- Ha ha ha, nói ra cũng ngại. Huynh trưởng của ta sáu ngàn năm trước đã độ kiếp phi thăng. Ta thì tới bốn ngàn năm sau mới đạt đến cấp bậc này!
Ly Nam Đế cười cười nói. Hoàng Minh chỉ cười cũng không nói gì. Một đám lão bất tử tu luyện chính là mấy ngàn năm. Âu cũng là lẽ thường, dù sao bọn hắn cũng chính là siêu cấp thần thú. Tu vi mặc dù không cao nhưng tuổi thọ quả là đạt tới. Ma tộc cũng không kém là bao, chỉ có nhân tộc là nếu không có tu vi cao tuổi thọ quả thực rất kém. Nhưng bù lại, khả năng tu luyện của Nhân tộc lại rất mạnh. Chỉ cần không bị chuyênn phát sinh ngoài ý muốn, một tu sĩ bình thường yên ổn tu luyện cũng sẽ đạt tới tuổi thọ mấy trăm hoặc gần ngàn năm.
- Hoàng Minh, đối với ma tộc bao nhiêu năm nay, quả thực với ta cũng là rất mệt mỏi. Năm xưa bao lần cùng ma tộc chiến đấu ta thật hoài niệm. Hiện tại đối với Ma tộc chiến đấu đều giao lại cho những người trẻ tuổi các ngươi. Ta phải đến tiên giới, nơi đó mới chính là thánh địa tu luyện, cũng chính là nơi mà tu tiên giả, tu yêu giả cùng tu ma giả chính thức tụ tập.
Ly Nam Đế lại nói một hồi, cuối cùng vỗ vai Hoàng Minh:
- Ta thật mong chờ ngươi, nhanh chóng tu luyện nhanh một chút, giải quyết xong Ma Vương đi tới tiên giới. Đó mới chính là nơi ngươi vùng vẫy, nơi mà ngươi thuộc về!
Hoàng Minh gật đầu, hắn cũng thật mong chờ a, tiên giới đối với hắn ngày càng là thú vị. Hơn nữa hắn còn phải đi tìm lại nữ nhân của hắn. Quả thực là bực mình, đây cũng là lần thứ hai có người tới cướp nữ nhân của hắn, lần tới nhất định sẽ không có chuyện này xảy ra nữa. Hoàng Minh sẽ đưa toàn bộ người của hắn tiến vào Tam Trọng Tháp.
Hoàng Minh tự an ủi bản thân như vậy, nhắc tới Tam Trọng Tháp, hắn lại nhớ tới lời nhờ vả của Tĩnh Vân Hưng.
- Tiên giới ư?
Hoàng Minh khoé miệng nhếch lên nụ cười. Hắn sẽ tới, một ngày không xa mà thôi.
- Được rồi, ta phải độ kiếp rồi. Hoàng Minh, nhớ quan sát một chút. Sau khi độ kiếp ta sẽ lập tức phi thăng, cũng không có thời gian để kể lại cho ngươi thiên kiếp thế nào, ngươi hãy tự lĩnh ngộ đấy!
Ly Nam Đế dặn môit hồi sau đó bước một bước dài vượt qua hàng trăm mét tiến vào nơi có một đảo nhỏ ở giữa. Nơi đây chính là nơi mà Ly Nam Đế lựa chọn độ thiên kiếp để phi thăng.
Hoàng Minh cùng một đám huynh đệ đứng từ xa xa quan sát. Có thể quan sát người khác độ kiếp của thực là một chuyện cực kì tốt. Cũng là do Ly Nam Đế thân phận cực cao, dưới hải vực độ kiếp coi như là cũng an toàn. Nếu là người khác thì sẽ chọn một nơi không có bóng người mới dám độ kiếp. Bởi vì khi độ kiếp nếu xuất hiện người muốn quấy phá, đây quả thực là chí mạng a.
- Nhìn kìa, Ly tiền bối đã bắt đầu rồi!
Tiểu Ngư Nhi lên tiếng làm mọi người chú ý. Toàn trường chăm chú quan sát vào hòn đảo nhỏ ở giữa hải vực. Lúc này Ly Nam Đế sau khi tĩnh tu một thời gian ngắn đã đứng dậy. Hai mắt sáng như sao trời, khí tức được mở ra mạnh mẽ. Hoàng Minh ngây ngẩn cả người. Khí tức này thật mạnh, thật mạnh a!
- Đây là khí tức của Độ kiếp kỳ cảnh giới sao?
Gia Cát Lượng hai mắt híp lại, quạt lông phe phẩy nhìn chằm chằm vào từng động tác của Ly Nam Đế. Trong đám người thì hắn là người có tu vi yếu nhất. Đối với tu luyện thì Gia Cát Lượng quả thực không chú trọng. Hiện tại hai mắt hắn lại phát ra vài tia quang mang kì dị, không ai biết hắn đang phát sinh chuyện gì. Mọi người đều đang tập trung ánh mắt về Ly Nam Đế.
- Thiên kiếp muốn bắt đầu rồi!
Chu Du cũng nhẹ nhàng nói.
Bầu trời đã xuất hiện dị tượng. Cuồng phong bắt đầu trỗi dậy, cả bầu trời bỗng nhiên bị nhuộm đến đen kịt, mây đen bao trùm tràn ngập, những tia điện quang lấp loé chập chờn, uy lực của thiên kiếp bắt đầu hiển lộ.
- Quả là khủng bố, So với thiên kiếp của Độ kiếp kì, tứ cửu kiếp của hoá thần cùng Lục cửu kiếp của Luyện Hư Kì thì chỉ là đám con nít mà thôi.
Kiều Phong hít vào một hơi dài khó khăn mà nói.
- Đúng vậy, mau nhìn kìa, đạo Thiên Kiếp đầu tiên đã hình thành rồi!
Triệu Vân nhanh chóng đề tỉnh mọi người. Ánh mắt mọi người bắt đầu hướng về đạo thiên kiếp đầu tiên kia.
Ở một nơi thâm sơn cùng cốc, nơi đây chính là một vùng nham thạch nóng bỏng kì lạ. Một cái kén màu đỏ như hoả diễm treo lơ lửng bên trong cực kì quỷ dị. Một giọng nói già nua vậy mà vang lên:
- Thiên kiếp ư? Là kẻ nào độ kiếp, Tháp Thanh Nga hay Ly Nam Đế? Haizz, ta vậy mà chậm hơn bọn hắn một chút rồi!
Giọng nói vang lên ngay sau đó lại biến mất!
Chính lúc này tại Trần gia. Tháp Thanh Nga cũng là yên tĩnh ngồi trước một bàn đá, hai mắt loé lên tinh quang. Uống nốt ngụm trà cười cười nhẹ nhàng nói:
- Ly Nam Đế, ngươi quả thực là phất áo ra đi a, chỉ còn lại lão thân ta, aiz. Cũng là trách nhiệm của tổ tiên a!