- Ha ha ha, Thiết Vu, quá muộn rồi! Ám Vũ đại nhân, còn xin người ra tay!
Quân khu vậy mà khom người cúi đầu kính cẩn.
- Tự nhiên là nhiệm vụ của ta!
Nam tử mặc trường bào màu đen kia gật đầu, lập tức phi thân bay tới, tốc độ vô cùng khủng bố, Thiết Vu kinh hãi, biết chạy không kịp chỉ có thể lấy ra Trường Thương quyết định liều mạng. Nhưng hắn có thể liều mạng sao? Chỉ trong một khắc tế ra trường thương, nam tử mặc trường bào màu đen đó đã tới trước mặt hắn. Cả bàn tay co thành trảo mà đạp tới đầu của Thiết Vu. Thiết Vu một điểm phản kháng cũng không kịp, có thể thấy tu vi của Nam tử áo đen khủng bố tới cỡ nào. Cùng là trung vị thần, nhưng đẳng cấp lại quá khác biệt. Thiết Vu trước khi chết chỉ có thể nghe được câu nói cuối cùng từ nam tử kia:
- Ngươi quá yếu!
Bùng, đầu của Thiết Vu bị nổ tung. Ba viên thần cách bay ra từ trong đầu của hắn. Nam tử kia đưa tay muốn thu lấy ba viên thần cách này. Thế nhưng dị biến xảy ra, ba viên thần cách này bỗng nhiên biến mất khong thấy tung tích. Nam tử mặc áo choàng bỗng nhiên biến sắc mặt quát lớn:
- Kẻ nào?
Ở phía sau Bất Mộc cùng Quân Khu cũng kinh hãi, rõ ràng là biến mất ngay trước mắt ba người bọn hắn, hơn nữa còn không có một điểm giao động nào, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
- Gastly đắc thủ rồi, Hoàng Kiếm, đệ thấy hai tên kia không, mỗi người một xử lí nhanh gọn thế nào?
- Được, lão đại!
Hoàng Kiếm gật đầu. Hoá ra Hoàng Minh cùng Hoàng Kiếm sau khi tới nơi này thì thấy được một màn ở trên, sau đo bọn hắn liền không vội chiến đấu mà liền ở trong tam trọng tháp tầng thứ hai quan sát ra bên ngoài. Hiện tại bọn hắn liền muốn ra, nhất kích tất sát hai kẻ đó chính là Bất Mộc cùng Quân Khu, chỉ là...
Trên bầu trời một tiếng nổ ầm ầm, toàn bộ chiến trường thần cấp cao thủ không tự chủ được đều dừng tay lại. Một cảnh tượng khủng bố đập vào mắt bọn hắn. Một không gian đen ngòm không ngừng xoáy động.
- Đây là gì, thật đáng sợ!
Có người không nhịn được run sợ cảm thán, bọn hắn đều cảm nhận được áp lực to lớn từ thứ này đè lên. Không chỉ tại nơi này, hầu như toàn bộ tiên giới đều có thể thấy được thứ này trên đỉnh đầu.
- Là vị chủ thần nào, tại sao lại làm ra lớn như vậy động tác!
Ở một ngọn núi lửa bên trong, một trung niên nam tử mở mắt, thì thầm mà nói. Những nơi khác, ai cũng cho là môt vị chủ thần nào đó đang làm ra động tác lớn như thế này. Một cái hắc động khổng lồ bên ngoài tầng không gian loạn lưu chỉ có chủ thần mới có đảm lượng cùng lực lượng như thế.
Thế nhưng toàn bộ tiên giới đều cho rằng đó là chủ thần làm ra, thì lúc này ba mươi sáu vị chủ thần của tiên giới đều kinh hãi nhìn lên trên cao không, bên ngoài không gian loạn lưu của tiên giới. Bọn hắn không có cách nào ra ngoài được không gian loạn lưu của tiên giới, chứ đừng nói tạo ra một cái hắc động lớn như thế này, hơn nữa áp lực thật khổng lồ.
- Là Tinh không sao?
Quang Minh chủ thần sợ hãi run rẩy, tinh không, đây là từ ngữ khiến người ta kinh hãi đến mức nào chứ!
Hoàng Minh lúc này cũng đã sợ hãi mà nhìn lên bầu trời, đây rốt cuộc là thứ gì, thiên địa dị tượng sao?
Chính vào lúc cả tiên giới đang xôn xao bàn tán, thì một tiếng nói trầm ấm bất ngờ vang lên:
- Tiểu huynh đệ, ngươi rốt cuộc cũng xuất hiện rồi, chúng ta vẫn đang chờ ngươi đây!
Tiểu huynh đệ, là tiểu huynh đệ nào. Một dấu hỏi chấm vang lên trong đầu toàn bộ người của tiên giới. Ngay sau đó lại có giọng nói khác vang lên, âm thanh cực kì tà mị:
- Diệp Huynh, mở ra thời không kết nối như này liệu lão bất tử kia có nói gì không?
- Không sao, Quân Đệ yên tâm, chúng ta có Thần Nam huynh đệ lo được!
Người kia lập tức đáp lời.
- Mở ra được rồi à, để ta xem vị tiểu huynh đệ kia của chúng ta nào!
- Đúng vậy, Vương huynh, ta cũng muốn xem!
Tiên giới một mảnh im lặng, đây là chuyện gì a, lại một đám người muốn xem tiểu huynh đệ ư? Ai là tiểu huynh đệ?
- Lý Đại ca, vị tiểu huynh đệ này còn chua tới hai mươi tuổi, cũng được đấy!
- Ha ha ha, tiểu huynh đệ, tu luyện nhanh lên một chút, Bạch Ca của ngươi đã luyện thành một đan dược cực kì mới, đảm bảo với ngươi cực kì tốt!
- Họ Bạch, để tiểu huynh đệ dùng của ngươi đan dược, khác gì bắt hắn đi phối giống!
- Họ Sở, ngươi nói thế là có ý gì, muốn gây sự đánh nhau sao? Ta muốn cho tiểu huynh đệ đan dược là sai à, còn dám nói ta sẽ ra tay đấy. Đừng có ép ta, một khi ta đã ra tay, đến chính bản thân ta cũng còn thấy sợ hãi!
Tiếng cãi nhau ồn ào náo nhiệt không thôi. Rốt cuộc cũng có người quát lớn:
- Yên tĩnh lại!
Lập tức tiếng cãi vã mới ngừng, ngay sau đó người vừa mới quát lớn kia lên giọng răn dạy:
- Sở Dương, Bạch Tiểu Thuần, các ngươi thật là, đã mấy trăm ngàn tuổi rồi mà vẫn còn như hai cái hài tử vậy sao? Cả ngươi nữa Giang Thần, Sở Mộ, các ngươi lại còn lên tiếng khích bác, quả thực là.... haiz!
- Lâm Mông đại ca!
Mấy tiếng nói vang lên sau đó lại không có nói thêm.
- Tiểu huynh đệ, tu luyện nhanh lên một chút, chúng ta đang đợi cậu!
Câu nói kia vang lên tới đây, hắc động nhanh chóng biến mất. Đến nhanh đi cũng nhanh, quả thực khó có thể tin nổi vừa rồi trên trời sừng sững một cái hắc động khổng lồ đâu.