Sau khi thấy nhiệm vụ, Trấn Đông có chút hăng hái lên, phần thưởng lần này phải nói là rất quý giá, sáng tạo công pháp, nghe thôi cũng đủ hưng phấn rồi. Nói chuyện với huynh muội Hồng Vũ một chút hắn cũng chuẩn bị lên đường.
Lên ga, mô tô phóng với tốc độ bàn thờ.
Ở một thôn xóm, người dân đang thuyết phục một cậu bé đi lạc về làng nghỉ ngơi qua đêm.
-Cháu à vào làng qua đêm đi, ngoài trời lạnh lắm.
-Khuya rồi rất dễ có hung thú, ở ngoài không tốt đâu.
Cậu bé đang định bước vào thì bị một người mặc đồ đen nắm lấy vai.
-Làm phiền mọi người rồi, đây là đệ đệ ta, rất không nghe lời nên hay ra ngoài đi bậy bạ vào buổi tối.
Nói xong hắn lấy tay tẩn mông cậu bé mấy cái rồi vác lên vai.
-Tạm biệt để ta mang nó về dạy dỗ lại.
Đi ra khỏi làng một lúc Trấn Đông thả thằng bé xuống, vì có linh thể áp chế nên nó cũng không làm gì được.
Hắn có chút liếm lưỡi, coi bộ tụi thiên ngoại tà ma này giả trang rất giống, phải nghiên cứu cái lớp bên ngoài mới được.
-Cởi đồ ra nhóc, cho ta xờ vào da ngươi một tí.
Cậu bé run lên.
-Này con người, đừng tưởng ngươi có linh thể muốn làm gì thì làm nhé.
Nghe thế Trấn Đông cũng lười nói nữa lột đồ nó cho lẹ.
-Uầy da trắng phết, rất được mềm và đàn hồi, đã thế có chút mùi thơm thơm.
Hắn dùng hết những vũ khí lạnh sắt nhọn nhất của mình nạy ra, xem bộ không hiệu quả đành phải xài cưa.
Móc trong túi đồ một lon nước đưa cho thằng bé.
-Uống đi, có khi đây là lần cuối ngươi uống.
Thằng nhóc bất lực đành phải nhận lấy lon nước ngồi uống.
Cứ thế một người cưa một người ăn rồi uống, lâu lâu có mấy gã thợ săn hoặc tiều phu về muộn đi qua ,thấy cảnh tượng ấy thì chạy sml.
Một hồi cũng tách ra được một mảng nhỏ, lớp ngụy trang này giống mảnh sứ nhưng mềm có độ đàn hồi và cứng hơn rất nhiều, thỉnh thoảng có mùi thơm phát ra.
-Nhóc tại sao giống loài của ngươi lại có cái lớp này.
Cậu bé đang ăn knack khoai tây nghe vậy, uống nốt miếng coca cho đỡ nghẹn rồi trả lời.
-Ta từ khi được các lãnh chủ dịch chuyển qua thế giới này là tự nhiên có được, phải làm quen một thời gian, mà ngươi còn bánh không cho ta , ăn ngon lắm.
Gật gật đầu có thêm thông tin mới Trấn Đông cũng không còn gì để làm với tên nhóc này, súng lên đạn đưa thẳng vào đầu nó.
-Ấy từ từ, ta ăn còn chưa đã mà ngươi cho ta ăn thêm đi, coi như ngươi bắt ta làm gì cũng được, ta trước giờ cũng chưa từng giết qua người.
Có chút suy nghĩ Trấn Đông hỏi hệ thống
-Hệ thống có cách nào quét được số người hắn đã giết không?
Âm thanh máy móc vang lên.
-Có thưa kí chủ, 100 điểm tao đổi.
Đúng là chó má hệ thống, vòi điểm là giỏi.
Cẩu Tử
Yêu ma từ thế giới khác.
Cảnh giới :Xuất Trần tầng 9
Số người giết:0
Sở thích: xoa đầu, bắt lấy vật thể được ném đi, trông nhà.
Điểmyếu: ???
…
Trấn Đống…
Hóa ra là con chó hình người.
Hắn lấy một đống linh thể hối đoái nhét vào đan điền Cẩu Tử, để tránh nó hại người khi vắng mặt.
-Được giờ ngươi theo ta, tránh ngươi không đi lung tung ta phải xích ngươi lại.
Trấn Đông lấy một cái xích dài cột tay với cổ Cẩu tử, rồi lái thẳng xe về tiệm trọ đang ở.
Hồng Vũ đang tu luyện ,Hồng Nhi thì đang ngồi suy nghĩ. Bỗng cửa mở ra Trấn Đông dắt theo một câu nhóc vào.
Hồng Nhi nhíu mày mỏi
-Đây là ai?
Cẩu tử nhanh mồm .
-Hắn là chủ nhân của ra.
Đang tu luyện Hồng Vũ cũng tỉnh dậy, nghe xong hai người ánh mắt có chút ghê tởm nhìn Trấn Đông.
Thằng nhóc mới chừng ấy tuổi, coi cái xích kìa, gặp tên máu bạo lực như này nữa , không có tương lai rồi , thật tội nghiệp.
Trấn Đông gõ đầu Cẩu Tử rồi giải thích.
-Tên này là một trong đám quỷ kia nhưng có lẽ hắn ăn chay, chưa lấy mạng ai.
Hai người giật mình tránh xa ra.
Trấn Đông cười cười.
-Ta phong ấn sức mạnh nó rồi, không làm hại ai được đâu, thậm chí nó còn khá giống chó.
-Này nhóc chụp.
Đang đứng hai chân Cẩu Tử, thấy quả bóng ném đi liền hai tay cũng tiếp đất chaỵ theo bắt, lại gần được bóng nó lấy miệng kẹp vào rồi về lại chỗ Trấn Đông thả bóng xóng đưa đầu ra để được xoa.
Hai huynh muội Hồng Vũ mặt giật giật.
Trấn Đông vừa xoa đầu Cẩu Tử vừa nói
-Tạm thời nó sẽ ở đây với chúng ta, nhằm nghiên cứu ra cách trị của loài này.
Hắn có hỏi qua Cẩu Tử ngoài linh thể ra nó còn bị khắc chế bởi gì không, nhưng nó mù tịt đành phải tự mò.
Thế là mọi người thử tách đám lớp bên ngoài của nó ra hết xem thử hình dáng thật của nó. Đến mãi sáng thì chỉ thấy được phần dưới, không khác chó là bao.
Bổng đống lớp ngoài tự liên kết lại với tốc độ cực nhanh, Cẩu Tử lại trở về như cũ thấy vậy nó nói.
-Ấy ta quên nói là đến buổi sáng, lớp vỏ bên ngoài sẽ trở lại hình dạng cũ dù có bị hư hại như thế nào, hahah, xin lỗi.
Ba người mắt gấu trúc nhìn nhau, rồi lao vào đập nó, Trấn Đông giữ hai tay, Hồng Vũ cầm ghế đập, Hồng Nhi lấy tay vả mặt.
-Này thì quên, ngươi quên nữa cho ta xem.
-Hôm nay phải dạy cho ngươi đạo làm người , ấy nhầm làm chó.
Cẩu Tử khóc thảm thiết xin tha mạng.
-Đừng đánh mặt.
-Dừng lại đi mà , ta xin lỗi không cố ý mà!!!