Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 566

Triệu Vô Cực vừa hỏi, Tiếu Mị Mị bỗng nhiên cảm giác một trận quỷ dị.

Nàng ở cùng Triệu Vô Cực lâu, cùng hắn nói không ít chuyện đương nhiên biết nữ nhân ngày an toàn cùng nguyệt ngày.

Cách tính nguyệt ngày cùng ngày an toàn, nàng đương nhiên cũng biết.

Trước đây Triệu Vô Cực dạy cho nàng, nàng vốn thông minh, vấn đề lại đơn giản, nghe một lần liền hiểu sau đó nhớ kĩ.

Nhưng Triệu Vô Cực bỗng nhiên hỏi cái vấn đề nhạy cảm này làm gì?

Tiếu Mị Mị cảm giác một trận quỷ dị, nhưng là vẫn trả lời:

“ đúng vậy, hôm nay là ngày an toàn của ta!”

Triệu Vô Cực thừa biết rõ, nhưng là vẫn cố tình xác nhận lại một phen.

Ai biết nàng nguyệt ngày có thể thay đổi hay không a.

Đại di mụ ngày có thể bị thay đổi thất thường do ăn uống ngủ nghỉ không điều độ, hoặc là do uống các loại thuốc gây nên. Bởi vậy Triệu Vô Cực vì vạn vô nhất thất, vẫn là xác định lại một phen.

Hắn cũng không dám gần sáu tuổi liền khiến cho Tiếu Mị Mị bụng to lên, sau đó làm một cái bố trẻ.

Đạt được khẳng định, Triệu Vô Cực lập tức cùng nàng giải thích mấy cái phá giải tu luyện nan đề, sau đó lẳng lặng nhìn nàng, chờ nàng ra quyết định.

Tiếu Mị Mị trầm ngâm suy nghĩ một lát, ánh mắt của nàng liên tục lấp lóe.

Sau đó nàng ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt lấp lánh tinh tinh sùng bái nhìn Triệu Vô Cực:

“ Vô Cực, vấn đề khó như vậy mà ngươi cũng có thể nghĩ ra được, ngươi thật giỏi a!”

Triệu Vô Cực ngớ người một cái, vốn tưởng rằng nàng sẽ cho hắn câu trả lời về việc kia, không ngờ lại là khen bản thân.

Triệu Vô Cực vuốt vuốt tóc, ngẩng đầu lên trời tự kiêu:

“ không xem nam nhân của ngươi là ai, ta chính là võ lâm chí tôn a!”

Tiếu Mị Mị lập tức phủi quần áo đứng lên, nhanh chóng chạy vào phía sau màn che, xoạt xoạt xoạt liền cởi ra quần áo.

Tiếng nước chảy liên tục vang lên, một lát sau, nàng mặc một bộ nhàn nhã y phục ở nhà cả người mái tóc hơi ướt át nhưng thơm tho đi ra ngoài.

Tiếu Mị Mị cũng không hề nhìn Triệu Vô Cực, lập tức lau khô tóc mình sau đó lại trang điểm lại một phen trở nên thật xinh đẹp.

Tiếu Mị Mị đi đến bên cạnh hắn ánh mắt nghi ngờ hỏi:

“ ngươi còn chờ cái gì?”

Triệu Vô Cực nãy giờ đều nhìn ở nàng hoạt động, hắn có chút nghi ngờ.

Đối phương đây có phải là đang bật đèn xanh cho hắn hay không?

Hắn vừa nhắc đến chuyện kia, nàng liền đi tắm.

Có phải là muốn thân mình sạch sẽ một chút,hay là muốn ra ngoài mua đồ.

Triệu Vô Cực trước kia vẫn là cái trạch nam, hắn không hề dám chắc nàng làm vậy là ý gì, bởi vậy vẫn án binh bất động.

Hắn mơ màng hỏi:

“ chờ cái gì là chờ cái gì?”

Tiếu Mị Mị trên mặt xụ lại:

“ không phải chúng ta cần làm chuyện đó để có thể tu luyện được sao?”

Triệu Vô Cực nhíu mày lại.

Câu nói này của nàng, khiến hắn cảm giác có chút khó chịu.

Giống như là nàng vì tu luyện, mới cùng hắn làm vậy.

Như vậy hắn là cái gì của nàng? Còn là nam nhân của nàng sao? Hay là một cái máy xoạt cấp cho nàng?

Triệu Vô Cực cũng không muốn trở thành cái gì võ đế bị người tình ám hại trọng sinh nhân vật chính trong tiểu thuyết.

Bởi vậy, hắn lúc này bỗng nhiên hiện lên một vẻ lo lắng không vui.

Tiếu Mị Mị là cỡ nào tinh minh, nàng lập tức biết mình nói sai.

Đưa thân thể lại gần hắn, Tiếu Mị Mị ngồi lên đùi Triệu Vô Cực, cả người mùi thơm ngát cùng thanh xuân khí tức lập tức lan tràn ở bên mũi Triệu Vô Cực, khiến hắn cảm giác được một tia khô nóng trong lòng.

Tiếu Mị Mị cười, thổ khí như lan nói:

“ Vô Cực, là ta nói sai. Ta muốn cùng ngươi, không phải chỉ vì tu luyện mà thôi.

Chẳng phải trước đây rất lâu rồi, ta đã muốn trao thân cho ngươi sao?

Nhưng ngươi vẫn là nói, không thể tiết dục quá sớm, phải bảo vệ sức khỏe gì kia sao?

Nhưng bây giờ ngươi đồng ý, khiến ta quá vui mừng, ta quên mất mục đích chính của sự việc này.

Tình yêu của ta với ngươi, ta chắc chắn một điều, nó không hề thua kém tình yêu của ngươi với ta.

Ta có thể hi sinh cả tính mạng này vì ngươi, ngươi hiểu không?

Tu luyện, chỉ là một công đôi việc mà thôi.

Ta muốn, hai chúng ta sau việc này, hoàn toàn trở thành một cặp đôi đúng nghĩa.

Ngươi là của ta nam nhân, là ta thiên.

Ta là của ngươi nữ nhân, là của ngươi địa.

Hai chúng ta, tuy hai là một không bao giờ tách rời.

Vô Cực, ta thật sự rất yêu ngươi, chỉ có vậy mà thôi!”

Tiếu Mị Mị ánh mắt chân thành mềm mại nhìn về phía Triệu Vô Cực, trong mắt nàng xuân thủy dũng động, như là mặt nước bị ném vào một hòn đá.

Có chút lo lắng, gấp gáp, lại có chút ủy khuất.

Không ngờ vì quá vui sướng mà nói lỡ một câu, để Triệu Vô Cực vì đó nghi ngờ mục đích chân chính của nàng.

Nàng bây giờ thật muốn vả miệng mình, nhưng lại không thể.

Bởi vậy, nàng cảm giác ủy khuất, không nói nên lời.

Triệu Vô Cực nhìn vào sâu trong ánh mắt của nàng, hắn không hề nhìn thấy một chút giả dối nào.

Hắn nhớ tới bản thân mình thấy qua Tiếu Mị Mị những toái phiến kí ức kia, nàng cũng không giống là loại nữ nhân sẽ ở sau lưng nam nhân của mình đâm đao.

Ngược lại, nàng đối với sư phụ rất tình cảm, xem Âm hậu như là mẹ của mình.

Hắn thở dài ra một hơi, ôm lấy Tiếu Mị Mị nói:

“ Mị nhi, xin lỗi, là ta sai. Ta không nên nghi ngờ ngươi, ngươi có thể tha lỗi cho ta sao?”

Tiếu Mị Mị lắc đầu nói:

“ ta không cần lời xin lỗi, vì nó chỉ mang tới đau thương mà thôi, ta muốn là tình yêu của ngươi!”

Triệu Vô Cực âu yếm nhìn nàng cười nói:

“ ngươi đã có được nó!”

nói xong, hắn bế lên nàng, từ từ hướng giường nhỏ vị trí đi tới.

Nhẹ nhàng đặt nàng lên giường, Triệu Vô Cực bắt đầu hôn lên môi nhỏ xinh xắn của nàng.

Tuy hai người đã rất quen thuộc, nhưng mỗi lần làm vậy, Triệu Vô Cực lại cảm giác được một loại dư vị khác nhau.

Tiếu Mị Mị lúc này, người có chút phát run, lại có chút bởi vì oan khuất mà nghẹn ngào.

Nàng như là một cái đáng thương tiểu cẩu, đang chờ Triệu Vô Cực vỗ về an ủi vậy.

Điều này khiến cho Triệu Vô Cực trong lòng cảm giác muốn thủ hộ nàng, bảo vệ nàng cả một đời, để cho nàng được hành phúc, nụ cười không dứt trên môi bỗng nhiên sinh ra.

Hắn chưa bao giờ có cảm giác thành tựu như vậy, giống như là người leo núi chinh phục được một cái đỉnh núi cao.

Chân đạp chí tôn vị, tay ôm đệ nhất mĩ nhân.

Nhân sinh, còn gì hơn cái này.

Tuy mọi người đều nói, giang hồ đệ nhất mĩ nhân chính là Yến Vô Song.

Nhưng Yến Vô Song võ công thấp kém, nhan sắc so với Tiếu Mị Mị cũng không phân cao thấp, mà Tiếu Mị Mị lại là Âm hậu thân truyền đệ tử, lại là đỉnh phong cao thủ.

Nàng sớm đã là giang hồ đệ nhất mĩ nhân, kể cả về sắc đẹp lẫn thực lực.

Còn tài hoa, cái gì cầm kì thư họa, nàng tuy biết hiểu nhưng không tinh thông lắm mà thôi.

Mấy môn này, đối với người thường xuyên chém giết lưu lạc giang hồ như Tiếu Mị Mị mà nói, nàng không cần thiết.

Triệu Vô Cực cũng không cần thứ này, thứ hắn cần chính là một nữ nhân yêu hắn, biết nuôi chồng dạy con, đối ngoại là nữ cường nhân, ban ngày làm nữ thần, tối về làm nữ nhân, thế là đủ rồi.

Mà Tiếu Mị Mị không nói mà hợp, chính là mẫu người mà hắn đang tìm kiếm.

Bởi vậy, hắn liền say, như là lão tửu quỷ say nữ nhi hồng.

Hai người triền miên vào một chỗ, tiếng thở dốc liên tục vang lên, nhiều hơn vẫn là của Tiếu Mị Mị.

Tiếu Mị Mị bởi vì là lần đầu, nên trong lòng có chút hư, hồi hộp cùng lo lắng cực kì.

Nàng hôm qua còn thấy qua của Triệu Vô Cực cái kia, so với đám đệ tử trong môn phái của nàng quả thật là lớn gấp đôi.

Nàng không biết bản thân mình có chịu nổi không?

Quần áo tất tất tác tác bị cởi âm thanh liên tiếp vang lên cùng rơi xuống, trên giường hai người nhanh chóng quấn quít lấy nhau.

Tiếu Mị Mị lo lắng nhìn Triệu Vô Cực nói:

“ Vô Cực, nhẹ nhàng với ta một chút!”

Triệu Vô Cực yêu thương không dứt mà nhìn nàng, gật đầu.

Trong phòng chỉ còn lại một đôi nam nữ cùng tiếng thở dốc không ngừng.

Từ sáng đến tối, Triệu Vô Cực cùng nàng chỉ ở bên nhau, ngoài trừ thời gian ăn uống, hai người tổng cộng làm tới bảy lần, đến khi cả hai kiệt sức mới chìm vào giấc ngủ.

..................

Chỗ này lược bỏ một ngàn chữ, các vị độc giả tự tưởng tượng, tác không dám viết “hoàng văn”, ta cảm thấy phía trên chỉ là miêu tả sơ bộ, không có chính xác thân thể miêu tả động từ, không thể nào là hoàng văn a. Nếu bị báo cáo, xin smod cho cơ hội sửa sai a!!!!
Bình Luận (0)
Comment