Vệ Tây Lẫm V: Nữ vui vì mình giả dung, nam vui vì mình giả nghèo.
Khán giả bừng tỉnh, cảm thấy mình biết thêm vài điều liền vỗ tay đáp lại.
"Cảm ơn thầy Ngụy đã giải thích." Hà Minh Phong trêu tổ hợp 'Tứ quý': "Căng thẳng chưa? Áp lực chưa?"
Diệp Thanh Thu thẳng thắn nói: "Hơi lo lắng. Nhưng chúng tôi là dạng 'vượt khó tiến lên'!"
"Tốt!" Hà Minh Phong nói: "Chủ đề của các bạn là 'bại hoại'. Có chút ý nghĩa nha, cũng vừa vặn gần như đối lập với chủ đề ban nãy. Chuẩn bị, bắt đầu!"
Hạ Ngữ miêu tả, Diệp Thanh Thu đáp.
Thành ngữ đầu tiên là 'Hết ăn lại nằm'.
Hạ Ngữ nói: "Hình dung một người chỉ biết ăn —— "
'Ting' một tiếng.
Kỳ thực thành ngữ càng đơn giản càng khó để miêu tả.
Hà Minh Phong nhắc nhở: "Phạm quy, 'Ăn'. Đừng vội."
Sau đó tổ hợp 'Tứ quý' đối đáp rất trôi chảy, chỉ có điều phạm quy một lần, sử dụng nhiều thời gian hơn 'Tinh Vệ lấp biển'. Điểm hai tổ hiện tại là 1 : 0.
"Không sao không sao, đây chỉ mới là vòng đầu tiên, tổ hợp 'Tứ quý' còn cơ hội." Hà Minh Phong nói: "Vòng thứ hai là hai âm tiết, đấu đối kháng. Tổng cộng ba thành ngữ. Hai đội tuyển thủ thay phiên tiến hành miêu tả, mỗi lần miêu tả chỉ có thể dùng một từ hai âm tiết để giải thích thành ngữ, trong từ hai âm tiết đó không được chứa bất kỳ chữ nào trong thành ngữ. Nếu như người đoán không đoán đúng, cơ hội sẽ chuyển cho tổ hợp khác, tới khi nào có người đoán đúng mới thôi. Người thắng trận đầu, 'Tinh Vệ lấp biển' chuẩn bị, bắt đầu."
Vẫn là Vệ Tây Lẫm miêu tả, trước mặt hắn là máy tính cứng nhắc đưa ra thành ngữ đầu tiên. Thành ngữ đầu tiên có độ khó rất cao, hắn nghĩ một hồi mới cho ra một từ: "Nguyện vọng."
Thành ngữ nói về nguyện vọng rất nhiều, Cố Duyên Tranh không xác định. Thông tin quá ít, không phải suy nghĩ nhiều là có thể nghĩ ra được nên y không do dự đáp một thành ngữ phù hợp: "Mộng đẹp thành sự thật."
Hà Minh Phong nở nụ cười: "Đổi. Tổ hợp 'Tứ quý', cơ hội tới kìa."
Hạ Ngữ nhìn thành ngữ phát sầu, đúng là độ khó của thành ngữ này quá cao, trầm ngâm nửa ngày, khó xử nói: "Quốc tịch."
Diệp Thanh Thu lơ ngơ, cau mày đăm chiêu, nguyện vọng và quốc tịch có liên quan gì?
"Quốc tịch?" Hà Minh Phong suy nghĩ một hồi, bừng tỉnh: "Thì ra là như vậy. Nguyện vọng, quốc tịch. Đếm ngược."
'Keng, keng, keng...'
Vệ Tây Lẫm nháy mắt mấy cái với Cố Duyên Tranh: Đoán được không?
Cố Duyên Tranh không bắt được trọng điểm, khẽ lắc đầu.
Diệp Thanh Thu vội vàng đoán một cái: "Có hoa không quả?"
Hà Minh Phong không nhịn được cười: "Đổi."
Vệ Tây Lẫm nhìn chằm chằm vào mắt Cố Duyên Tranh, nặng nề nói: "Đường Nghiêu."
Cố Duyên Tranh hiểu rõ: "Hoa phong tam chúc*."
(*Điển cố sẽ trích trong comment nhé.)
'Bộp ——' Hai vị khách quý Ngụy Hãn và Bành Mẫn vừa ca thán vừa dẫn đầu vỗ tay.
Bành Mẫn nói: "Thành ngữ này có độ khó khá cao. 'Hoa phong tam chúc' nói về ba nguyện vọng tốt đẹp của người Hoa cổ dành cho hiền giả Đường Nghiêu: chúc sống thọ, chúc giàu có và chúc có nhiều con trai. Vệ Tây Lẫm nhắc đến 'Đường Nghiêu' rất chính xác. Chỉ là tôi muốn hỏi Vệ Tây Lẫm một chút, vì sao lần đầu tiên cậu không nói 'Đường Nghiêu' luôn?"
Vệ Tây Lẫm khẽ mỉm cười: "Phạm vi 'Đường Nghiêu' vẫn quá lớn, cho dù nói ra cũng rất khó đoán, có nói hay không cũng như nhau; ngoài ra tôi cũng muốn thăm dò thực lực tổ hợp 'Tứ quý' một chút. Có thể vào vòng chung kết đều là cao thủ, nhất định phải cẩn thận. Nên tôi mới nhắc 'nguyện vọng' trước."
Tất cả mọi người dùng sức vỗ tay, đây đúng là một loại sách lược, bởi vì đi trước không nhất định có ưu thế.
Hà Minh Phong nói: "Tốt, tiếp tục đấu nào. 'Tinh Vệ lấp biển' lên trước."
Thành ngữ thứ hai rất thông thường, mà cũng không dễ giải thích. Vệ Tây Lẫm mỉm cười ngắm Cố Duyên Tranh, hi vọng y và mình có thể tâm linh tương thông.
"Mùa*."
(*Hán Việt – quý tiết và tiếng Trung – 季节 đều có hai âm tiết.)
Cố Duyên Tranh nghi ngờ nói: "Xuân về hoa nở?"
Một câu nói trúng!
Toàn trường ồ lên, MC, khách quý và khán giả đều lộ vẻ khiếp sợ.
Trước TV cũng phát ra nhiều tiếng than thở. Lợi hại!
Hà Minh Phong tấm tắc lấy làm lạ, khó có thể tin mở hai tay ra: "Đến cùng là làm sao đoán được? Mùa có bốn mùa, xuân, hạ, thu, đông. Sao anh biết sẽ là 'Xuân'?"
Cố Duyên Tranh nhìn Vệ Tây Lẫm, nhẹ nhàng nở nụ cười, mị lực bắn ra bốn phía, phảng phất có ánh đèn chiếu vào mặt y. Khán giả dưới đài đều nhìn sững sờ, hiện trường tĩnh lặng một giây.
"Khụ." Vệ Tây Lẫm che miệng ho khan một tiếng.
Cố Duyên Tranh gom lại nụ cười, giải thích: "Nếu như trong thành ngữ có 'hạ thu đông', Tây Lẫm sẽ không nói mùa đầu tiên, mà sẽ chọn ám chỉ 'ấm', 'hoa' và 'nở'. Do đó tôi xác định nhất định thành ngữ này có liên quan đến mùa xuân, câu đầu tiên nghĩ đến là 'xuân về hoa nở'."
Vệ Tây Lẫm cười đập tay với y.
Tiếng vỗ tay nổi lên bốn phía, đinh tai nhức óc.
"Hai người các cậu không hổ là tâm linh tương thông, quá ăn ý!" Hà Minh Phong đồng tình nhìn về phía tổ hợp 'Tứ quý': "Không phải 'quân ta' quá vô dụng mà là 'quân địch' quá hung tàn rồi."
Nhóm tuyển thủ chờ vào trận đều bắt đầu có chút kiêng kỵ 'Tinh Vệ lấp biển'.
Hạ Ngữ và Diệp Thanh Thu nghiêm túc hơn lúc nãy, vẫn giữ bình tĩnh.
"Thi đấu năm lần, chúng ta còn cơ hội."
Hà Minh Phong gật gật đầu: "Đúng, hai cô còn cơ hội, tuyệt đối không nên từ bỏ. Vòng hai, 'Tinh Vệ lấp biển' thắng. Hiện điển là 2 : 0, nghiêng về 'Tinh Vệ lấp biển'. Chúng ta cùng đến vòng ba, đấu đối kháng giới hạn 90 giây, người đoán từ và người miêu tả đổi vị trí, trong lúc miêu tả không được nói chữ trong thành ngữ, trong thời gian định sẵn đoán được nhiều nhất thì thắng. Trong quá trình thi đấu được phạm quy và bỏ qua một lần. 'Tinh Vệ lấp biển' trước, chuẩn bị, bắt đầu!"
Người miêu tả biến thành Cố Duyên Tranh.
Y không nhanh không chậm miêu tả: "Cho dù có một đôi thứ biết bay cũng không thể thoát khỏi cảnh khốn khó."
"Chắp cánh khó thoát."
Khán giả vỗ tay khâm phục từ tận đáy lòng, bởi vì Cố Duyên Tranh miêu tả quá chuẩn xác.
Từ thứ hai khiến Cố Duyên Tranh nâng môi cười: "Anh yêu em, em cũng yêu anh."
Vệ Tây Lẫm nghe ra tiếng y trầm thấp nhu hòa hơn trước mấy phần, hai má hơi nóng lên: "Lưỡng tình tương duyệt."
"Đổi một chữ, chữ đầu tiên và chữ thứ ba giống nhau."
"Tương thân tương ái."
Fan đang xem chương trình trực tiếp trên mạng đều rít gào rồi dùng tốc độ tay khó thể tin được cap lại màn hình, đảng CP lại có tài liệu mới rồi!
"Chỉ có một nhân vật cực giỏi."
"Nhân tài kiệt xuất."
...
Trong 90 giây, 'Tinh Vệ lấp biển' đoán đúng 8 thành ngữ.
'Tứ quý' hai học bá danh xứng với thực. Trong 90 giây phạm quy một lần, đoán đúng 10 thành ngữ.
Tổ 'Tứ quý' thắng.
"Hoàn hảo, hoàn hảo." Hà Minh Phong cười tủm tỉm: "May mà 'Tứ quý' thắng, tôi còn muốn kể tích cũ trong vòng bốn đây."
Tất cả mọi người cười.
"Vòng bốn tiếp tục, cướp đáp, đấu đối kháng. Tôi giảng tích, mọi người cướp lượt đáp, mỗi tổ đều có ba cơ hội cướp đáp, nếu ba lần đều đáp sai, phán đối phương thắng. Chuẩn bị, bắt đầu." Hà Minh Phong dùng giọng trầm bồng du dương kể chuyện xưa: "Đây là một chuyện xưa liên quan tới việc giữ lời hứa. Tại thời Xuân Thu, Tấn Hiến Công tin lời gièm pha, gϊếŧ Thái tử thân sinh rồi phái người lùng bắt em trai hắn Trùng Nhĩ* —"
(*Chi tiết trong phần bình luận.)
"Reng!" Vệ Tây Lẫm giành ấn nút.
Hà Minh Phong ra dấu mời nói.
Vệ Tây Lẫm tự tin nói: "Nhượng bộ lui binh."
'Ting ——' Tiếng nhạc đại diện cho đáp án đúng vang lên!
Café đen không tự chủ được ngồi thẳng dậy, mặt không cảm xúc, càng coi trọng Vệ Tây Lẫm hơn, nhưng hắn rất tự tin với bản thân, cũng không cho là Vệ Tây Lẫm thật sự có thể thắng được hắn.
"Chúc mừng, câu trả lời hoàn toàn chính xác. Nhưng tôi vẫn muốn kể hết chuyện mà..." Hà Minh Phong dùng tốc độ cực nhanh hoàn thành câu chuyện: "Xin nghe đề thứ hai. Vào những năm cuối thời Đông Hán, có một người gọi là Dương Bái, tự là Khổng Cừ, khi ấy đứng đầu Tân Trịnh. Trong một lần Tào Tháo đi ngang qua Tân Trịnh, bộ đội thiếu lương thực, Dương Phái đã giúp Tào Tháo nên được Tào Tháo quý mến. Sau đó Tào Tháo phò chính, thăng Dương Phái lên làm xã trưởng. Dương Phái không sợ quyền thế, bất kể người phạm tội là ai, hắn đều xử theo luật, được Tào Tháo khen hay. Nghe nói trật tự thành Nghiệp ở thủ đô quá loạn, Tào Tháo muốn chọn một người quản thành Nghiệp, mà chọn tới chọn lui vẫn không có người thích hợp, liền đề bạt Dương Phái lên, cũng chính là lên làm Triệu doãn kinh. Sau khi Dương Phái thăng quan, Tào Tháo hỏi hắn quản lý thành Nghiệp thế nào. Chú ý, mấu chốt đến rồi. Dương Phái trả lời hắn nhất định sẽ một..."
Vệ Tây Lẫm cùng Cố Duyên Tranh suy tư.
Hạ Ngữ cướp được cơ hội đáp: "Dốc hết toàn lực*."
(*Gốc là 'Kiệt tẫn toàn lực'.)
"Trả lời chính xác!"
Thành ngữ thứ ba vẫn là tổ hợp 'Tứ quý' cướp đáp thành công.
Nói cách khác, hiện tại, tỉ số giữa 'Tinh Vệ lấp biển' và 'Tứ quý' đang là 2: 2.
Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh thở ra vỗ tay cổ vũ và chúc mừng 'Tứ quý'.
Hạ Ngữ thở nhẹ một hơi, xoa tay, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi. Nhìn qua thì trong vòng bốn biểu hiện của các cô không tệ, nhưng cô cũng rất kiêng kỵ 'Tinh Vệ lấp biển', vì Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh đều quá thong dong, quá tự tin.
"Kế tiếp sẽ là phần đấu đối kháng tri thức về thành ngữ, cũng là trận penalty." Hà Minh Phong nói: "Một phần này mới thật sự là lúc thử thách bản lĩnh văn hóa đây."
Vệ Tây Lẫm gật đầu đồng ý.
"'Tinh Vệ lấp biển' trước, xin nghe câu hỏi. 'Chỉ hươu bảo ngựa'* nói về nhân vật lịch sử nào? A. Mông Nghị, B. Triệu Cao, C. Diêm Nhạc."
(*Chú thích trong phần bình luận.)
Vệ Tây Lẫm không cần suy nghĩ: "B."
"'Tứ quý', quái thú nào không phải là một trong 'chín đứa con của rồng'? A. Tù Ngưu, B. Nhai Tí, C. Thao Thiết."
Diệp Thanh Thu trả lời bằng giọng chắc chắn: "C."
"'Tinh Vệ lấp biển', xuất xứ của câu 'Thanh mai trúc mã' là? A. [Xuân tư], B. [Trường Can Hành*], C. [Oán thềm ngọc]."
(*Thơ Lý Bạch. Chú giải thêm trong bình luận.)
Vệ Tây Lẫm đáp: "B."
"'Tứ quý', 'Lời hứa đáng giá nghìn vàng'* có liên quan tới ai? A. Tào Tháo, B. Hạng Võ, C. Quý Bố."
(*Chú giải thêm trong bình luận)
Hạ Ngữ nói: "C."
...
Liên tiếp mười hai câu hỏi, hai bên đều không mắc sai lầm, trận thi đấu đặc sắc tiến vào trạng thái giằng co, tiếng vỗ tay từ khán giả vang lên đợt sau cao hơn đợt trước, đặc biệt nhiệt liệt.
Ngụy Hãn và Bành Hà gật đầu liên tục.
Trong mắt Hà Minh Phong đều là nét khen ngợi: "Câu hỏi kế tiếp, 'Tinh Vệ lấp biển'. Thành ngữ nào sau đây không xuất phát từ 'Tứ đại danh tác'*? A. Thanh đăng cổ Phật, B. Gặp người không quen, C. Họa địa vi lao*, D. Đao to búa lớn. Này một đề tài có hơi khó, phải có hiểu biết về 'Tứ đại danh tác' mới đoán được —— "
(*Tứ đại danh tác gồm Tây Du ký, Hồng Lâu Mộng, Thủy Hử, Tam quốc diễn nghĩa.
*Họa địa vi lao: Tương truyền thời thượng cổ, người phạm tội sẽ bị bắt đứng trong một vòng tròn vẽ trên đất để trừng phạt. Sau này dùng để chỉ hạn chế trong một phạm vi nhất định. Lúc Tôn Ngộ Không đi xa có vẽ cái vòng này rồi cho Đường Tăng vào đứng để bảo vệ.)
Nói còn chưa dứt lời, Vệ Tây Lẫm đã đáp lại: "B."
Hà Minh Phong vẫn còn há mồm.
Khán giả cười phá lên: "Ha ha ha ha..."
"Trả lời chính xác. Thế nhưng..." Hà Minh Phong giả vờ không phục: "Vệ đại đại, mau cho tôi biết cậu không chỉ đoán đại đi."
Vệ Tây Lẫm nhẹ nhàng nở nụ cười, từ từ nói: "'Thanh đăng cổ Phật' xuất từ [Hồng lâu mộng] 'Thương thay con gái nhà khuê các, một ngọn đèn xanh cạnh Phật bà.'*; 'Họa địa vi lao' không phải nói, xuất từ [Tây Du ký]; 'Đao to búa lớn'* xuất phát từ [Thủy Hử], Triệu Cái dẫn người đến pháp trường cứu Tống Giang sau đó đến miếu Bạch Long tụ hội, người canh gác chạy tới báo cáo, quan quân đao to búa lớn gϊếŧ tới Chúc gia trang."
(*Dịch: nhóm Vũ Bội Hoàng.
*Gốc là 'Đại đao khoát phủ'.)
Sau khi nói xong, hắn hiếm thấy gật đầu: "Thầy Hà, tôi thật ngu dốt. Bởi vì tôi không biết 'Gặp người không quen' xuất phát từ đâu."
"Ha ha ha ha ha..." Nhiều người cười to.
Hà Minh Phong tự trêu: "Cuối cùng tôi cũng có một cơ hội cứu vãn mặt mũi. 'Gặp người không quen' xuất phát từ [Kinh Thi], 'Có đôi vợ chồng chia lìa, ồn ào khó coi. Ồn ào rồi, gặp người không quen'."
(*Ý chung của câu chỉ 'người phụ nữ đã kết hôn nhầm một ông chồng kém chất lượng. Đợi tui đi đọc Kinh Thi rồi tương lai sẽ trở lại dịch chính xác hơn nha... Ai biết giúp tui với hu hu...)
Khán giả không chút keo kiệt tặng hắn một tràng vỗ tay nhiệt liệt.
"Câu hỏi tiếp theo, 'Tứ quý'. 'Cưu chiếm thước sào', 'cưu' trong đó là? A. Đỗ quyên, B. Diều hâu, C. Chim ngói*."
(*Chim ngói Hán Việt là 'ban cưu'.)
Hạ Ngữ và Diệp Thanh Thu đều chần chờ, khán giả cũng bắt đầu khẩn trương.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Hà Minh Phong không mở miệng không được: "Đếm ngược."
Diệp Thanh Thu do dự nói: "C?"
-------------------------------
Sorry mọi người, mấy chương thành ngữ này chú thích đều khá dài nên mình đành chú thích trong phần bình luận. Mọi người cảm thấy chú thích trong phần bình luận có dễ đọc không hay mình nên chú thích cuối truyện? Mong mọi người cho mình xin chút ý kiến nhé.