Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 227

Lưu Vân Tông là một trong những tông môn tám sao đứng đầu. Trải qua hơn tám trăm năm lịch sử. Danh khí cực thịnh, đệ tử trải dài hơn vạn. Tông môn ngự trên năm ngọn núi cao, mây mờ vờn quanh năm. Mặc dù là đỉnh núi thế nhưng lại không hề có tuyết. Đây cũng chính là sự kì bí của Lưu Vân Tông. Hoàng Minh theo Hàng Vô Ưu đi tới Cổng đại sơn, nơi đây có đại trận bảo hộ, thế nên phi hành pháp bảo không thể nào bay vào. Phải đi đường bộ tiến vào. Hàng Vô Ưu đi trước, Hoàng Minh chậm rãi theo sau. Phía trước là một cổng lớn, toàn bộ là làm từ loại đá thô to dựng lên. Vô cùng chắc. Ở giữa có Khắc ba chữ lớn" Lưu Vân Tông""

Dấu khắc vô cùng sắc sảo, nét thanh nét đậm, rõ ràng mềm mại như cầm bút viết. Toàn bộ toát lên vẻ khí khái, hùng mạnh vô cùng, làm cho người ta có sự sợ hãi muốn quỳ xuống bái lậy.

- Tông chủ!

Một hàng bảy cao thủ trung niên quỳ xuống hành lễ. Hàng Vô Ưu phất tay, sau đó dẫn Hoàng Minh đi vào. Bảy cao thủ kia là Kim thần sơ kì, thậm chí có hai người là kim thần trung kì. Hoàng Mịn bất giác tặc lưỡi. Kim thần Trung kì mà chỉ là gác cổng thôi sao?.

Hàng Vô Ưu đưa Hoàng Minh lên một ngọn núi, dẫn hắn vào một đại điện. Một vị trưởng lão đi tới, Hàng Vô Ưu nói với lão vài câu, vị trưởng lão gật đầu, sau đó nhìn về phía Hoàng Minh có chút kì quái. Hàng Vô Ưu dặn dò xong xuôi, nói với Hoàng Minh.

- Ta đã dặn người đưa ngươi tới nơi nhập môn như ngươi muốn. Cố gắng phát huy, ta sẽ theo dõi ngươi, có gì khó khăn cứ tìm tới vị trưởng lão này, lão sẽ đưa ngươi tới gặp ta.

Hoàng Minh gật đầu nói. Hàng Vô Ưu rất ưa thích vẻ tự tin không siểm nịnh này của hắn. Những kẻ khác trước mặt hắn ai không khúm núm sợ hãi. Vậy mà thiếu niên này một chút run sợ cũng không có. Hàng Vô Ưu rời đi. Hoàng Minh theo sau vị trưởng lão kia. Vị trưởng lão này không rõ bao nhiêu tuổi, tóc tai đã bạc hết rồi. Hàng râu già nom vô cùng nghiêm túc.

- Tiền bối, không biết nên xưng hô với người như thế nào? 

Hoàng Minh đi phía sau nhẹ nhàng lên tiếng. Vị trưởng lão cất giọng khàn khàn nói. 

- Cứ gọi ta là Vân trưởng lão đi!

- Vâng, Hoàng Chấn Minh ra mắt Vân Trưởng lão! 

Hoàng Minh chắp tay lên tiếng. Vân Trưởng lão chỉ gật đầu, sau đó mang hắn tới một đại điện rộng lớn. Ở đây đã có gần bốn trăm thiếu niên nam nữ rồi. 

- Tới đó đi, đây toàn bộ là đệ tử kí danh tuyển hạt trong lần Sinh Vân tuyển này.

Vân Trưởng lão cất tiếng nói. Hoàng Minh gật đầu, thi lễ một lần nữa rồi bước tới. Hắn nhanh chóng dung nhập vào đoàn người. Bắt đầu tham gia báo danh. 

Vân Trưởng lão nhìn theo bóng hắn một lát rồi quay mặt rời đi. Hoàng Minh đứng trong đám đông quan sát một chút. Sau đó là xếp hàng rất quy củ. Rất nhanh đến lượt hắn.

- Tên gì? 

Tên đệ tử đứng làm nhiệm vụ hỏi. Hoàng Minh thưa:

- Hoàng Chấn Minh!

Hoàng Minh lên tiếng nói. Tên đệ tử kia dường như có một trận pháp kì lạ, hắn cho một tấm lệnh bài nhỏ vào trong, sau đó huy động ma pháp một chút rồi lại lấy ra. Đưa cho Hoàng Minh tấm lệnh bài nhỏ này, Hoàng Minh liền nhận lấy rồi lui ra. Nhìn vào tấm lệnh bài, hắn liền phát hiện ra tên của hắn trên đầu tấm lệnh bài. Bên dưới là một không gian có số ba mươi. Hoàng Minh chưa hiểu gì. Bỗng nhiên một âm thanh vang lên bên cạnh hắn:

- A huynh đệ, ngươi ở nơi nào vậy? 

Hoàng Minh quay lại, một thiếu niên mặt mũi khá anh tuấn, có vẻ tiêu sái mỉm cười đứng bên cạnh. Hoàng Minh mỉm cười đáp:

- Ồ, vị huynh đệ này, ta là chưa có hiểu lắm về chuyện này!

Thiếu niên kia cười ha hả, hắn thấy Hoàng Minh anh tuấn tiêu sái, ý định đến kết giao. Khang Long hắn là kẻ thích kết giao bằng hữu. 

- Huynh đệ, để ta chỉ ngươi thấy. Ngươi có thể nhìn vào số thứ tự mặt sau của tấm lệnh bài. Đó là vị trí phòng ở của ngươi. Tấm lệnh bài này là đại biểu thân phận của đệ tử Lưu Vân Tông. 

Hoàng Minh nghe hắn nói liền quay mặt sau tấm lệnh bài ra, hiển nhiên có số 8ab. 

Hoàng Minh gật đầu, thì ra là vậy. 

- Đa tạ huynh đệ, ta là Hoàng Chấn Minh!

Hoàng Minh cất lời cảm ơn. Khang Long cũng lên tiếng nói:

- Không vấn đề gì. Ta là Khang Long. Để ta giúp huynh đệ tìm phòng là được rồi, số của huynh đệ là bao nhiêu?

Hoàng Minh đưa cho hắn coi phía sau tấm lệnh bài. Khang Long nhìn qua, hai mắt sáng lên, cười lớn ba tiếng rồi nói:

- Thật là hữu duyên, huynh đệ, hai chúng ta chung phòng rồi!

Sau đó hắn lấy ra tấm lệnh bài của mình cho Hoàng Minh coi. Đúng là 8ab. 

Hoàng Minh vui vẻ, có lẽ tên này vô cùng am hiểu một số chuyện, việc này cũng đỡ cho hắn phần nào. Cả hai vừa đi vừa nói chuyện làm quen, tiện thể giao lưu một chút. Hoàng Minh qua nói chuyện đã biết, Khang Long có một vị thúc thúc đã làm tới cấp bậc Chủ điện ở đây, thế nên được thúc thúc dẫn tới. Hắn đã ở đây một năm thời gian, chờ đợi sinh vân tuyển diễn ra để gia nhập tông môn. Thế nên một số chuyện nhập môn này, hắn rất rành rọt.
Bình Luận (0)
Comment