Lúc bây giờ, khi mà toàn trường đang yên tĩnh chờ đợi, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi rốt cuộc cũng mỉm cười. Hai tay hắn chắp lại ở phía sau lưng, ánh mắt thâm thuý hướng về bốn người có liên hệ với nạn nhân mà nói:
- Ngươi nghĩ rằng mình hạ thủ đã rất gọn gàng cùng dứt khoát sao? Quả thực ta cũng công nhận nếu như không phải là ta, chắc chắn mọi người ở đây đều cũng sẽ bị ngươi qua mắt. Một trảo đắc thủ, thật sự khâm phục lá gan của ngươi đấy Tư Phong!
Lơi Thư Đồ Sư Lĩnh Chi nói vang vọng đại sảnh, nhất là cái tên Tư Phong ở cuối cùng làm toàn trường giật mình. Vừa rồi lão nhân áo xám kia đều khảo qua một lần. Tư Phong chính là trung niên nhân mặt chữ điền kia. Chỉ thấy hắn lúc này mặt mũi có chút âm trầm ngưng trọng. Ba người đang đứng cùng hắn, hai nam một nữ kia đều mang theo vẻ mặt nghi kị nhìn về phía của Tư Phong. Một câu nói của Thư Đồ Sư Lĩnh chi làm toàn trường dùng ánh mắt kinh ngạc cùng hiếu kì nhìn hắn. Tư Phong chỉ cười mấy tiếng lên tiếng mà nói:
- Vị huynh đệ này, uổng cho ngươi là Thư Đồ Sư Lĩnh Chi, không ngờ lại dám vu oan cho ta. Ngươi thử hỏi ba vị ở đây, ta làm sao có thể giết bạn thân từ thủa niên thiếu của mình. Hắn cùng ta như thân huynh đệ ruột thịt. Hơn nữa, ta mạn phép hỏi một chút, ngươi lấy chứng cứ ở đâu mà dám nói ta là hung thủ?
Tư Phong nói ra mấy lời đều vô cùng có lí. Hiển nhiên được đông đảo người ủng hộ. Chỉ cần nghe là huynh đệ từ thủa niên thiếu cũng đủ để người ta không tin rằng Tư Phong này là hung thủ.
- Liệu có phải là tính sai rồi không?
- Ta thấy dường như không phải đâu, Tư Phong này chắc chắn không phải là hung thủ, hubg thủ chính là một trong ba người còn lại!
- Các ngươi thì biết cái gì? Yên lặng mà nghe Thư Đồ tiểu huynh đệ nói. Hắn đã dám vạch mặt, chắc chắn có nắm chắc!
Tiếng bàn luận không ngớt vang lên, Hoàng Minh cũng rất là chờ đợi, ánh mắt không rời khỏi Thư Đồ Sư Lĩnh Chi.
Hư Trúc không có nói gì, nhưng ánh mắt của hắn cũng đang nhìn chăm chăm vào Thư Đồ Sư Lĩnh Chi, vẻ mặt tràn ngập sự tò mò cùng chờ đợi.
- Ha ha ha, ta cũng chờ chính là câu nói này của ngươi!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cười lớn, khoé miệng lộ ra nụ cười xảo quyệt.
- Chư vị đạo hữu, hiện tại ta cũng muốn hỏi chư vị một chút! Một thượng vị thần bình thường cho dù là luyện hoá thần cách cũng là có bản lĩnh nhất định, không thể nào bị người ta một kích nhất sát được, có đúng không? Thế nhưng người này ngay cả một chiêu phản kích cũng không có, tại gian phòng cũng không có một dấu vết chiến đấu nào. Khẳng định hắn trước lúc chết cũng không thể ngờ được bản thân mình sẽ chết. Mà làm được điều thế này, chư vị ở đây chắc có lẽ đều đoán ra...
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi nói đến đây thì yên lặng chờ đợi. Rất nhanh bên dưới đám người đều lên tiếng đáp lời:
- Đánh lén, chỉ có đánh lén mới làm ra được việc này.
- Cũng có thể là thực lực quá mạnh, đối phương không kịp phản kháng thì sao?
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi mỉm cười nhìn ở phía dưới. Ngay sau đó hắn giơ tay lên mà nói:
- Chư vị!
Toàn trường lại yên tĩnh lại, ngay sau đó đều tập trung nhìn Thư Đồ Sư Lĩnh Chi chờ hắn nói tiếp.
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cũng là chờ mọi người yên tĩnh lại, hắn lại tiếp tục nói:
- Chư vị nói rất hay, chính là hai ý tứ này! Thế nhưng chư vị lại quên mất một điều! Gian phòng của chúng ta chính là do kim trúc sinh mệnh cấu tạo mà thành, phòng là phòng riêng có ấn kí. Chỉ có người có ấn kia mới có thể tuỳ ý mở ra. Thế nên trường hợp có người tiến vào ẩn núp sẵn bên trong để giết nạn nhân cơ hồ là không! Thứ hai, từ tư thế nằm chết của nạn nhân, chính là úp sấp xuống, thân thể quay vào bên trong. Khẳng định hắn bị giết lúc đi vào trong gian phòng. Phạm vị hung thủ gây án cách cửa ra vào của gian phòng này một mét.
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cánh tay chỉ vào xác chết kia, ngay sau đó hắn lại tiếp tục.
- Các vị, tới tu vi của chúng ta, thời gian về phòng chính là bế quan tu luyện. Chính là một khi bế quan liền không muốn người khác quấy rầy, cũng chính là không muốn tiếp khách. Thế nhưng nạn nhân lại là vẫn chạy ra tiếp đón. Ở đây có thể khẳng định nạn nhân cùng hung thủ là người quen, hơn nữa lại rất nể mặt cùng không hề phòng bị. Thế cho nên đến tận trước khi chết, nạn nhân vẫn không biết hắn là tại sao mà chết!
Mỗi lời của Thư Đồ Sư Lĩnh Chi như tia sáng chiếu vào mỗi góc đen âm u của mỗi người. Cả đám người đều cảm thấy lời hắn nói chặt chẽ không hề có một chỗ sơ hở nào.
- Rõ ràng rồi, chính là người quen. Chỉ có người quen mới có thể khiến hắn đi ra mở cửa cùng không phòng bị a, ta hiểu rồi!
- Đúng thế, ta cũng hiểu ra. Quả thực chỉ có một điều như vậy, vậy hiềm nghi lớn nhất chính là bốn ngừoi quen biết cùng nạn nhân mà thôi.
Tiếng nghị luận lại một lần nữa ồn ào lên.