- Tiểu Hoà thượng, ngươi ngày nào cũng quét sân sao?
- Tiểu Hoà thượng, ngươi có thấy vô vị không vậy?
- Tiểu hoà thượng, hàng ngày ngươi thường ăn thứ gì vậy?
- Tiểu Hoà thượng, hay là ngươi gọi ta là tỷ tỷ, ta mua gà nướng cho ngươi ăn nha!
- Tiểu hoà thượng, ngươi thật là ngốc!
- Hoà thượng, ta mang kẹo hồ lô cho ngươi này!
- Hoà thượng, ta mới học được một điệu nhảy, ta nhảy cho huynh xem nha!
- Hoà thượng, ta có đẹp không?
- Hoà thượng, huynh có thích ta không? Huynh có thích ta không?
Hoà thượng trẻ lúc này đã ngây ngốc, từng lời nói của hồng nhan văng vẳng bên tai. Hắn gào lên một tiếng, nước mắt còn có thể trào ra ngoài đâu, hiển nhiên là chảy ngược vào trong rồi.
- Hiên nhi, nhất định ta lần này sẽ tìm được nó, nàng hãy chờ thêm một chút, chỉ một chút thôi!
Hoà thượng trẻ tự lẩm bẩm một câu, ánh mắt hướng về phía đối diện. Thanh niên kia đã rời đi, không ai biết hắn rời đi như thế nào. Chỉ là vụt một tiếng hư không tiêu thất. Đến cả Lập Phi cùng thanh niên tóc ngắn đối diện cũng ngây cả người.
- Cầm thánh, người đó chắc chắn là cầm thánh rồi!
Có người lập tức hét lên, chính là một vẻ kinh ngạc cùng vui sướng.
- Ha ha ha, ta đột phá, ta đột phá!
- Thật là tuyệt mĩ một khúc ca, tình ái thế gian, chỉ có Cầm thánh mới có thể làm đến một khúc ca như thế này!
- Hắn chính là Cầm Thánh ư, đời ta vậy mà đã được diện kiến Cầm Thánh rồi!
Không ít người reo hò vui sướng, Mêc Nhĩ Thành một lần nữa rung chuyển vì khúc ca này của Hoàng Minh. Nhiều người lập còn gọi hắn là Tình Thánh.
Những ngày hôm sau, Hoàng Minh cũng không có tới Ngân An tửu lâu nữa. Điều này làm không ít người chen lấn tại Ngân An tửu lâu cảm thấy thất vọng. Hoà Thượng trẻ tuổi, thiếu niên tóc ngắn kia cũng là không có tới nữa. Chỉ có Lập Phi ngây người ở đây mà thôi.
- Hắn tại sao không có tới?
Lập Phi ánh mắt u buồn, lặng lẽ trở về.
Ngày mai là ngày Hoàng Minh sẽ tham gia khảo hạch trở thành ám vũ. Ngay buổi chiều hôm nay đã có người của Lập Khương tới thông báo cho Hoàng Minh. Hoàng Minh điểm lại một chút. Hiện tại hắn rời đi cũng chỉ là một người, toàn bộ Nhan Lâu để lại cho Yến Thanh lo liệu. Đám Hoàng Kiếm cùng Hoàng Hoả cũng đã rời đi rồi.
- Rốt cuộc vẫn không đủ thần cách tiến lên trung vị thần!
Hoàng Minh thở dài một hơi. Lần trước đấu giá thành công hơn chín trăm trung phẩm thần cách. Hoàng Minh vẫn là không gom đủ số lượng thần cách để đột phá. Thế là hắn đành toàn bộ giúp đám Hoàng Kiếm, Hoàng Lôi, Hoàng Hoả tiến tới trung vị thần trước, để bọn hắn rời đi. Hiện tại Hoàng Minh muốn tiến lên trung vị thần lại cần thu thập tiếp thần cách.
- Coi như không vội, lần tới nhất định lên được!
Hoàng Minh tự an ủi bản thân.
- Ngày hôm sau, Hoàng Minh theo lời dặn của Lập Khương. Trời điểm sáu giờ sáng hắn đã có mặt tại phía tây của Mễ Nhĩ Thành. Lúc này tại cửa thành phía tây đã tụ tập không ít cao thủ.
- Chí ít phải đến hơn một ngàn Thượng Vị Thần rồi!
Hoàng Minh lúc này liền vận chuyển thiên địa tạo hoá công ẩn giấu đi tu vi thực của hắn. Tại đây hoàn toàn là thượng vị thần cảnh giới, chỉ có mình hắn là hạ vị thần mà thôi. Chính là lúc này Thiên Địa Tạo Hoá Công lại phát ta công hiệu ẩn giấu đặc biệt. Có lẽ chỉ có Chủ thần mới phát hiện ra được tu vi của hắn.
Lúc này liền có một lão nhân mặc áo bào màu xám đi tới lên tiếng mà hỏi Hoàn Minh:
- Vị thiếu hiệp này, ngươi là tới tham gia khảo hạch ám vũ sao?
Hoàng Minh gật đầu, đáp lời:
- Đúng vậy!
Lão nhân kia lại gật nhẹ, tiếp tục nói:
- Vậy xin mời thiếu hiệp tới kia để làm thủ tục kiểm tra để tiến lên Kim trúc sinh mệnh!
Hoàng Minh gật đầu. Ngày hôm qua người của Lập Khương đã đưa tới cho hắn giấy công văn chứng nhận tham gia khảo hạch cùng một tấm lệnh bài có máu của Hoàng Minh đã dung nhập để kiểm tra. Hoàng Minh nhanh chóng xếp hàng, rốt cuộc chờ đến năm phút liền thành công đi lên Kim trúc sinh mệnh. Kim trúc sinh mệnh này rất lớn. Thậm chí còn gấp Kim trúc sinh mệnh hình báo của Hoàng Minh đến cả mấy trăm lần. Hơn ngàn người tụ tập ở đây vẫn là thoải mái, quả thực khó mà tin được.
Trên kim trúc sinh mệnh, người ta túm năm tụm ba mà nói chuyện kết giao. Duy chỉ có hắn là đứng tại một chỗ nhắm mắt dưỡng thần mà thôi. Chờ đợi thêm một canh giờ, rốt cuộc kim trúc sinh mệnh cũng khởi động. Hoàng Minh biết rằng lúc này hắn đã bắt đàu rời khỏi Mễ Nhĩ Thành rồi.
- Các Vị!
Chính vào lúc Hoàng Minh còn đang suy nghĩ, bỗng nhiên một giọng nói vang lên. Hoàng Minh mở mắt liền chú ý phía trên kia lão nhân áo xám ban nãy đã đứng ở đó dường như muốn phát biểu.
Toàn trường yên tĩnh chờ xem lão nhân này muốn nói gì. Lão nhân mỉm cười, nhanh chóng mà nói:
- Chư vị đạo hữu, như các ngươi cũng đã biết. Chuyến khảo hạch này chính là muốn tiến tới Cấm Khu của tiên giới. Trước khi tiến tới nơi đây chắc các vị đã được nhắc nhở rồi. Chúng ta lần này mục tiêu chính là Thu Ngân Ảnh Thảo. Loại Linh Dược này theo tin tình báo chính là bên rìa cấm vực xuất hiện. Chúng ta chỉ cần thu về một gốc mà thôi, đó chính là đủ điều kiện để trở thành Ám Vũ rồi.