể hả giận, sau đó bồi thường thêm tài phú để hắn có thể nguôi giận, không tiếp tục tính toán với Cát gia chúng ta!”

Cát Mẫn không hề tỏ thái độ gì, Cát Lặc lại tiếp tục nói:

“ nhưng như thế cũng chưa thể chắc chắn hoàn toàn đảm bảo gia tộc chúng ta sẽ không nhanh chóng sa sút a! Cát Mẫn ngươi có hiểu được nỗi lòng của các trưởng lão hay không?”

Cát Mẫn là loại người thông minh,sớm nhìn thấu thói đời bạc bẽo, bởi chính nàng cũng là như vậy.

Nàng mở miệng nói:

“ Lặc trưởng lão người ngay không nói lời cong, mời nói thẳng!”

Cát Lặc cười nói:

“ chúng ta bây giờ đều bị rất nhiều gia tộc nhìn chằm chằm vào. Một cái đại gia tộc xuống đài để lại chỗ tốt là đủ làm rất nhiều người đỏ mắt đấy. nhưng trụ cột của chúng ta đã không còn, hai cái nhất lưu cảnh cao thủ đều lần lượt chết đi, chúng ta bây giờ cần nhất chính là một cái trụ cột mới. Mà người có thể lập tức tạo ra trụ cột đó không ai khác chính là ngươi!” 

Cát Mẫn trong lòng cười lạnh, quả nhiên nàng vẫn là bị sử dụng như một cái vật trao đổi, đổi lấy Cát gia có thể kéo dài hơi tàn làm đại gia tộc.

Nàng lạnh lùng hỏi:

“ các trưởng lão đã có quyết định là gia tộc nào chưa?”

Cát Lặc nhấp một ngụm trà, mở miệng nói:

“ Thiên, Vân, Hoàng, Mã, Ngụy ngũ gia đều có thể làm đối tượng của chúng ta, bọn họ đều đang có thanh niên tài tuấn cùng độ tuổi xứng đôi với ngươi. Nhưng nếu quá yếu cũng không thể làm chúng ta thỏa mãn, cũng là đối với ngươi bất công. 

Ngươi hẳn cũng muốn một cái trượng phu có võ lực siêu quần đúng không? trong đám này chỉ có Thiên gia cùng Vân gia xứng đáng với Hỏa Vân Thành đệ nhất mĩ nhân danh xưng của ngươi.

Nhưng các gia tộc thói quen đều là ở dưới lợi ích điều động. Bọn họ như là đám cho ăn không quen mặt bạch nhãn lang, cho dù có thỏa thuận thế nào, bọn họ cũng chưa chắc sẽ tuân thủ vào phút cuối mà đưa tay ra giúp đỡ chúng ta Cát gia!”

Cát Lặc không nói nữa mà là ngừng lại một chút nhìn Cát Mẫn.

Cát Mẫn khó hiểu nói:

“ vậy còn có cách nào tốt hơn hay sao?”

Nàng đối với đám này trưởng lão trong lòng cười lạnh, một đám phế vật đến lúc quan trọng cũng chỉ biết dựa vào nàng, lợi dụng một nữ nhân đứng ra thay bọn họ ngăn cơn sóng dữ. 

Bọn hắn còn là nam nhân hay không? 

Suốt ngày ngồi ở địa vị cao, hưởng hết tài nguyên gia tộc, đến lúc sinh tử thời khắc thì một cái chủ ý cũng không có, chỉ biết dùng người khác hi sinh đổi lấy lợi ích cho mình, đúng là một đám vô tích sự mà.

Nhưng nàng cũng tò mò, đám người này hiển nhiên là muốn dùng nàng, nhưng dùng thế nào lại chưa rõ. Nếu không phải là ngũ đại gia tộc, còn có ai có thể kéo lại xu thế lụi tàn này của Cát gia hay sao?

Cát Lặc lúc này đắc ý vuốt râu nói:

“ nếu ngươi theo đại gia tộc bọn hắn chưa chắc sẽ tuân thủ hứa hẹn, nhưng nếu ngươi có thể làm Triệu Vô Cực hài lòng, hắn một cái thiếu niên huyết khí phương cương, mới ra giang hồ coi trọng hiệp nghĩa chắc chắn sẽ không truy cứu đến cùng Cát gia chúng ta, nói không chừng còn tìm được sinh cơ trong tử địa!”

Cát Mẫn nghe xong lập tức hai mắt đỏ lên, bọn hắn vậy mà để nàng đi lấy lòng tên khốn khiếp đó.

Hắn không những là kẻ thù giết cha nàng, trước đây hắn còn từng xỉ nhục qua nàng. Cát Mẫn đối với Triệu Vô Cực chỉ có thù hận mà thôi.

Để cho nàng đi lấy lòng hắn, còn không bằng để cho nàng đi chết!

P/s: hết chương. tác nghiên cứu qua một chút thị hiếu người đọc, đa số người đều không thích đọc chương quá dài, mà chương dài thì số chương lại ít người khác không muốn nhảy hố quá sớm. bởi vậy từ này chuyển về viết chương 1k8 chữ nhưng ra nhiều chương. hi vọng mọi người vẫn tiếp tục ủng hộ.

Kiểu chương này tuy mạch truyện sẽ hơi ngắt quãng một chút, nhưng dễ dàng kéo nhân khí hơn, đối với tác giả cũng có lợi hơn.

Phần trước viết chiến đấu hơi nhiều, về sau sẽ cố gắng bổ sung một chút yếu tố hài hước, nhưng sẽ không rời xa thiết lập cũ của Triệu Vô Cực là một cái bình tĩnh lạnh lùng thiếu niên. Bái tạ!
Bình Luận (0)
Comment