Vệ Tây Lẫm V: Thiên linh linh, địa linh linh, thêm một que kem nữa đi.
Tháng sáu rất nóng, mặc dù đã đội mũ che nắng nhưng chỉ cần đứng dưới ánh mặt trời một lát thì đỉnh đầu vẫn nóng lên, miệng và lưỡi cũng càng khô khan.
Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh băng qua đường để đến tiệm kem. Vệ Tây Lẫm càng cảm thấy khát khi nhìn thấy những vị kem trong tiệm, thế là hắn bất giác liếm mép.
Cố Duyên Tranh buồn cười nhếch mắt, cùng lúc đó cũng mua cho hắn một que kem tốn hết năm nguyên.
Vệ Tây Lẫm nhận được que kem thì mặt mày hớn hở, cắn trước nói sau.
"Anh có khát không?" Hắn hỏi Cố Duyên Tranh và sau đó không đợi Cố Duyên Tranh trả lời thì lại dè dặt hỏi ông chủ tiệm kem: "Một chai nước suối bao nhiêu tiền?" Trông dáng điệu hắn giống như nếu quá đắt thì hắn sẽ quay đầu đi luôn.
Cố Duyên Tranh đứng bên cạnh đỡ trán.
"Hai đồng tiền." Chủ tiệm đáp.
Vệ Tây Lẫm lập tức mua một chai cho Cố Duyên Tranh.
Trên TV xuất hiện một hàng phụ đề: Nam thần ăn kem năm nguyên, BOSS Cố uống nước suối hai nguyên, thật muốn xem diện tích bóng ma tâm lý trong lòng BOSS Cố.
Các fan vừa xem [Đời khó đừng phá] vừa lướt bình luận của [Đời khó đừng phá] trên Internet đều cười sắp rớt hàm.
Netizen 1 xối xả: Anh hỏi em yêu anh sâu sắc thế nào hả? Nước suối hai nguyên đã thể hiện tấm lòng em rồi.
Chỉ cần là người đang xem [Đời khó đừng phá] lúc này thì không ai không cười đau bụng. Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh giờ chỉ còn lại ba nguyên, họ vừa đi về phía trước vừa tìm trạm xe buýt.
"Ba nguyên chắc chắn không đủ ngồi xe đâu." Cố Duyên Tranh nói ra lo âu của mình.
Vệ Tây Lẫm rất tự tin: "Đủ chắc luôn. Ngồi xe buýt không phải chỉ cần một nguyên à? Vẫn còn dư một nguyên đấy." Nam thần không hổ là nam thần, ngay cả động tác ăn kem cũng không hề mất lịch sự. Người đi đường cách đó không xa đều mê mẩn nhìn chằm chằm hắn.
Thấy bên mép hắn dính kem, Cố Duyên Tranh bèn lấy khăn giấy từ trong túi ra giúp hắn lau đi với động tác hết sức tự nhiên.
Netizen 2: Động tác của ông chủ Cố thật là tự nhiên. Có phải đã quên anh quay phim ở đằng sau rồi hay không?
Đội mặt trời lên đầu khoảng ba phút thì một trạm xe buýt xuất hiện trước mắt hai người. Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh bước nhanh đến, lên xe bỏ tiền.
Tài xế hơn bốn chục tuổi dùng đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào khe đút tiền: "Không đủ. Một người hai nguyên."
Vệ Tây Lẫm hơi sửng sốt: "Ngồi xe trong thành phố không phải là một người một nguyên ạ?"
Tài xế làm vẻ mặt không biểu cảm: "Xe có điều hòa thì hai nguyên một người."
Vệ Tây Lẫm như thấy sét đánh giữa trời quang, hắn cứng đờ quay đầu nhìn vào trong xe, trên xe, trừ họ và tài xế bốn mươi tuổi thì không còn ai khác. Như vậy có nghĩa là không thể mượn tiền ở đây được.
Tài xế nhìn chằm chằm hắn hồi lâu rồi bỗng ngạc nhiên thốt lên: "Ấy! Cậu không phải là ngôi sao lớn Vệ Tây Lẫm đó à?"
Vệ Tây Lẫm vui mừng, gật đầu liên tục: "Đúng là cháu đó bác. Bây giờ tụi cháu đang quay show nên không còn tiền trên người, nếu không thì đợi đến khi tới nơi thì tụi cháu sẽ trả lại bác ———— "
Tài xế nghiêm túc nói: "Không được, việc nào ra việc đó, chúng tôi có quy định. Nếu như trên người tôi có tiền thì tôi có thể bỏ tiền giúp cậu, nhưng tôi đi làm không có chỗ tiêu tiền nên không mang tiền theo. Thế này đi, cho một người xuống được không?"
Vệ Tây Lẫm bất đắc dĩ gãi đầu, vô cùng bối rối.
Netizen 3: Mặc dù thấy hơi có lỗi với nam thần nhưng vẫn phải like cho bác tài có nguyên tắc nhất lịch sử!
Netizen 4: Cho bác tài có nguyên tắc nhất trong lịch sử một like +1. Nam thần nên làm thế nào cho phải?
Netizen 5: Một nguyên tiền làm khó nam thần. Nếu như lúc này có người lên xe thì tốt.
Cố Duyên Tranh nhéo cánh tay Vệ Tây Lẫm, cười khẽ: "Em đi trước, tôi đi xuống nghĩ cách."
Dứt lời, y bèn xoay người xuống xe.
Chiếc xe cũng bắt đầu chuyển bánh.
"Chờ chút, tôi cũng xuống xe!" Vệ Tây Lẫm kịp thời nhảy xuống trước khi cửa xe đóng lại.
Chuyên viên quay phim cũng đuổi xuống theo.
Netizen 6: Hu hu, ánh mắt của nam thần lúc vội vã xuống xe đuổi theo ông chủ Cố thật làm người ta đau lòng mà!
Netizen 7: Quả nhiên, giữa nam thần và boss đúng là tình yêu, ha ha ha...
"Sao em cũng chạy xuống?" Cố Duyên Tranh nghe thấy tiếng bước chân của Vệ Tây Lẫm thì cong môi, cõi lòng êm ái, ánh mắt nhìn hắn cũng như nhũn ra. Đang quay show mà, dù cho Vệ Tây Lẫm có bỏ y lại một mình thì y vẫn có thể hiểu, nhưng những hành động của cậu thanh niên thuộc về y vẫn luôn chạm đến đáy lòng y.
"Làm sao em có thể bỏ lại bạn nhỏ của em được chứ? Đi mượn tiền thôi." Vệ Tây Lẫm ăn kem xong rồi chùi miệng. Tiếp đó, hắn nhìn thấy vài bạn trẻ đang đứng dưới tàng cây kích động nhìn hắn và Cố Duyên Tranh, hiển nhiên họ đã nhận ra hai người nhưng không dám tới gần. Hắn nâng tay lên, nở một nụ cười rồi bước nhanh đến: "Hey, chào các bạn."
"Nam thần! Boss! Thật không ngờ trong những năm còn sống em có thể gặp được các anh!" Một cô gái vô cùng kích động.
"Chào em, có thể gặp fan của anh ở đây cũng là vinh dự của anh." Vệ Tây Lẫm bắt tay cô, cười nói: "Là như này, bọn anh đang quay show. Vốn nhận được mười nguyên tiền xe từ tổ tiết mục nhưng A Cố thèm kem nên đã tiêu hết, em có thể cho tụi anh mượn ít tiền để ngồi xe buýt không? Ba nguyên là được rồi."
Trán Cố Duyên Tranh giần giật, y đè mạnh đầu hắn xuống để trừng phạt.
Netizen 8: Há há há há... Nam thần có hai mươi năm kinh nghiệm hại Boss Cố!
Netizen 9: Kỹ năng hại đồng đội nhà ai mạnh? Nam thần thứ hai thì ai dám thứ nhất!
"Được ạ, được ạ, được ạ!" Một em gái khác lập tức móc ví ra rồi lấy một xấp tiền kín đáo đưa cho Vệ Tây Lẫm. Nghĩ cũng biết Vệ Tây Lẫm sẽ không nhận quá nhiều nên cô đều đưa tiền lẻ, toàn một nguyên, năm nguyên và mười nguyên.
"Cám ơn nhé, khi nào quay show xong, chắc chắn anh sẽ trả lại cho mấy em." Vệ Tây Lẫm vừa nói vừa đưa tay ra mượn.
Cố Duyên Tranh đi trước hắn một bước, nhận lấy tiền rồi tỉnh bơ đếm một lượt. Đếm xong thì thừa dịp Vệ Tây Lẫm đang nói chuyện với các fans, y lặng lẽ rút một tờ mười nguyên nhét vào túi sau quần jeans, số còn lại thì đưa Vệ Tây Lẫm với vẻ mặt không thèm để tâm: "Em giữ."
Netizen 10: Ha ha ha... Boss Cố sợ nam thần lại xài tiền hết sao?
Netizen 11: Chủ động trao quyền quản lý tài chính. Cho Boss 1 like!
"Nam thần, Boss Cố, tụi em có thể chụp hình với hai người không?" Cô gái mong đợi hỏi.
Vệ Tây Lẫm hào phóng gật đầu, mấy cô bé hưng phấn quây quanh hắn và Cố Duyên Tranh cùng chụp một tấm hình.
Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh thuận lợi leo lên xe buýt, đến địa điểm thứ hai – Thiếu Lâm tự.
Máy quay phim quét đến cửa một hàng tạp hóa trong khu tham quan.
Cố Duyên Tranh cũng nhìn thấy, thế là cái ý thật không khéo hiện ngay lên trên mặt.
Vệ Tây Lẫm quay đầu, cố gắng thuyết phục y: "Dù sao chúng ta cũng phải trả tiền, vậy nên tiêu vẫn phải tiêu. Em đi mua hai cây kem giải khát nhé?"
Trên đầu Cố Duyên Tranh xuất hiện sáu dấu chấm đen biểu thị cho sự cạn lời của mình, cũng phản ánh chính xác tâm trạng hiện giờ của khán giả ngồi trước TV.
Netizen 12: Ha ha ha... Tui sắp cười chết. Boss Cố giấu mười nguyên đi trước là quá sáng suốt!
Netizen 13: Thật muốn biết tâm trạng của ông chủ Cố khi nghe nam thần nói câu vừa rồi.
Netizen 14: Lau mồ hôi, nam thần trông thế mà là đồ tham ăn.
Cố Duyên Tranh đã đoán được trước rồi nên bây giờ y bình tĩnh gật đầu với vẻ mặt không thay đổi chút nào: "Đi đi, muốn mua gì thì mua."
"Thật hả?" Vệ Tây Lẫm ngờ vực nhìn y.
Cố Duyên Tranh nghiêm nghị gật đầu.
"Vậy em đi đây."
Vệ Tây Lẫm bước nhanh về phía tiệm tạp hóa. Chỉ chốc lát sau, hắn xách một túi hàng ra, lấy hai chai nước suối mát lạnh đưa cho hai chuyên viên quay phim trước: "Các anh cầm máy quay nên không tiện ăn kem, tôi mua nước cho các anh nè."
Chuyên viên quay phim không ngờ mình cũng có phần nên rất cảm động: "Cám ơn."
Vệ Tây Lẫm lại lấy tiếp hai que kem và hai chai nước rồi đưa một nửa trong đó cho Cố Duyên Tranh, đồng thời đắc ý ra mặt nói: "Yên tâm đi, em có giữ lại bốn nguyên để phòng ngừa rồi."
Cố Duyên Tranh nhận nước suối và kem, trong mắt thoáng xẹt qua nét bất đắc dĩ nhưng miệng vẫn tán dương: "Em làm đúng lắm."
Netizen 15: Ôm mặt, Boss Cố cũng chiều nam thần quá rồi đó!
Netizen 16: Bỏ kẻ đó đi Boss, để em đến! Làm xao đây, tui là fan 540 nhưng hình như tui đã trót đem lòng giao cho Boss rồi!
Netizen 17: Boss là của nam thần, boss là của nam thần, boss là của nam thần, chuyện quan trọng nói ba lần. Lầu trên con nít con nôi, không thể làm tiểu tam*, quay đầu là bờ đi.
(*Cho những ai chưa biết: tiểu tam ý chỉ những người thứ ba xen vào cuộc tình, bây giờ hay gọi là trà xanh. Còn nếu thuần Việt chút thì gọi là Tuesday ha "))
Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh đi tới quảng trường lớn, thấy một đám nhân viên công tác đã vào vị trí phía xa xa thì biết ngay nơi này là sân chơi thứ hai. Trong bốn tổ khách mời, chỉ có Từ Thải Lam và Phó Tinh Chân đã đến, còn hai tổ Chu Cẩm Trình và Lục Thần Hạo, Tạ Lệ Tư và Cảnh Tâm Uẩn chưa tới. Một lát sau, họ mới lục tục xuất hiện.
Mỗi lần âm thanh của đạo diễn vang lên không phải giao nhiệm vụ thì chính là tuyên bố kết quả, thế nên khi ông ta cất giọng, bốn tổ khách mời đều hồi hộp nghiêm mặt lại.
"Hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng là Tạ Lệ Tư và Cảnh Tâm Uẩn, hai người phải nhận trừng phạt của chúng tôi."
Tạ Lệ Tư chu mỏ: "Đến đây, ai sợ ai chứ?"
Cảnh Tâm Uẩn bước đến chắn trước mặt cô: "Hãy tha cho Lệ Tư, có gì một mình tôi chịu!"
Đạo diễn ung dung thong thả nói: "Tạ Lệ Tư hoàn thành nhiệm vụ chậm nhất, cộng sự của cô ấy không thể chối bỏ trách nhiệm, vậy nên cũng bị phạt."
Cảnh Tâm Uẩn đen mặt.
Mọi người mừng rỡ: "Há há há há..."
Tạ Lệ Tư và Cảnh Tâm Uẩn bị phạt đạp vòng qua cầu. Trên một xà đơn, có mười vòng treo được buộc nối tiếp bằng dây thừng, hai người đi chân trần đạp lên vòng di chuyển từ đầu xà đơn bên này qua đầu xà đơn bên kia là coi như qua ải.
Trong quá trình trừng phạt, mọi người cười nói không thôi.
Cho dù thế nào thì cuối cùng hai người cũng hoàn thành thuận lợi.
"Ải thứ hai, leo cầu thang."
Phía Bắc quảng trường sau lưng mọi người chính là cầu thang.
Phó Tinh Châu nói luôn: "Thế thì đơn giản rồi."
Nhiếp Cảnh Hưu lạnh nhạt nói: "Cậu quá đơn thuần."
"Phụt —— ha ha..."
Chỉ nghe đạo diễn giải thích quy tắc: "Mọi người đều biết, khi đến mùa cao điểm của ngành du lịch, khu tham quan thường xuất hiện rất nhiều rác thải, như vậy không hề văn minh cũng mang đến nhiều phiền phức cho nhân viên làm việc tại khu du lịch. Trò chơi thứ hai xuất phát từ việc này. Bốn vị khách mời đồng thời đứng ở bậc thang đầu tiên và leo lên. Trong quá trình đó, các bạn phải nhặt những quả cầu có màu sắc rực rỡ rải rác trên bậc thang. Cộng sự của khách mời chỉ phụ trách cầm giỏ, không thể tìm những quả cầu giúp. Ba đội chiến thắng là những đội đến đích đầu tiên và nhặt được nhiều cầu nhất lần lượt nhận được phần thưởng là 30 nguyên, 20 nguyên và 10 nguyên, đây cũng là chi phí cho bữa trưa của các bạn. Đội đến cuối thì tự nghĩ cách giải quyết cơm trưa."
Tám người Vệ Tây Lẫm đều đen mặt. Tổ tiết mục hẹp hòi quá đấy? 30 nguyên có đủ mua hai hộp cơm không?
Tạ Lệ Tư vội nói: "Đạo diễn ơi, tôi phải thay đôi giày đã." Vì để mình lúc nào cũng xinh đẹp, nên khi đi quay show, cô nàng trang bị cho bản thân một đôi giày cao gót thật sang chảnh, còn là loại giày gót nhọn.
Đạo diễn lạnh lùng, vô tình: "Xin lỗi nhé, vì không có hãng giày nào tài trợ cho chương trình của chúng ta nên không cung cấp cơ hội đổi giày."
Netizen 18: Phụt... Cảm thấy đạo diễn cute ngoài sức tưởng tượng!
Netizen 19: Đạo diễn thật cute +1.