Hắn mặc dù bất ngờ thế nhưng vẫn nhanh chóng phần ứng. Chỉ thấy hắn lăn một vòng, không quan tâm tới Hoàng bào của mình, ngay lập tức né tránh pha vồ mồi bất ngờ này. Càn Thiên Trụ lăn hai vòng, nhanh chóng đứng dậy.
- Hộ giá, bảo vệ Hoàng Thượng!
Tên thái giám già ngay lập tức đã chắn trước người Càn Thiên Trụ, một hàng cấm quân giơ khiên che chắn, đao khen xen kẽ nhau, dường như con muỗi cũng không lọt. Càn Thiên Trụ sợ hãi nhìn tới kẻ đã tấn công mình.
- Là Bán Nguyệt Sư, thảo nào, nó tiến tới gần như vậy mà hắn không cảm nhận được chút nào!
Bán Nguyệt Sư có kĩ năng tiềm hành, vô cùng khủng bố. Đây cũng là khả năng của yêu thú hoạt động về đêm này. Nếu mà tấn công vào ban đêm, khẳng định, một đòn vừa rồi, Càn Thiên Trụ không thể nào tránh né.
Ngân Nguyệt một đòn không được, cũng không tiến lên nữa, hắn ung dung đứng đấy, ánh mắt chằm chằm nhìn về phía con mồi.
- Hoàng Thượng, người làm ta quá thất vọng, mấy trăm năm qua, Hoàng gia, Vũ gia, Khôi gia trung thành tuyệt đối, vào sống ra chết cùng quân vương, chưa bao giờ hai lòng, vậy lí do gì mà người lại đối xử với chúng ta như thế? Lí do gì mà người lại quy cho chúng ta tội danh tạo phản?
Hoàng Thái từ xa nhìn tới cất tiếng hỏi. Giọng lão cũng có chút thổn thức.
- Hoàng Thượng, Ta là người thô lỗ, chưa bao giờ giấu điều gì trong bụng, nhưng hôm nay ngươi làm ta thật thất vọng, ngươi đã quá sai rồi!
Vũ Chiến Hùng giọng ồm ồm lên nói.
Khôi Long một bên còn chưa mở miệng, đã nghe bên kia Lí Sơ cất tiếng.
- Bao đời thất đại thế gia cha truyền con nối, theo quân dựng nước giữ nước, các ngươi lại không cam lòng, lập mưu tạo phản,ý đồ rõ ràng, chỉ cần hôm nay nhìn là đã biết âm mưu từ lâu, lại còn chối cãi.
Lí Sơ lời lẽ hùng hồn, không càn chứng cứ đã tuyên bố tội danh tạo phản.
- Tạo phản hay không mọi người đều biết rõ, ta không cần phải giải thích nữa. Đi đến bước đường cùng này, Khôi gia ta há chịu đứng yên chờ bị diệt tộc. Càn Thiên Trụ, ngươi đi một nước cờ quá sai lầm, thật là thất vọng.
Khôi Long hầm hừ, lão không phải là ngu trung, lão nhận biết, thế giới này, kẻ nào động đến gia tộc lão, lão sẽ không chết không thôi.
Càn Thiên Trụ đứng đấy không nói, vì nguyên do gì à? Hắn chợt nhớ đến một hình bóng, một nữ nhân xinh đẹp, ánh mắt vô cùng hiền hậu, lại có lúc giận dữ vô cùng xinh đẹp. Lần đầu tiên gặp nàng, hắn đã mê say, thế nhưng, nàng lại thuộc về kẻ khác, kẻ mà được coi là thiên tài của Hoàng Gia khi ấy. Hoàng Chấn Giang.
.
Rầm rầm rầm, những tiếng nổ vang trời, tiếp theo là làn khói lớn bốc lên ngùn ngụt.
- Bên kia, không được để bọn hắn thoát, bắn tên!
Vô số mũi tên bay lên trời, ý định muốn bắn rơi yêu thú đang tiếp đón người đưa đi. Một tên mập đeo trên mặt chiếc mặt nạ vô cùng ma quái, mặt nạ màu đỏ, lại có hai cái sừng nhô cao chụm lại bám dưới một cái hình thù kì lại. Không chỉ hắn, tất cả những tên khác mặc quần áo y hệt, đeo mặt nạ hơi nhạt hơn một chút. Hắn ngồi trên lưng yêu thú, hét lớn:
- Tiểu nhã, Đại Hoàng Vũ Hoành Tảo!
Trên lưng hắn, một tiểu yêu hai tay chụm lại, mồm lẩm nhẩm thần chú. Ngay lập tức cả khu vực yêu thú phi hành đều được ngăn cách ba vòng bảo vệ thật lớn. Tiểu nhã thi triển một vùng không gian quá lớn, nàng kiệt sức ngã nằm xuống vai Tiểu Ban tử. Thế nhưng nhiệm vụ của nàng đã xong rồi. Hàng ngàn mũi tên bay tới cắm vào màn bảo vệ chỉ tạo ra những vết nứt nẻ mà thôi. Tiểu mập mạp hô to:
-còn bao nhiêu người?
một thiếu niên phía sau hắn kêu lên:
- Thiếu úy, còn một đội nữa!
- Nhanh chóng lên!.
Bên dưới quân đội đều là người thường, ngoài bắn tên thì bọn hắn không có cách nào khác để gây sát thương lên trời cả. Chỉ có cấm vệ quân có yêu thú phi hành hành, nhưng cấm vệ quân bị điều động ra cổng thành hết rồi.
Uỳnh, một vụ nổ to làm màn chắn rung động. Mập mạp giật mình, ai? Ai tới? Không phải tất cả phe đối địch đã bị dụ ra ngoài sao?
Một con yêu thú phi hành màu đỏ sẫm bay bay trên không trung, cái miệng nó còn đang có khói bay ra. Phát nổ vừa rồi, chính là do nó bắn ra từ miệng.
- Kim Bằng cấp 7?
Mạp mạp sợ hãi. Nhưng làm hắn lo lắng hơn là, người đứng phía trên lưng nó. Phong Thi, Phong quốc sư. Vũ mập mạp cắn răng, nói:
- Ngay lập tức di chuyển, ta giữ không được bao lâu nữa.
Nghe được lệnh của hắn, cả đoan ngay lập tức kéo dây, yêu thú nhanh chóng bay, trên lưng đều có nhiều người, toàn bộ là dòng chính của Hoàng Gia, Vũ Gia cùng Khôi gia.
- Đừng hòng đi. Ở lại!
Phong Thi tay giơ lên, một đoàn hỏa diễm phá tan một lỗ lớn, ba lớp bảo vệ vậy mà bị thủng một lỗ lớn.
- Thiếu úy, để chúng ta lên!
Một Thiếu niên hô to phi yêu thú bay tới, ngay lập tức phía sau hắn một đoàn phóng theo.
- Hừ, một đám rác rưởi!
Phong Thi hừ lạnh, phía sau lưng lấy ra một thanh kiếm, ngay lập tức thanh kiếm tách làm, 4, tách làm 8, tách làm 16. Ngay sau đó phá không phi tới.