Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 712

Một tiếng nộ hống vang lên, Triệu Vô Cực có thể cảm giác được, một cỗ cường đại linh lực rung động đang mạnh mẽ hướng hắn cùng Triệu Tiếu Tiếu phương hướng xông lại đây.

Triệu Tiếu Tiếu đương nhiên cũng cảm giác được, sắc mặt nàng tràn đầy lo lắng cùng trắng bệch.

Lúc trước nếu là nàng đứng lại đầu hàng, đối phương cùng lắm cũng là thấy nàng mĩ mạo mà thèm khát, chơi nàng vài trận liền thôi, sau đó giữ nàng ở bên, tiếp tục sử dụng.

Mà bây giờ Triệu Vô Cực giết chết Nhị huynh cùng tam đệ, khiến cho cái kia Đại ca nổi giận, lần này nếu bị bắt được, hai người chết là cái chắc.

Đối phương sẽ không vì nàng mĩ mạo mà bỏ qua cho nàng, một đao bổ xuống, huyết văng tung tóe.

Cái này mạnh mẽ linh lực rung động, nàng liền hiểu rõ, bản thân mình không thể nào là đối phương đối thủ.

Đang lúc nàng lo lắng Triệu Vô Cực tiếng cười lại truyền tới:

“ ha ha, xem ra ta cảm giác còn là đúng. chia ra hai hướng chạy, nếu không cả hai chúng ta sẽ đồng thời bị bắt được a! ngươi tốt nhất nên chạy nhanh một chút, nếu không đối phương đuổi ngươi, ta sẽ không cứu ngươi đâu a!”

Triệu Tiếu Tiếu trợn mắt nhìn hắn, đến thời điểm này còn có thể cười được?

Là hắn tự tin, hay là hắn thần kinh phản ứng chậm a!

nhưng hắn nói không sai, nếu không chia ra chạy, nàng cùng hắn chuẩn bị chết đi là vừa!

Triệu Vô Cực giống như thấy nàng ngơ ngác lại nói:

“ ngươi không chạy đi, chẳng lẽ còn muốn cùng ta một chỗ cùng chết? Vừa gặp đã muốn cùng ta đồng sinh cộng tử, chẳng lẽ ta đẹp trai đến mức khiến người khác mê mẩn vậy sao?”

Triệu Tiếu Tiếu mặt xạm lại nói:

“ miệng lưỡi ba hoa!”

nói xong, nàng hướng một phương hướng khác bỏ chạy mà đi.

Triệu Vô Cực cũng vô cùng phối hợp thả ra tay nàng, không hề đối với nàng làm cái gì tiểu xảo.

Triệu Tiếu Tiếu thở dài ra một hơi, xem ra đối phương nói là sự thật, hắn không hề đối với nàng có ý nghĩ gì, chỉ là tiên tay cứu mà thôi

Ân tình này, ghi lại.

Sau này nếu có cơ hội, nhất định phải báo đáp đối phương.

Nàng tuy đối với đám người kia độc ác, nhưng không phải là không biết có ân tất báo, ít nhất đối với Triệu Vô Cực, nàng trong lòng đã sản sinh hảo cảm, sẽ không nghĩ đến việc hại hắn.

Bởi vậy cái này ân tình, trước hết ghi lại rồi tính, nếu Triệu Vô Cực còn có thể sống trở về, vậy thì báo đáp không muộn.

Mà Triệu Vô Cực thả ra Triệu Tiếu Tiếu, trên khuôn mặt tràn đầy ý cười của hắn lập tức thu lại, thay vào đó là một khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc.

Hắn cũng không phải là yêu nói nói cười cười, nhưng cùng ngươi khác nói chuyện, tổng cũng không thể mặt lạnh a!

nếu là ở một mình thời điểm, Triệu Vô Cực vẫn yêu thích dùng gương mặt lạnh lùng này hơn, đây mới phù hợp với hắn.

Mà sau lưng luồng kia mạnh lẽ linh lực rung động đang nhanh chóng tiếp cận, khiến cho Triệu Vô Cực không thể nào vui được.

Đối phương cảnh giới, ít nhất là cứu trọng, thậm chí luyện khí kì viên mãn.

Khốn kiếp!

Nếu là bát trọng, Triệu Vô Cực còn dám liều một phen.

Nhưng nếu là cửu trọng, vậy thì hắn đã hoàn toàn không có bao nhiêu cơ hội thắng, chịu được mấy chiêu còn là vấn đề.

Mà luyện khí kì viên mãn, vậy thì hắn nên cầu phước, bản thân mình có thể sống qua nổi chiêu thức đầu tiên của đối phương mà không phải bị miểu sát.

Nếu như bây giờ, đối phương quyết định hướng Triệu Tiếu Tiếu đuổi tới, vậy Triệu Vô Cực có bảy thành nắm chắc chạy thoát.

Nhưng mà, hắn bắt đầu cảm giác được một trận thế giới ác ý hướng về mình hướng tới.

Rõ ràng binh chia hai đường, vậy mà đối phương lại nhắm thẳng vào mình.

Đây là cái gì tiết tấu a!

Triệu Vô Cực trong lòng muốn chửi má nó, quả thật là xui hết phần thiên hạ mà!

hắn dưới chân bắt đầu tăng tốc, linh lực quán chú về phía hai chân, tốc độ trong nháy mắt bạo tăng.

Thủy Thượng Phiêu~ phát động!

Ngũ Quỷ mật tịch- ngũ quỷ dạ hành~ phát động!

Thủy Thượng Phiêu là thân pháp đường dài di chuyển, bởi vậy ở trong trường hợp này so với Bát quái đạp tinh bộ càng thích hợp càng có lợi.

Bởi vậy hắn không chút ngần ngại liền sử dụng cái này thân pháp lại phối hợp với Ngũ Quỷ mật tịch, thân pháp của hắn một đường bão tố tăng tốc, hất ra phía sau người truy đuổi tới một đoạn dài

Nhưng đối phương giống như là nhận định chính xác Triệu Vô Cực là người giết hai cái đệ đệ của mình, tốc độ cũng bạo tăng, hướng Triệu Vô Cực nhanh chóng áp sát mà tới.

Triệu Vô Cực gương mặt lạnh lùng, hắn nhanh chóng tính toán, cuối cùng đưa ra một cái kết luận, chạy không thoát.

Cho dù Triệu Vô Cực có phát động toàn bộ tốc độ, hắn cũng chạy không thoát.

Đối phương tốc độ quá nhanh, hẳn là có tu luyện qua một môn không quá cao thâm thân pháp, nhưng hắn tu vi nghiền ép Triệu Vô Cực, bởi vậy mới có thể nhanh như vậy.

Triệu Vô Cực trong lòng như chìm xuống đáy biển, hắn đầu óc chưa bao giờ tỉnh táo như lúc này, bắt đầu nghĩ cách tự cứu lấy bản thân mình.

Đầu tiên Triệu Vô Cực từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một tấm linh phù.

Tấm linh phù này là hắn từ trước lúc xuất sơn liền mang theo, nhưng hắn không có linh lực nên không thể sử dụng, bây giờ đã có linh lực, đương nhiên cũng có thể sử dụng.

Triệu Vô Cực đưa linh phù lên trán, dùng ý niệm của mình truyền đạt tin tức vào bên trong sau đó dùng linh lực kích phát.

Linh phù bốc cháy lên, sau đó hướng về Thanh Vân Tông phương hướng bay thẳng.

Đây chính là đưa tin phù, chỉ cần ngươi có được tinh thần ấn kí hoặc biết cụ thể phương hướng cần gửi tới, nơi đó đưa tin phù có thể đến được, vậy thì ngươi hoàn toàn có thể dựa vào cái này truyền tin đi.

Nhưng đa số đưa tin phù khoảng cách hữu hiệu cũng không xa, thường chỉ được dùng trong môn phái đưa tin mà thôi.

Muốn đưa tin càng xa, vậy thì có thiên lí đưa tin phù hoặc vạn lí đưa tin phù. 

Mà tấm này Triệu Vô Cực sử dụng, cũng chỉ là bình thường đưa tin phù mà thôi.

Hắn tuy cách Thanh Vân Tông không xa, nhưng cũng không gần.

Nếu cứ tiếp tục chạy như vậy, chỉ sợ chưa tới được Thanh Vân Tông đã bị đối phương đuổi kịp đánh giết rồi.

Sau đó Triệu Vô Cực nhanh chóng hướng hai tay cùng hai chân của mình cởi ra phụ trọng.

Nãy giờ hắn bỏ chạy, trên người vẫn còn mang phụ trọng, bởi vậy tốc độ cũng bị hạn chế rất nhiều.

Vừa bỏ ra phụ trọng thu vào trong nhẫn trữ vật, Triệu Vô Cực cảm giác cả người mình như nhẹ đi một nửa, dưới chân tốc độ tăng lên rất nhiều.

Hắn bước chân như là xé gió, từng làn không khí bị hắn cực tốc cắt ngang qua, khiến cho Triệu Vô Cực cảm giác mình như sắp bay lên vậy.

Nhưng thực tế, hắn vẫn chỉ là ở dưới mặt đất phi tốc bỏ chạy mà thôi.

Triệu Vô Cực một đường bão tố tốc độ chợt tăng, khiến cho sau lưng hắn người kia lại bị vứt ra một đoạn, hắn không dám chủ quan, nhanh chân liền chạy.

Hắn cũng không biết, đại ca của hai tên kia đang đuổi theo hắn lúc này cũng là đang trong lòng cuồng mắng.

Khốn kiếp, đối phương rốt cuộc là cảnh giới gì, sao có thể chạy nhanh như vậy?

hai tên ngốc đệ đệ của hắn, gặp cường địch còn không biết lùi lại chờ hắn hay sao? Sao phải cố gắng tấn công đối phương để bị giết?

Lúc trước hắn cũng xem qua, tên kia nam nhân đã bị giết, chỉ còn lại nữ nhân còn sống.

Nữ nhân kia không thể nào là đối thủ của hai tên đệ đệ của hắn, bởi vậy nhất định là xuất hiện người thứ ba đem hắn đệ đệ giết.

Nhưng đối phương thực lực cũng không mạnh, nếu không đã xông lên giết chết hắn, độc chiếm cái này mỏ tân sinh Linh thạch rồi.

Đối phương bỏ chạy, hiển nhiên là muốn tìm người tới can thiệp, hắn cũng không đánh lại mình.

Mà hai tên đệ đệ chết hiển nhiên là bên trong có trá, có thể là trúng đối phương ám toán.

Gặp phải chạy nhanh như vậy người, khiến cho hắn đuổi theo vô cùng vất vả, trong lòng cũng rất lo lắng.

Nếu để đối phương chạy thoát, như vậy chẳng phải công cốc sao? Đệ đệ của hắn chẳng phải chết vô ích sao?

nghĩ tới đây, tên này đại ca từ trong túi trữ vật lấy ra một viên đan dược, ăn vào.

Vô cùng quen thuộc một màn, đại ca ánh mắt đỏ lên, cả người linh lực điên cuồng sôi trào, tốc độ cùng sức mạnh bạo tăng, lần nữa nhanh chóng xông về phía trước, hướng Triệu Vô Cực phương hướng đuổi tới, càng lúc càng gần.

Nếu Triệu Vô Cực nhìn thấy viên kia đan dược, hắn sẽ không thể nào quen thuộc hơn được, chính là cuồng bạo đan, nhưng là tu sĩ cuồng bạo đan phiên bản.

Triệu Vô Cực mặc dù cố sức hướng về phía trước xông tới, nhưng lúc này phía sau một đoàn khí thế cường thịnh nhanh chóng đuổi tới, càng lúc càng áp sát.

Cuối cùng, một giọng nói tràn ngập phẫn nộ cùng sảng khoái rống to ở phía sau vang lên:

“ ha ha, tiểu tử, đuổi kịp ngươi! Nạp mạng đi!”
Bình Luận (0)
Comment