Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 350

Hoàng Minh lúc này đã chấn kinh rồi. Hắn thật không thể ngờ rằng lần này triệu hồi lại ra một đại thần như vậy. Uchiha Itachi là một Thiên Tài siêu cấp khủng bố của Konoha. Bảy tuổi khơi dậy Sharingan. Tám tuổi trở thành bậc thầy Sharingan. Mười tuổi trở thành ninja Trung Đẳng, mười ba tuổi trở thành đội trưởng Anbu. Hoàng Minh hít một hơi sâu, ấn tượng của hắn về Itachi quả là vô cùng sâu sắc. Itachi hầu như chưa từng thua trong bất kì một trận chiến nào. Có thể thấy được sự đáng sợ của vị Thiên Tài này. Mặc dù mang trong mình một tội ác, cuối cùng mất mạng khi tuổi đời còn quá trẻ, Itachi vẫn là một tượng đài trong vô số trái tim của mọi người. Hoàng Minh khóe miệng nhếch lên, cười nói:

- Itachi, ta nhất định sẽ cho ngươi một cuộc đời mới!

Hoàng Minh hai mắt híp lại, tự nhìn nhận lại thực lực bản thân. Sau khi hắn hạ được Thánh Ma, thực lực lên tới Nguyên Anh trung kì. Mang trong mình bốn loại huyết mạch khủng bố. Hiện tại hắn không cần đau đầu vì thiếu kĩ năng nữa. Khi dung hợp thành công Rinnegan cùng Byakugan, hắn đã có thêm một loạt kĩ năng khủng bố cực kì. Hơn hết Sharingan của hắn có thể huy động Susano toàn chân thể. Huyết mạch siêu xayda có thể khiến hắn bứt phá, một khi vận chuyển lập tức cho hắn đạt đến nguyên anh hậu kì cảnh giới. Hiện tại đối đầu với Thánh Ma, Hoàng Minh có sự tự tin có thể đánh ngang hàng mà không bại, thậm chí vượt cấp đánh bại cũng có bốn phần nắm chắc.

- Còn lại một đám rút thưởng, chậm rãi rút đi!

Hoàng Minh thả lỏng tâm tình, an nhàn tựa ra sau, chậm rãi rút thưởng.

Bá Ngã thành là một thành thị cấp năm, là một thành thị rất lớn. Bá Ngã Thành thuộc phạm vi quản hạt của Kiếm Thánh học viện. Bá Ngac Thành có hơn mười vạn dân chúng. Lúc này Hoàng Minh đã cùng An Đàn thương hội đi vào bên trong Bá Ngã Thành. Không khí náo nhiệt vô cùng. Hoàng Minh có cảm giác vui vẻ, hắn tự thân đi bộ, cảm nhận cái không khí chen lấn này. Diệp Bân cũng đi theo Hoàng Minh, chậm rãi giới thiệu cho hắn những sự việc ở đây. Hoàng Minh rất hứng thú là ở đây. Việc buôn bán nô lệ vô cùng công khai, có thể thấy được rất nhiều nô lệ được bán ngay tại ven đường. Hầu như đám nô lệ này đều không phải nhân loại, rất nhiều chủng tộc kì lạ khiến Hoàng Minh tò mò. Diệp Bân thấy thế liền giải thích:

- Những nô lệ kia đều là do các thợ săn hoặc các dong binh đoàn sau khi tiến vào các sâm lâm lớn bắt sống mang về. Ở trong sâm lâm, có khá nhiều chủng tộc khác nhau, việc buôn bán nô lệ này có thể vô cùng tự do, không bị cấm đoán!

Hoàng Minh gật đầu, vừa đi vừa quan sát nhiều nơi. Hàng hóa của An Đàn Thương hội đã được đưa trở về, Diệp Bân cùng Diệp Bích lại vô cùng kiên nhẫn đi theo Hoàng Minh, làm thuyết khách cho hắn. Hễ Hoàng Minh có chút nào khó hiểu, Diệp Bân rất nhanh chóng giải đáp. Diệp Bân tất nhiên là rất muốn giao hảo thật tốt cùng thanh niên siêu cấp cường giả này. An Đàn Thương hội thiếu nhất là gì chứ, chính là Thiên tài. Nhất là mấy nay việc tranh chấp tại An Đàn Thương hội bắt đầu có xu hướng hỗn loạn. Diệp Bân rất tin tưởng, chỉ cần hắn lần này thành công kéo theo vị thanh niên này về phía mình, rất nhanh toàn bộ An Đàn thương hội trưởng lão sẽ không còn ý kiến gì với hắn nữa.

- Ồ, Hoàng Minh ngay lập tức phát hiện ra trong một cái lồng sắt trước mắt, một thân ảnh nhỏ đang không ngừng lung lay cái khung sắt. Bên trong có một con vật màu xanh lá cây, hình dáng giống một con ếch. Con ếch này nhìn cũng khá là đáng yêu, chỉ là lúc này hai mắt nó đang sáng rực, nhìn về phía Hoàng Minh mà kêu lên không ngừng.

- Im lặng!

Tên trung niên lực lưỡng chủ quán liền tức giận, đá cái khung sắt một cái mà quát. Thế nhưng con ếch kia vẫn không hề để tâm đến hắn, hai mắt nhìn về phía Hoàng Minh vô cùng khẩn trương. Hoàng Minh lúc này cũng đã đi đến nơi rồi. Hắn không lạ gì hình dáng này nữa. Đây chính là pokemon mà hắn mới triệu hồi được mà. Không ngờ lại xuất hiện nhanh như thế, chỉ là lại bị người ta xem như yêu thú mang ra bán.

- Ha ha ha, vị thiếu gia này, ngươi là muốn mua nó sao?

Trung niên lực lưỡng kia cười giong tan, vui vẻ hỏi. Hoàng Minh cũng không nhiều lời, đáp:

- Ta chính là muốn mua nó, bao nhiêu tiền?

Trung niên kia khóe miệng nhếch lẻn nụ cười, giơ ba ngón tay mà nói:

- Ba trăm hạ phẩm linh thạch!

- Cái gì?

Hoàng Minh hơi ngẩn ra, hắn không ngờ trung niên kia nói ra cái giá lại là linh thạch. Ở đây không dùng kim tệ sao? Hoàng Minh hai mắt có chút hồ đồ. Hắn trên người không có chút linh thạch nào, chỉ có kim tệ mà thôi. Diệp Bân ngay lập tức nhận ra biểu cảm của Hoàng Minh. Chắc chắn Hoàng Minh là đệ tử của một siêu cấp cường giả nào đó. Hắn có lẽ xuất sơn xuống núi trong người không có linh thạch mang theo rồi.

- Đây là ba trăm hạ phẩm linh thạch, yêu thú này An Đàn Thương hội chúng ta mua!

Diệp Bân nói xong, từ không gian giới chỉ lấy ra một đám hạ phẩm linh thạch để xuống bàn.
Bình Luận (0)
Comment