Tác: Trương Minh Hiếu, 14 tuổi rưỡi
Tác xin lỗi mọi người vì đã viết sai vào chỗ, vài chi tiết không hợp lý ví dụ trường Nữ Sinh mà có Nam sinh vào bởi vì qua năm học mới, nhà trường thiếu kinh phí, tránh tình trạng gái yêu gái. Còn vài chỗ nữa là sai chính tả, từ khi đánh ra nó bị lỗi. Tên nhân vật không giống như tên nhân vật ban đầu. Tác thật tình xin lỗi mọi người nha! Cho tác xin lỗi nha mọi người. Sau đây là c tiếp theo!.
Tại nơi xung quanh võ đài là khán đài, mọi người đang xôn sao bàn tán chuyện Tiểu Minh quá ngông cuồng!.
Tiểu Minh ngay tại võ đài nói:” Sao nào giờ ngươi chưa chịu động thủ, ta đã chấp ngươi rồi ngươi vẫn còn chưa động thủ, mắc công ta chờ quá haiz.
Giang Phong ức chế nói: “ ta tưởng ngươi sợ nên đứng yên, ngươi bây giờ nói ngươi đợi, được ta liền động thủ. Ngươi hãy tiếp chiêu của ta đi “ búa gai”.
Hắn liền cầm võ hồn búa lao tới đập thẳng vào đầu của Tiểu Minh.
Tiểu Minh như không kịp chống đỡ lãnh trọn đòn đánh của Giang Phong. Tiểu Minh ngã xuống đất và như đang bất tỉnh.
Giang Phong cười to nói:” ha ha mới lãnh được một chiêu của ta đã ngất. Nếu ngươi lãnh trọn ba chiêu của ta không phải là ngươi sẽ tàn phế sao. Ngay từ đầu ta đã bảo rồi nhận thua đi còn kịp. Ngươi cứ khăng khăng đòi đấu. Kết quả liền một búa đã thua. Ngươi thật làm ta thất vọng nha. Lúc đầu ta cứ tưởng ngươi mạnh lắm ai ngờ chỉ là một con kiến hôi nhỏ xíu mà thôi! Ha ha ha ngươi đúng là con kiến hôi mạnh miệng nhất mà ta từng ngặp.
Các khán giả trên khán đài phỉ bán nói:” ngay từ đầu tất cả là dàn dựng rồi. Một tên yếu như thế này sao đỡ được đòn kiếm kia.”.
Mọi người đều đồng thanh kêu to:” lớp F1 Giang Xảo”. “ Lớp F1 diễn sâu”.
Giang Phong đứng trên đài cười như điên nói:” ha ha đúng là con kiến hôi chỉ biết làm trò cười cho thiên hạ. Ngươi và lớp ngươi như thế này trách ai? Trách ngươi cuồng ngôn hay trách ngươi không nhận thua ngay từ đầu. Ha ha đúng là con kiến hôi thích làm trò cười cho thiên hạ”.
Vị trọng tài điếm còn:” 3, 2 “. Điếm tới hai Tiểu Minh bất ngờ bật dậy một cách nhanh chóng làm mặt đất rung chấn, mặt đất bât giờ xuất hiện hiện tượng rạng nứt. Tiểu Minh nói:” ta chỉ là ngủ một tí thôi mà, dạo này ta hay buồn ngủ quá, ta không phải là thua ngươi đâu, ngươi đừng lầm tưởng nhá “. Nói xong Tiểu Minh mở miệng ngáp thật dài.
Giang Phong cười nói: “ ngươi thật là diễn sâu quá đi, ngươi tưởng ta bị ngu chắc, ta một búa gõ nát cái đại hồn sư như ngươi lẽ nào ngươi không bị làm sao. Thật là làm ta tức cười quá đi mà hahaha”.
Khán giả nói: “ Ha Ha hắn đang làm gì đó? viện cớ cho chính mình À?. Ngay tại thanh thiên bạch nhật hắn còn dám viện cớ thật là làm cho chúng ta thật mắt cười quá”. Các khán giả vừa nói vừa ôm bụng cười.
Tiểu Minh giải thích: “ đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên thôi! Ngươi đừng có tự mãng quá nha Giang phong!”.
Giang Phong cười nhìn xung quanh khán đài nói to:” hắn nói đây là sự trùng hợp kìa mọi người! Ở đây có ai tin lời hắn nói không?. Ha ha lời hắn nói thật là làm ta thấy mắt cười”.
Một giọng nữ nhân từ xa nói: “ Ta tin là chàng nói thật, không một lời nói dối, còn nữa chàng rất là cực kỳ mạnh nha
Mọi người đều nhìn hướng phía giọng nữ nhân đó nói. Một người nhận ra nữ nhân ấy liền nói:” người nữ nhân kia đó là Bạch Nguyệt Nga ở lớp S đó mọi người”.
Mọi người đều xì xào, có người nói: “ vậy hắn thật sự không phải như vậy, hắn thật sự mạnh sao?!”. Một người nói: “ không ngươi đừng tin nàng, nàng với tên kia là tình nhân đó!”.
Một người lại nói:” sao ngươi lại biết!”. Người đó lại nói: “ ta thấy hai người thân thiết, đi bên nhau lẽ nào không phải tình nhân mà đây lại là nam nhân với nữ nhân. Ông bà ta có câu: “ Nam nữ thụ thụ bất thân “ nha!. Vì vậy nàng và tên kia chắc chắn là tình nhân nha
Tiểu Minh từ phía võ đài lớn giọng nói:” cảm ơn ngươi Bạch Nguyệt Nga, ta sẽ dành chiến thắng vì ngươi nha!”.
Bạch Nguyệt Nga đỏ mặt nói:” Ukm, chàng cố lên tướng công mạnh mẽ của ta!. Cố lên cố lên “.
Tiểu Minh nói:” ta sẽ chứng minh với tất cả mọi người là ta rất mạnh nha!”. Tiểu Minh dùng một tay đấm xuống võ đài. Võ đài phần bên Giang Phong liền nứt vỡ như gần thành bột. Cả khán đài như bừng tĩnh, cả người lạnh rung nổi da gà, mồ hôi chảy ra càng ngày càng nhiều.
Vị trọng tài nói:” Giang Phong thua” “ Tỉ số bây giờ là: 3 - 2”.
Giang Phong lúc này đang ngẫn người mặt lúc này trong tím tái nhìn phía Tiểu Minh hắn lúc này vẫn chưa biết mình đã thua.
Hắn cứ nhìn Tiểu Minh bước ra khỏi võ đài, hắn bỗng nhiên cười lên nói:” ha ha ngươi đúng là đồ kiến hôi, mau mau thực hiện lời hứa đi:” ngươi thua ta bây giờ ngươi liền chui qua hán ta đi ha ha”.
Mọi người lúc trước khi tiểu Minh ra đòn đều há hốc mồm. Bây giờ, niềm tin, sự ngưỡng mộ đã đặt hết lên Tiểu Minh, mọi người bắt đầu xì xào bàn tán khi Giang Phong nói ra câu đó. Một người trong số khán giả nói:” ha ha tên này hoá điên rồi sao, hắn thua hắn nói hắn thắng thật là làm người ta tất cười quá đi mà?. Một người nói:” đúng đúng tên này điên thật rồi, mau mau kéo hắn xuống võ đài đi”.
Giang Phong nghe mọi người nói vậy liền nghĩ thầm:” ta đã thua rồi sao?”. Hắn cười:” ha ha ha ta thật không ngờ, ha ha ta lại thua, ha ha ha”.
Tiểu Minh nói:” ngươi đã bình thường lại rồi sao?”.
Giang Phong đột nhiên tôn kính nói:” huynh đài, ta xin lỗi vì đã coi thường ngươi, ta cũng xin lỗi ngươi vì thái độ tự cao, tự đại của ta. Mong ngươi tha thứ lỗi lầm của ta gây ra. Ngươi hãy ra hình phạt đi”.
Tiểu Minh liền nói:”Nếu vậy thì ngươi hãy đưa ta 100 vàng đi! “.
Giang Phong nói:” nhà ta rất nghèo, không có tiền. E rằng không thực hiện được!, Ngươi có thể ra yêu cầu khác được không?“.
Tiểu Minh nói:” vậy ngươi đến làm quản gia cho ta, dù sao ta hiện tại không có quản gia, ngươi cứ yên tâm một tháng ta sẽ trả ngươi 100 vàng nha”,
Giang Phong mắt sáng nói:” ta làm quản gia liền một tháng được 100 vàng thật chứ,!”.
Tiểu Minh nói: “đúng “.
Tiểu Minh lấy ra 100 vàng nói:” đây là tiền bắt đầu làm việc nha, ngươi làm một năm ta cho ngươi một vật thần bí để ngươi thăng liền đến tận hai cấp”.
Giang Phong nhận lấy số vàng, nói:” Ta đồng ý! Bây giờ ta liền dọn đồ qua nha!”.
Tiểu Minh nói:” ngươi thật là tốt nha”.
Khán giả đều nói:” Ta cũng muốn làm liền cho ta làm đi “. “ Ta cũng muốn “ x1000
Tiểu Minh nói:” Từ Từ, hết trận đấu này ta liền dán giấy thông báo tuyển quản gia nha nhưng lương 1 tháng là 15 vàng nha, các ngươi có đồng ý không nha!”.
Các khán giả vào người nói:” 15 vàng cũng được còn đỡ hơn là đi làm công 1 tháng nhiều nhất có 1 vàng à”.
Tiểu Minh nói:” vậy thì được! Ngày ta dán giấy thông báo các ngươi liền tới nha!”.
Tiểu Minh nghĩ:” quả nhiên kế sách này thật là tiện lợi nha, vừa quản bá thanh danh vừa tìm được nhiều người giúp việc nha!”.
Vụ trọng tài nói:” e hèn vì võ đại bị nứt nên các đội sẽ tạm 1 tiếng cho việc sữa chữa lôi đài!”.
Một tiếng sau, võ đài được sữa chữa, võ đài như rắn chắc hơn, cứng rắn hơn. Hai đội bước tới hai bên võ đài sau nhiều thời gian nghỉ. Vị trọng tài nói:” các đội hãy cử ra một người! Trận đấu tiếp tục bắt đầu”.
Đàm Liên Hoa chỉ tay vào một đứa trẻ tầm 7 tuổi nói:” ngươi lên đi Trẩu An Bình”.
Trẩu An Bình phấn khởi vui vẻ nói:” để ta, ta xử đẹp nó cho ha ha”. Hắn dõng dạc tự tin bước lên võ đài.
Phía bên kia, Thanh Mạng đang suy nghĩ liền suy nghĩ xong đưa ra quyết định. Nàng chỉ tay vào một người nữ nhân tầm 10 tuổi nói:” ngươi lên đi Liều Ăn Nhậu”.
Nàng ta bắt đầu đi lên võ đài, cả hai người bây giờ đang quan sát lẫn nhau nói đúng hơn là tên Trẩu An Bình đang quan sát bộ ngực và vòng eo, khuôn mặt của nàng. Vị trọng tài nói:” như vậy trận đấu xin được chính thức bắt đầu!”.
Cả hai người nhanh chóng bắt đầu thế thủ một cách thuần thục,nhanh chóng.
Trẩu An Bình triệu hồi võ hồn ra. Võ hồn của hắn thuộc loại hồn thú có tên sửu Lôi. Hồn hoàn của hắn là vàng. Hắn lúc này hình dáng dung hợp là: cả thân người đều có lông vàng óng ánh, trên đỉnh đầu là hai cái sừng, hai bắp thịt rắn chắt và to, hai đôi tay cũng vậy. Hắn gầm gừ lên sau khi dung hợp võ hồn.
Phía bên kia, Liều Ăn Nhậu cũng triệu hồi võ hồn của nàng ra. Võ hồn của nàng là một cái bình rựu cỡ nhỏ. Hồn hoàn là vàng. Nàng ta mở nắp rựu võ hồn ra và nốc thứ nước trong bình rựu đó.
“ ức... hic... ức”. Tiếng nàng ta đang say sỉn. Nàng ta nói:” rựu này quá là ngon nha, quả nhiên là võ hồn của ta. Nàng ta bắt đầu có những bước đi không vẫn như sắp té xuống đất.
Trẩu An Bình thấy Liều Ăn Nhậu đang say sỉn. Hắn liền không suy nghĩ dùng chiêu:” sửu lôi hút”. Hắn chảy lại nàng với tốc độ cực kỳ nhanh đưa hai cái sừng trên đầu hắn tới phía trước. Hắn cái sừng sắp ủi gởi nàng thì đột nhiên nàng lại té về bên phải. Hắn nói:” ngươi đúng là may mắn nha, lần sau nguoie còn né được”. Hắn lúc này, đấm xong lại đá nàng nhưng với mỗi của đấm nàng lại té ngã, đi không vẫn lại tránh được các đòn đánh của hắn.
Hắn lại nghĩ:” đây chỉ là may mắn, ta dùng chiêu này hết sức mạnh của ta để coi ngươi còn tránh được?”. Hắn liền đồn hết sức lực của mình vào chiêu sửu lôi hút”. Hắn nén lực thật mạnh vào chân của mình và thật nhiều vào hai cái sừng của mình. Hắn nói:” Sửu Lôi Hút 100 % “. Hắn liền lao tới nàng một cách rất là nhanh chóng!. “ Xẹt” Tiếng áo của nàng bị rách bên tay phải. “ Rầm “. Tiếng đỗ vở bức tường ngoài võ đài mà Trẩu An Bình gây ra.
Vị trọng tài nói:” Liều Ăn Nhậu Chiến Thắng “
“ Tỉ số bây giờ là 3- 3. Một trận nữa sẽ quyết định ai là người giành chiến thắng!”.