Hệ Thống Nhân Vật Qua Đường

Chương 19

Hàn Tiểu Hy bắt đầu chiến dịch tránh xa Khương Thiên, không muốn nhìn đến hắn.


Mặc dù vậy, 'thần giao cách cảm' quả nhiên là thần giáo cách cảm, ở bao xa vẫn nghe được hắn đang nghĩ gì.


Hàn Tiểu Hy tỏ vẻ (◞‸◟;), biến thái đúng là không chọn thời gian và địa điểm, chỗ nào cũng có thể mở ra suy nghĩ biến thái, đi vệ sinh mà hắn cũng không để cậu yên.


Tỷ như tối nay, Hàn Tiểu Hy nhận được một video do một tài khoản vô danh gửi đến.


Ngay sau đó là tiếng của Khương Thiên.


"Không biết Hàn Tiểu Hy nhận rồi có xem ngay không nhỉ? Thật là! Cảnh âu yếm của Khương Dương và Diệp Khiêm rõ từng chi tiết luôn! Chắc hẳn sẽ có ý tưởng viết chương H tiếp theo, hay ham muốn tình dục chẳng hạn? Ah~ đúng là không thể chờ được mà! Háo hức quá đi! Biết vậy lúc ở phòng y tế tranh thủ đè ra 'làm' luôn cho rồi! Tốt bụng để Hàn Tiểu Hy tỉnh dậy làm gì cơ chứ? Không quên được cái mông mềm mại kia mà! Da cũng trắng thế, không biết thứ ở trước ngực sẽ có màu như thế nào? Nghĩ đến cảnh hôn lên bắp đùi đã thấy nóng rồi! Tch! Mới nghĩ đã cứng rồi, không biết mình còn có thể nhịn đến bao giờ..."


/(@゚ペ@) Biến thái không đợi tuổi!


Hàn Tiểu Hy có xem nó hay không?


Sau một giây đấu tranh tư tưởng thì Hàn Tiểu Hy cắm dây headphone vào laptop, mở video.


Mở màn là cảnh một thiếu niên có thân hình khá nhỏ nhắn, gầy, mảnh mai, đầy khí chất nhược thụ đang ôm một người đàn ông.


Hàn Tiểu Hy vuốt cằm, vậy là thiếu niên kia hẳn là Khương Dương, người đàn ông kia là Diệp Khiêm.


Vừa nghĩ xong thì video dừng lại khoảng ba giây, phía trên đầu hai người kia hiện ra hai cái tên và hai cái mũi tên, một cái màu lam, một cái màu lục, đuôi mũi tên màu lam hướng về cái tên Khương Dương, đầu mũi tên chỉ về thiếu niên nhỏ gầy, đuôi mũi tên màu lục hướng về tên Diệp Khiêm, đầu mũi tên chỉ vào người đàn ông.


Sau ót Hàn Tiểu Hy giăng đầy hắc tuyến.


Cảm ơn đã giải thích cặn kẽ thế nha.


Dưới màn hình trong video còn dừng thêm hai giây để chèn dòng chữ "Không cần cảm ơn."


Hàn Tiểu Hy nở một nụ cười đầy nộ khí.


Nhây vừa thôi!


Video được tiếp tục.


Khương Dương mở giọng đầy ủy khuất, còn có chút khàn, hình như vừa mới khóc xong. "Khương Thiên bây giờ giam lỏng em, đến cả bước chân ra ngoài cũng cần có sự cho phép của nó! Không thể tin được! Em chắn chắn sẽ không để yên vụ này đâu!"


Trên màn hình và trong đầu Hàn Tiểu Hy đều có một dòng: "Không để yên thì định làm gì?"


Diệp Khiêm ôm lấy thiếu niên tràn đầy một bụng tức vào trong ngực, ánh mắt ôn nhu như nước, một tay khẽ vỗ về Khương Dương. "Được rồi, việc này em không cần lo, anh đảm bảo sẽ đưa em ra khỏi đây nhanh thôi!"


Lần nữa, chữ trên màn hình lại cùng với ý nghĩ của Hàn Tiểu Hy, một chữ: "Ồ."


Khương Dương vùi đầu vào ngực nam nhân bĩu môi. "Anh nói câu này đã nhiều lần lắm rồi! Chúng ta tại sao cứ phải gặp nhau khi Khương Thiên đi vắng chứ? Không khác gì là vụng trộm! Em muốn quang minh chính đại, cùng với anh!"


Trong mắt Diệp Khiêm hiện ra một tia bất đắc dĩ, đầy cưng chiều nhìn cậu ta. "Anh xin lỗi. Đợi sau khi anh giải quyết xong mấy lão già bên gia tộc, chắc chắn chúng ta sẽ quang minh chính đại cùng nhau!"


Khương Dương nhìn lên, cẩn thận hỏi. "Có thật không?"


Diệp Khiêm cho cậu ta một câu trả lời chắc nịch. "Đương nhiên."


Nghe vậy, Khương Dương liền nở một nụ cười ngọt ngào với nam nhân.


Như muốn đánh dấu người đàn ông này là của mình, cậu ta nhón chân, in lên bờ môi của nam nhân một nụ hôn.


Lập tức, Diệp Khiêm đỡ lấy đầu cậu, bàn tay vùi vào mái tóc đen mềm mại, cúi xuống luồn đầu lưỡi vào khoang miệng ái nhân, làm cho nụ hôn càng sâu hơn.


Chưa kịp để Hàn Tiểu Hy bình luận gì, video lại ngừng, trên màn hình tiếp hiện lên dòng chữ. "Aww! Kích thích quá!"


Hàn Tiểu Hy: Nhây vừa thôi nha!


Video lại chạy tiếp, hai người kia hôn nhau ba phút thì Diệp Khiêm mới lưu luyến tách khỏi đôi môi mềm mại giờ đã ửng đỏ, đầy ướt át kiều diễm của thiếu niên.


Đôi mắt thiếu niên trở nên mê ly, ánh lên một chút nước, gò má trắng như tuyết nay được đắp thêm một tầng hồng nhuận.


Tiếng thở gấp vì thiếu dưỡng khí, càng thêm mê người.


Trong mắt Diệp Khiêm như có thêm một ngọn lửa, hắn mở giọng khàn khàn. "Có được không?"


Trong đầu Hàn Tiểu Hy vang lên giọng nói của Khương Thiên, lại trùng với ý nghĩ hiện tại của cậu. "Tới luôn đi! Hỏi bằng thừa!"


(;¬_¬) Thôi ngay nha cái tên này, làm tụt hứng không à!


Khương Dương chống hai tay trước lồng ngực nam nhân, ngượng ngùng lí nhí. "Đừng..."


Vừa dứt lời, Diệp Khiêm đã cúi xuống, tiếp tục ngấu nghiến bờ môi mềm mại của thiếu niên, một tay nhanh chóng lột bỏ áo sơmi cản trở, tay còn lại luồn xuống chạm vào nơi mẫn cảm kín đáo nhất của thiếu niên.


"Ah一 , đừng..." Khương Dương bị bất ngờ tập kích kêu lên một tiếng, đôi tay yếu ớt ngăn cản sự tấn công của nam nhân.


Động tác nhỏ này không những không ngăn được Diệp Khiêm, lại khiến dục vọng của hắn ngày càng có chiều hướng tăng cao, hắn trầm giọng. "Đừng động."


Chiếc cúc áo cuối cùng được mở ra, thiếu niên bị đẩy lên giường, lộ ra một vùng da thịt trắng nõn cùng hai điểm hồng đang dựng đứng vì lạnh.


Đầu lưỡi nóng rực áp lên môi Khương Dương nhẹ nhàng ma sát một lúc, mới từ từ luyến tiếc mà chậm rãi trượt xuống cổ, đầu lưỡi vuốt ve chiếc cổ trắng nõn, nhiệt độ trong phòng tăng lên, chỉ còn vang lên những tiếng liếm mút, chỉ một chốc, những vết hồng ngân đã giăng đầy cổ thiếu niên, hắn lại tiếp tục ngấu nghiến xương quai xanh quyến rũ, Diệp Khiêm dường như tự chủ lâu hơn được nữa, những chấm đỏ ngày càng lớn, càng mạnh mẽ, thậm chí có nơi đã thâm tím đến nơi, những nơi hắn đi qua đều để lại những ấn ký thảm khốc, đến hai điểm hồng anh trước ngực, hắn tận lực liếm láp, gặm cắn ở một bên. Bàn tay của hắn cứ như thế mà xoa nắn điểm còn lại. Khương Dương vì bị kích thích của nam nhân, rên rỉ vài thanh âm yếu ớt. Cơ thể vì ngứa ngáy mà vặn vẹo thân mình.


Diệp Khiêm nhanh chóng lột chiếc quần còn sót lại trên thân thể thiếu niên, bàn tay to lớn trượt từ bụng cậu xuống, một ngón tay nhẹ nhàng điểm lên hậu huyệt đang khép mở theo từng nhịp thở, hơi nóng phả vào bàn tay không nhiều, lại đủ để làm nhiệt độ trên cơ thể hai người ngày càng tăng.


Một tay hắn nâng chân của cậu lên, tạo liên tiếp những vết hồng ngân lên bắp đùi trắng nõn, kéo dài đến đỉnh hậu huyệt.


Tiếng rên rỉ đầy ám muội lại như cực lực dồn nén của thiếu niên làm dục vọng của hắn lớn thêm một vòng, lúc này, Diệp Khiêm chưa thoát quần áo, nhưng cái 'gậy' dựng đứng của hắn góc khuất còn che không nổi.


Diệp Khiêm vùi đầu vào giữa hai chân Khương Dương, khẽ cắn vào hậu đình của thiếu niên, đưa hơi thở ấm áp bao trùm lấy cúc huyệt nhỏ nhắn, đầu lưỡi ướt át trượt vào bên trong nội bích, tận lực khuấy đảo.


Khương Dương rên rỉ thành tiếng, xúc cảm được lấp đầy kèm theo khoái cảm lâng lâng bao trùm lấy thần trí cậu, thân thể run lên nhè nhẹ.


Những âm thanh làm người ta đỏ mặt chậm rãi vang lên.


Đợi đến khi Diệp Khiêm rút đầu lưỡi ra khỏi hậu đình, người phía trên cũng đã kiệt sức, thở dốc không ngừng, đồ vật hư hỏng có xu hướng ngóc đầu dậy.


Thiếu niên động tình vô lực buông lời. "Đừng nhìn mà..."


Diệp Khiêm một phát bắt được đồ vật hư hỏng kia, cúi đầu lần nữa, nuốt trọn nó, động tác phun ra nuốt vào ngày càng nhanh, đầu lưỡi trêu đùa điểm nhỏ đang rỉ ra từng giọt bạch trọc tanh nồng.


Những ngón chân thiếu niên không nhịn được mà bấu víu lấy drap giường, phát ra một tiếng "Ah~" đầy thỏa mãn dục vọng.


Diệp Khiêm lúc này mới tự thoát quần áo của mình, 'tiểu Diệp Khiêm' như được thoát khỏi lồng giam, nhảy bật ra, quy đầu thâm tím rỉ ra vài giọt bạch trọc, thân hình gân guốc đáng sợ.


'Tiểu Diệp Khiêm' ma sát đỉnh hậu huyệt một lúc, rồi mới từ từ tiến vào nội bích nóng hổi.


"Ah 一 !!" Đau đớn xen lẫn khoái cảm làm Khương Dương thốt lên một tiếng, lưng cong lên như muốn đẩy vật đang tấn công, lại như chiều theo tiếp đón nó càng vào sâu hơn.


Diệp Khiêm tăng sức đẩy vào sâu hơn, hắn dựng thiếu niên ngồi lên đùi mình, hai tay ôm lấy hai bên mông của thiếu niên, tự mình nâng lên ngồi xuống, dưới đùi cũng không ngừng nghỉ thúc vào sâu trong nội bích, tạo thành những tiếng "ba ba ba" làm người ta mặt đỏ tim đập.


Tiếng rên rỉ đứt quãng ngày càng dài bên tai hắn, động tác dưới thân cũng ngày càng nhanh hơn.


Sau một hồi dài vận động, hai người dừng lại, cùng rên lên một tiếng, bạch trọc chảy xuống từ hậu đình xuống cả đùi Khương Dương lẫn Diệp Khiêm, làm ướt cả một vùng drap giường trắng tinh, khung cảnh lẫn không khí đều tràn đầy một mùi dâm mỹ.


Sau đó, Hàn Tiểu Hy được chiêm ngưỡng tiếp cả một màn phòng tắm play.


Huyết dịch tanh ngọt chảy từ mũi xuống, giọt lên cả chiếc gối cậu đang ôm trước ngực, cuối cùng, Hàn Tiểu Hy ngất đi sau cảnh tẩy rửa của hai nam nhân vì mất máu quá nhiều.


...


Tổng cục hệ thống.


Thốn đẹp trai đang nghe thuyết trình thì đột nhiên nhớ ra một việc.


Nó chưa giải đáp việc hôn một cái kéo dài một ngày, hôn sâu thì kéo dài một tháng, còn cả việc trong khi 'thần giao cách cảm' đang được dùng thì không được mất ý thức, nếu không thì sẽ xảy ra cưỡng ép ở phía bên bị động, cuối cùng thì cả hai đều tâm linh tương thông, suốt thời gian 'thần giao cách cảm' được dùng, cả hai bên nhiều có thể nghe được ý nghĩ của nhau, đương nhiên không giới hạn khoảng cách.


Mà thôi kệ đi, ký chủ tuy có ngốc một chút nhưng chắc không làm gì có hại cho bản thân để mà mất ý thức đâu!


...


Cùng lúc đó, tại Khương gia.


Khương Thiên xoa xoa huyệt thái dương.


Không hiểu tại sao đầu một nhiên đau đớn thế này.


Chống đỡ được một lúc lâu, đến khi đã hết đau đớn.


Trong đầu Khương Thiên vang lên một giọng nói cực kỳ quen thuộc. "Khương Thiên không biết dự trữ bao nhiêu cái GV do đôi Khiêm Dương này đóng vậy nhỉ? Mà cũng quá là biến thái đi! Thiên a! Chắc trong phòng Khương Dương toàn camera không chứ chẳng còn đồ vật gì nữa! Khương Thiên này quả nhiên phải tránh xa! Nguy hiểm quá đi mất!!"


Giọng nói này không phải của ai khác ngoài Hàn Tiểu Hy.

Bình Luận (0)
Comment