Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 477

Hoa sơn, một ngọn núi khá cao, không hề là địa bàn của bất kì môn phái nào trên giang hồ.

Nó vốn nổi tiếng bởi vì rất lâu trước đây có hai vị đỉnh phong cường giả ở đây phát hiện một đóa ba ngàn năm thiên sơn tuyết liên, sau đó hai người liền nổ ra đại chiến.

Một trận chiến kia có thể nói là cường cường gặp gỡ, đánh ba ngày ba đêm mới phân ra thắng bại.

Đến mức đỉnh núi ở đó cũng bị đánh bằng ra một đoạn dài, đủ thấy được hai người sức công phá có bao nhiêu mạnh mẽ.

Về sau những vị khác đỉnh phong cường giả cũng hiếu kì với ngọn núi này, bắt đầu lên đây thám hiểm, ngọn núi này cũng theo đó có tên là Hoa sơn.

Bởi vì lúc đó người lên đỉnh Hoa sơn không hề ít, bởi vậy rất nhiều người liền nhanh chóng gặp nhau.

Trong đó có không ít người vốn là tử địch hoặc kẻ thù.

Thế là đại chiến nổ ra, từ một người cùng một người đại chiến, lại đến môt nhóm người cùng một nhóm người đại chiến, tông môn đại chiến.

Rất nhiều người đỉnh phong cường giả đều yêu thích lên Hoa sơn giải quyết mâu thuẫn, đơn giản vì nơi này không chỉ cao, mà xung quanh nó phong cảnh cũng hữu tình, ở đây quyết đấu mới thể hiện ra bọn hắn cao thủ phong phạm.

Sau đó cái truyền thống này thế mà bị giữ lại, cao thủ trên giang hồ bắt đầu tấp nập hướng về Hoa sơn du lịch, cũng không ít người chọn đây làm nơi quyết đấu.

Theo thời gian dài diễn biến, cuối cùng thành hai mươi năm một lần Hoa Sơn luận võ sự kiện.

Hoa sơn phía dưới, có năm con đường đi lên đỉnh núi.

Người có thể đánh bại tất cả đỉnh phong cao thủ trên giang hồ bước lên đỉnh núi, liền đủ tư cách tham gia vào trận chiến cuối cùng.

Năm người này cũng được tôn xưng làm ngũ tuyệt.

Nếu người nào trong số ngũ tuyệt có thể lực áp quần hùng, đánh bại cả năm người đứng vững đến cuối cùng, vậy thì người đó chính là giang hồ đệ nhất cường giả, cũng là võ lâm chí tôn.

Nhưng vị trí võ lâm chí tôn này, cũng không dễ đoạt được như vậy.

Dù sao mỗi một môn phái đều có cái đặc sắc của mình, thực lực của mỗi người cũng đều tương đương nhau là đỉnh phong viên mãn cảnh cường giả, bởi vậy lúc chiến dấu đều là lưỡng bại câu thương, rơi vào hỗn chiến trạng thái, ai xui xẻo bị vây công thì bại càng nhanh.

Thường thường mỗi môn phái có một người may mắn lên đến đỉnh đã là may lắm rồi, nếu có hai người, vậy thì phải từ hai vị trí khác nhau đi lên tranh lấy một vị trí cuối cùng ở đỉnh Hoa sơn, làm một trong ngũ tuyệt.

Nhưng nếu có môn phái có hai người cùng lên đỉnh, vậy thì không cần nói cũng biết, bọn hắn sẽ bị đám người còn lại ăn ý vây công, nhanh chóng loại bỏ.

Bởi vậy từ đó về sau, mọi người đều chỉ cử ra một đại diện cho môn phái của mình đi tham gia Hoa Sơn luận võ mà thôi.

Mà một người tham gia, không có về số lượng ưu thế, cùng bốn người còn lại hỗn chiến, điều gì cũng có thể xảy ra. Có thể giờ phút này đang cùng ngươi vây công người khác lâm thời hảo hữu, một giây sau liền quay lại phản đánh ngươi, muốn trọng thương ngươi.

Bởi vậy Hoa Sơn luận võ thế cục vô cùng hỗn loạn, muốn có thể cầm tới sau cùng phần thắng, không chỉ cần võ công cao mà còn cần nhân phẩm tốt, có thể khiến người khác không chủ động đi vây công ngươi, nếu không ngươi tựu liền xui xẻo.

Đa số Hoa Sơn luận võ các kì, đều là lấy hòa kết quả cáo chung.

Cực ít như ba trăm năm trước, Thiên Tài hòa thượng, lực áp quần hùng, một mình đánh bại bốn vị trong ngũ tuyệt, đăng đỉnh võ lâm chí tôn.

Mà Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đến Hoa sơn, thì đã tiếp cận ngày tổ chức Hoa Sơn luận võ sự kiện.

Bọn hắn một đường vừa đi vừa nghỉ dạo chơi ngắm cảnh, tốc độ không nhanh, vừa đến kịp thời gian mà thôi.

Xung quanh Hoa sơn bởi vì có Hoa Sơn luận võ cái này đại sự kiện mà bắt đầu có người ở đây khai sơn làm nhà, tạo nên thành trấn.

Cái này thành trấn cũng theo thời gian càng dài kinh doanh càng tốt, trở nên phồn vinh lên.

Xung quanh Hoa sơn phong cảnh hữu tình, rất nhiều người cũng bắt đầu đến đây du lịch một phen, bởi vậy ở đây bình thường cũng không hề thiếu người qua lại.

Mà lúc này, hai mươi năm một lần Hoa Sơn luận võ đại thịnh hội mở ra, dưới chân Hoa sơn cái này thành trấn đã sớm chật ních người, nhà trọ cũng bị thuê gần như xong hết, không còn chỗ trống.

Phu xe lên tiếng:

“ công tử, tiểu thư, đã tới Thanh Thủy trấn!”

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị vén lên màn xe, bọn hắn dừng lại vị trí chính là trước một tòa ba tầng nhà đại nhà trọ.

Nhà trọ lớn như vậy, ở Thiên Vân Thành cũng hiếm thấy.

Triệu Vô Cực chú ý tới, xung quanh người đi đường mười người thì đã có sáu bảy người là võ giả, bọn hắn đều đang hiếu kì nhìn về phía bên này.

Cũng dễ hiểu, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị dùng lớn như vậy một chiếc xe ngựa, bên ngoài trang trí cũng đủ xa hoa lộng lẫy, dùng ba đầu tuấn mã kéo xe, so với bình thường tiêu chuẩn xe ngựa đã lớn gấp đôi, có thể không thu hút ánh nhìn sao?

Mọi người đều hiếu kì, bên trong rốt cuộc là ai mà lại có thể sử dụng xa hoa đắt đỏ như vậy xe ngựa.

Nhưng lúc nhìn thấy Triệu Vô Cực vén lên màn che, không ít người lập tức rùng mình một cái, dưới chân lập tức tăng nhanh tốc độ.

Nói đùa cái gì, đối phương chính là trên giang hồ siêu cấp thiên tài mới nổi Diêm Vương Triệu Vô Cực, đứng lại một hồi chọc đối phương không vui bị đánh chết cũng là chết vô ích, sẽ không ai giúp ngươi kêu oan.

Triệu Vô Cực trên giang hồ ra tay tàn nhẫn danh tiếng, mọi người cơ bản đều biết.

Triệu Vô Cực thấy vậy cũng là nở ra một nụ cười, hắn đi xuống xe ngựa, đỡ lấy tay Tiếu Mị Mị, đưa nàng xuống xe.

Tiếu Mị Mị vui vẻ nói:

“ nhiều ngày như vậy ở trên xe ngựa, ta cũng sắp chán chết! May mà cuối cùng cũng đến nơi! Vô Cực, chúng ta thuê trọ, sau đó đi mua sắm đi!”

Triệu Vô Cực đang định há miệng từ chối, nói đùa cái gì, cùng nữ nhân đi mua sắm, chính là phí thời gian công sức mà lại cực kì mệt nhọc sự tình, ai ngốc mà đi.

Nhưng nhìn Tiếu Mị Mị ánh mắt lấp lánh, hắn không dám từ chối chỉ đành cười nói:

“ được rồi, chỉ cần ngươi vui vẻ là được!”

Tiếu Mị Mị ôm lấy tay hắn, đưa bộ ngực lớn ép sát vào vui vẻ nhảy cẫng lên:

“ Vô Cực, yêu nhất ngươi!”

Hai người thuận đường đi vào quán trọ, lão bản thấy cả hai đều là tuấn nam mỹ nữ, trên người khí chất xuất trần biết không phải cái gì người bình thường vội hỏi:

“ hai vị khách quý, không biết hai vị là thuê trọ vẫn là ăn uống?”

Triệu Vô Cực gật đầu nói: 

“ trước ăn uống, sau đó thuê trọ.. chúng ta cần một phòng là đủ rồi!”

Lão bản lập tức khó khăn:

“ trọ a, quán trọ chúng ta tuy rất lớn, nhưng gần đây Thanh Thủy trấn người rất nhiều, phòng đã cho thuê hết!”

Triệu Vô Cực nhíu mày, hắn đang định nói cái gì đó, bỗng nhiên ở phía sau vang lên một cái hèn mọn âm thanh:

“ a uy, ở đâu ra một cái mỹ nhân như vậy. Thanh thủy trấn một cái trấn nhỏ như vậy, không ngờ cũng có dạng này mỹ nữ a!”

Triệu Vô Cực quay người lại, là một cái răng hô mặt chuột nam nhân, đi bên cạnh hắn là một tên mặt chữ điền, nhìn qua có chút ngu ngốc.

Trên người bọn hắn tỏa ra khí tức, là nhất lưu sơ kì.

Giọng của tên mặt chuột này vô cùng bén nhọn, lập tức hấp dẫn không ít người ánh mắt nhìn qua bên này.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đứng vị trí là trước đại sảnh, đi ra mấy bước chính là phòng ăn, ở giữa cũng không có cái gì màn che, mọi người chỉ cần nhìn ra một cái liền có thể thấy được.

Lập tức có không người hiện lên vẻ kinh ngạc, một số người thì hiện lên cười trên nỗi đau của người khác, một số người thì lại dùng ánh mắt nhìn ngu ngốc nhìn hai tên này.,

Triệu Vô Cực ánh mắt đảo một vòng, hỏi lão bản:

“ hai người này có ở chỗ ngươi thuê phòng không?”

lão bản cảm giác không ổn, nhưng không dám không trả lời, lau một cái mồ hôi, cười nói:

“ có!”

Triệu Vô Cực gật đầu, có thuê phòng liền tốt!

Tên mặt chuột bị Triệu Vô Cực không nhìn, lập tức tức giận mắng to:

“ tiểu tử, đại gia đang hỏi ngươi đây! Đẹp trai thì oai lắm sao? Lão tử nói cho ngươi biết, lão tử chính là người của Hải mã bang, khôn hồn...!”

Hắn còn chưa nói xong, bỗng nhiên cả hắn cùng tên mặt chữ điền cảm giác được một trận chân không chạm đất hư thoát cảm giác.

Trong ánh mắt kinh hãi của hắn cùng mọi người, tên mặt chuột cùng tên mặt chữ điền ngu ngốc nam nhân cứ như thế bắt đầu lơ lửng giữa không trung.

Triệu Vô Cực cười nói:

“ cảm tạ khen tặng! ta không những đẹp trai mà còn rất nổi tiếng. Nếu ngươi chưa biết ta là ai, vậy thì xin tự giới thiệu, tại hạ được mọi người gọi là Diêm Vương Triệu Vô Cực!”

Nói xong, “ răng rắc” hai tiếng vang lên, tên mặt chuột cùng đồng bạn của hắn cổ bỗng nhiên bị vặn một cái xoay về phía sau, chết đến không thể chết lại!

Trong phòng ăn lập tức vang lên từng ngụm hít khí lạnh âm thanh.

Triệu Vô Cực hướng lão bản cười nói:

“ bây giờ có phòng rồi đấy!”
Bình Luận (0)
Comment