Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Chương 105

Edit: Min

"Chẳng lẽ chúng ta thật sự chỉ có thể rời đi như vậy sao?! Không thể nghĩ cách làm Quốc Vương Beverly cho chúng ta thêm một ít thời gian sao?" Aikeli không cam lòng nói.

Nghe xong binh lính báo cáo thì Johan đen mặt nói "Quân đội của Beverly đã xuất động, nếu chúng ta còn không rút lui, rất có thể sẽ phải xung đột quân sự. Hơn nữa giải quyết vấn đề rò rỉ không phải hoàn toàn không có tiến triển sao? Cho dù có thêm một đoạn thời gian thì cũng không có ý nghĩa gì."

"Vậy bây giờ chúng ta về đế tinh sao?" Tuy Aikeli không cam lòng, nhưng trong lòng cũng biết những điều Johan nói đều là sự thật.

"Tạm thời không về đế tinh, đi tinh cầu Liên Bang trước." Johan nói "Chờ sau khi Wilkosa thất bại, chúng ta liền có thể đàm phán với Beverly một lần nữa, dù sao cho dù bị ô nhiễm, bọn họ cũng muốn khai thác một phần tinh cầu. Chúng ta không phải là hoàn toàn thất bại, vẫn có cơ hội đàm phán lại."

"Bọn họ bắt đầu tiến hành khai thác chưa?" Aikeli hỏi.

"Nghe nói đã lắp đặt xong thiết bị, hẳn là đang tiến hành khai thác." Johan nói.

"Bọn họ tuyệt đối không có khả năng thành công, hiện tại chúng ta có thể bắt đầu chuẩn bị nội dung trao đổi lần nữa." Aikeli khẳng định nói.

Cảnh Dương đang ở trong phòng chỉ huy giám sát vận chuyển thiết bị thí nghiệm, Dunan Fry từ bên ngoài đi vào, đến bên cạnh hắn hỏi "Thế nào? Có thể bắt đầu khai thác chưa?"

"Ừm, nếu không có vấn đề gì xuất hiện, ngày mai là có thể bắt đầu khai thác." Cảnh Dương nhìn những số liệu nói.

"Fertari thất bại, bọn họ không giải quyết được vấn đề rò rỉ nguồn năng lượng, Quốc Vương của Beverly đang dùng võ lực ép bọn họ rời đi." Dunan Fry nói "Bọn họ đang chuẩn bị rút lui."

"Lâu như vậy mới chịu rời đi, đúng là không dễ dàng gì." Cảnh Dương cười cười nói "Em còn tưởng rằng bọn họ sẽ chờ xem chúng ta thất bại, lại tiếp tục nói chuyện khai thác với Beverly chứ."

"Chỉ sợ đúng là bọn họ muốn như vậy, nếu không phải Quốc Vương của Beverly ép bọn họ rời đi, bọn họ khẳng định sẽ làm như vậy. Coi như không chờ ở đây, bọn họ cũng sẽ đi tinh cầu Liên Bang chờ, mục đích cuối cùng đều là giống nhau."

"Thật muốn xem vẻ mặt thất vọng của bọn họ." Cảnh Dương nói.

Dunan Fry nhìn Cảnh Dương nói "Không còn sớm nữa, đi nghỉ ngơi đi, trong khoảng thời gian này vẫn luôn bận rộn, em chưa có nghỉ ngơi, ngày mai là ngày rất mấu chốt, nghỉ ngơi tốt mới có tinh thần ứng phó."

"Ừm." Cảnh Dương xem nơi này cũng không có việc gì cần hắn ở lại giải quyết, gật gật đầu ngồi xe lăn đi theo Dunan Fry ra ngoài.

Dunan Fry bế Cảnh Dương lên giường, giúp hắn cởϊ qυầи áo rồi để hắn nằm xuống, sau đó lại cởϊ qυầи áo của mình, nằm xuống giường ôm hắn.

Cảnh Dương dựa vào lòng ngực y, sau lưng kề sát lòng ngực rộng lớn rắn chắc, làm hắn cảm thấy rất thoải mái rất an tâm, rất nhanh liền ngủ rồi.

Dunan Fry cúi đầu hôn đỉnh đầu của Cảnh y, ôm người này vào trong ngực, y liền có một loại cảm giác như đang ôm toàn vũ trụ, trong lòng vô cùng thỏa mãn.

Hai người gắt gao rúc vào nhau, thân thể dán vào nhau, linh hồn cũng ỷ lại vào nhau, hai người yêu nhau ở bên nhau, chính là dáng vẻ hưởng thụ tốt đẹp nhất. Nếu thời gian có thể vĩnh viễn dừng lại tại khoảnh khắc này, hai người họ cũng nguyện ý.

Ngày đầu tiên đám người Cảnh Dương bắt đầu khai thác, Quốc Vương Mudatis của Beverly theo thường lệ đến đây tiến hành quan sát, chẳng qua có sự thất bại của đám người Aikeli, lần này trong lòng hắn đối với việc khai thác có thể không làm ô nhiễm đại dương, cũng không còn ôm hy vọng quá.

Mudatis cũng đã chuẩn bị tốt cho việc trao đổi khai thác, chẳng qua trong lòng hắn hiện tại có hơi nghiêng về Wilkosa. Bởi vì trước đó hắn đã bị đám người Johan làm hao hết kiên nhẫn, không muốn giao tiếp với đám người đó nữa. Nhưng nếu quá trình Wilkosa khai thác không bằng Fertari, vì ích lợi và suy nghĩ cho tinh cầu, hắn không thể không tiếp tục suy xét về Fertari.

"Khởi động thiết bị khai thác." Cảnh Dương hạ lệnh khởi động.

"Nhận được, đã khởi động, đang đếm ngược vận hành, năm, bốn, ba, hai, một, khởi động hoàn tất."

Trên màn hình trước mặt Cảnh Dương là hình ảnh vận chuyển của mỗi thiết bị, hắn vừa nhìn thiết bị vận hành và số liệu, vừa nhìn tình hình thực tế của đáy đại dương trên màn hình lớn. Chỉ cần có một chút sai sót, hắn sẽ hạ lệnh điều chỉnh ngay, nếu không có cách nào điều chỉnh, liền dừng lại giải quyết. Cho nên giờ phút này, hắn đang ở trạng thái tập trung cao độ.

"Khai thác thành công, chất lỏng nguồn năng lượng đã tiến vào trang bị tồn trữ, vẫn chưa phát hiện dị thường." Thao tác viên báo cáo.

"Cánh bên trái quá cao, giảm xuống năm độ, duy trì cân bằng với phía bên phải." Cảnh Dương hạ lệnh nói.

"Nhận được." Thao tác viên báo cáo nói "Giảm xuống hoàn tất."

Thẳng đến trang bị tồn trữ thứ nhất đã sắp đầy, cũng không có xuất hiện rò rỉ nguồn năng lượng hoặc là vấn đề khác.

"Bắt đầu giảm bớt tốc độ, năm phút sau đổi sang trang bị tồn trữ thứ hai."

"Nhận được, đang giảm tốc độ vận hành xuống, đếm ngược đổi mới trang bị tồn trữ."

Mudatis nhìn trái nhìn phải, hắn phát hiện biểu hiện của người Wilkosa không giống như người của Fertari, người của Fertari vừa khai thác thành công liền rất hưng phấn kích động, nhưng người của Wilkosa lại bình tĩnh dị thường. Hắn có thể nhìn ra, mỗi một kỹ thuật viên ở đây, đều trăm phần trăm tập trung vào công việc của mình, dáng vẻ hoàn toàn tâm vô tạp niệm*. Chỉ là kinh nghiệm khi Fertari khai thác nói cho hắn biết, thành công rất có khả năng chỉ là tạm thời, vấn đề đều có khả năng sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào.

Mudatis không biết bọn họ sở dĩ sẽ bình tĩnh như vậy, là bởi vì Cảnh Dương đã rất nghiêm túc cảnh cáo bọn họ, chỉ cần chưa hoàn thành toàn bộ khai thác, thì không được xem như thành công. Chuyện ngoài ý muốn đều có khả năng sẽ xảy ra, duy trì bình tĩnh hơn nữa còn phải nhập tâm vào công việc, mặc dù không thể hoàn toàn tránh khỏi việc ngoài ý muốn sẽ xảy ra, nhưng lại là biện pháp tốt nhất để kịp thời ngăn cản việc ngoài ý muốn xảy ra.

Dunan Fry không có nói chuyện với Mudatis, cũng không có nói muốn mời Mudatis rời khỏi phòng chỉ huy, y khi thì nhìn về phía màn hình, khi thì nhìn về phía Cảnh Dương. Ánh mắt của y có chút lo lắng, nhưng không phải lo lắng khai thác sẽ thất bại, mà là lo lắng cơ thể Cảnh Dương sẽ chịu không nổi cường độ công việc cao như vậy, chủ yếu là lo lắng sẽ ảnh hưởng đến việc khôi phục chân của hắn.

Mudatis vẫn luôn đợi bọn họ xuất hiện vấn đề, bởi vì lo lắng bọn họ sẽ giấu giếm tình hình thực tế, lúc hắn tới còn mang theo mấy kỹ thuật viên, muốn trấn áp để bọn họ không thể lừa gạt cho qua chuyện.

Mudatis ngồi ở phòng chỉ huy cả ngày, vẫn không chờ được hình ảnh rò rỉ nguồn năng lượng xuất hiện, kỹ thuật viên sau lưng hắn cũng đều căng chặt dây thần kinh nhìn màn hình, trải qua thời gian một ngày, Mudatis cùng nhân viên đi theo hắn đều đã khá mệt mỏi.

Thấy Dunan Fry vẫn không có ý định muốn đưa ra lời mời bọn họ rời đi, Mudatis đành phải tự mình đứng lên nói "Máy móc kỹ thuật của quý quốc quả nhiên không có làm ta thất vọng, hôm nay thật là một ngày hoàn hảo, ta được chứng kiến thiết bị khai thác tiên tiến nhất trong vũ trụ. Hy vọng các người có thể cho phép kỹ thuật viên của bọn ta sau này có thể đến học tập cùng tham quan."

Dunan Fry tất nhiên là có thể nghe ra hắn muốn phái người tiếp tục giám sát quá trình bọn họ khai thác, lo lắng bọn họ sẽ giấu giếm tình huống rò rỉ.

"Hoan nghênh người của ngài tới đây tham quan." Dunan Fry nói.

"Người chế tạo máy móc cùng kỹ thuật viên của các người đều rất lợi hại." Mudatis nhìn về hướng Cảnh Dương nói "Chờ sau khi khai thác nguồn năng lượng chấm dứt, ta hy vọng có thể mời Kinloch tướng quân, còn có nhóm người chế tạo máy móc của các người, đến vương cung của ta tham gia tiệc rượu."

Dunan Fry trả lời "Nếu thời gian cho phép, bọn ta nhất định sẽ đến."

Sau khi tiễn Mudatis đi, Dunan Fry lập tức đi đến bên cạnh Cảnh Dương nói "Có mệt không? Nơi này giao cho bọn họ đi, ta đưa em về nghỉ ngơi."

Cảnh Dương luôn trong trạng thái tập trung cao, nên không cảm thấy mệt mỏi, Dunan Fry vừa hỏi như vậy, sau khi tinh thần thả lỏng mới cảm giác được bản thân đúng là rất mệt mỏi.

Dunan Fry đưa Cảnh Dương về phòng nghỉ ngơi, bế hắn vào phòng tắm đơn giản tắm rửa một chút, sau đó đặt hắn lên giường, chính y lại ngồi ở mép giường, nhẹ nhàng giúp hắn xoa bóp hai chân.

"Hôm nay chân có đau không?" Dunan Fry nhẹ giọng hỏi.

"Không nhớ rõ là có đau hay không, tinh thần quá tập trung nên quên mất cảm giác." Cảnh Dương nhắm mắt lại nói.

"Vất vả cho em rồi." Dunan Fry rướn người lên, ôm gương mặt tinh tế của hắn hôn môi.

"Không vất vả." Cảnh Dương ôm cổ Dunan Fry nói "Đây là chuyện mà em muốn làm, cho nên em không cảm thấy vất vả, làm không được chuyện mình muốn làm, mới thật sự đau khổ."

Trái tim Dunan Fry đột nhiên co rút đau đớn, ôm chặt lấy Cảnh Dương, y biết thù hận trong lòng hắn lớn bao nhiêu, những đau khổ mà trước đó hắn phải nhận, làm y đau lòng không thôi. Chuyện đã xảy ra y không có cách nào thay đổi, nhưng mặc kệ về sau có xảy ra chuyện gì, y cũng sẽ không để hắn phải nhận lấy bất kỳ đau khổ nào nữa.

"Không cần lo lắng, chân của em không có việc gì, rất nhanh sẽ tốt lên thôi." Cảnh Dương cho rằng y đang lo lắng cho chân của mình, liền an ủi y.

"Việc chỉ huy sau này cứ giao cho Mogan làm đi, em chỉ cần giám sát là được, bọn họ có thể làm tốt. Em không cần phải quá mệt nhọc, cũng không cần quá miễn cưỡng thân thể của mình mà kiên trì, ta sẽ lo lắng, cũng sẽ đau lòng." Dunan Fry ngậm lấy bờ môi của hắn, lúc nhẹ lúc nặng liếʍ ʍúŧ.

"Em biết rồi." Cảnh Dương vừa hôn lại y, vừa hàm hồ trả lời.

Đám người Aikeli vẫn luôn đợi tin tức, bọn họ vốn cho rằng người của Wilkosa rất nhanh cũng sẽ rời khỏi Hải Vận Tinh Quần, nhưng liên tục chờ tin tức, đều là tin Wilkosa không có rời đi, không có thất bại, còn đang tiếp tục khai thác.

Thẳng đến có tin tức xác thực được truyền ra, nói Wilkosa đã ký hiệp ước chính thức khai thác với Beverly, nguồn năng lượng của Hải Vận Tinh Quần sau này sẽ là Wilkosa tiến hành khai thác. Đám người Aikeli rốt cuộc mới biết, bọn họ lần này sự thật là thua một cách triệt để.

"Sao có thể?! Sao có thể?!" Aikeli phẫn nộ đấm vào bàn, cậu ta căn bản là không thể nào tiếp thu sự thật này, vậy mà cậu ta lại bại bởi Shean, một người vốn đã biến mất lại đột nhiên chết đi sống lại.

Johan xụ mặt ngồi trên sô pha, giờ phút này, một câu gã cũng không nói được. Gã chỉ hối hận là không thể hoàn toàn diệt trừ Shean, lưu lại một hậu hoạn, cư nhiên trở thành lực cản lớn nhất của bọn họ. Sớm biết rằng sẽ như vậy, gã dùng hết thủ đoạn cũng nên để Shean chết ở trước mặt mình, không cho Shean có cơ hội chạy thoát.

"A!!" Aikeli giống như phát điên kêu to "Em không cam tâm! Sao em có thể bại bởi Shean được chứ?!"

Sau khi Aikeli đập quăng đồ một trận, vẫn tức đến phát run, cậu ta ngẩng đầu thấy Johan vẫn luôn trầm mặc không nói lời nào, bước nhanh qua lắc mạnh bờ vai của gã, vẻ mặt dữ tợn nói "Anh hai! Anh còn ở đây phát ngốc cái gì?! Mau cho người gϊếŧ nó đi! Gϊếŧ nó đi!!!"

"Lệnh anh đã sớm hạ, nếu bọn họ có cơ hội xuống tay, cũng đã sớm động thủ rồi." Johan có chút vô lực nói "Nhưng hiện tại người của anh không hề có cơ hội đến gần nó."

"Em mặc kệ!" Aikeli đã tức đến hoàn toàn mất đi lý trí, cậu một bên dùng sức đá sô pha cho hả giận, một bên hét lớn "Em mặc kệ anh dùng biện pháp gì, cho dù là đồng quy vu tận, cũng phải giúp em gϊếŧ nó! Hiện tại! Lập tức! Lập tức gϊếŧ nó đi!"

"Em bình tĩnh một chút! Bình tĩnh một chút đi! Có nghe không!" Đây là lần đầu tiên Johan  rống Aikeli như vậy, Aikeli bị rống đến ngây ngốc, ngơ ngác nhìn gã.

Sau khi Johan thở đều lại, nhìn Aikeli nói "Anh nhất định sẽ nghĩ cách đối phó Shean, coi như tạm thời không gϊếŧ được nó, anh cũng tuyệt đối sẽ không để nó yên ổn!"

Trong mắt Johan loé lên tia độc ác, trong lòng gã đã có kế hoạch, chỉ cần có cơ hội, gã tuyệt đối sẽ gϊếŧ chết Cảnh Dương, nhưng nếu tạm thời không gϊếŧ được hắn, gã cũng có biện pháp làm hắn không được an bình, hơn nữa còn làm hắn không thể tiếp tục trợ giúp Wilkosa.

Bình Luận (0)
Comment