- Báo, bẩm Đế Quân, thiên đình lại có thêm thần quan mất tích!
- Lại nữa sao?
Thẩm Mộc Miên còn chưa nói gì thì Thẩm Nhan đang nằm trên giường đã bật dậy, vẻ mặt hắn thập phần nghiêm trọng.
- Tên Thiên Vô Nhai này rốt cuộc là muốn làm cái gì đây?
Ngoài Thiên Vô Nhai ra hắn cũng không nghĩ ra là ai lại có cái gan đến tận thiên đình để bắt người. Đột nhiên có một cánh tay vòng qua bụng hắn, là Văn Minh Ngọc nằm ở phía bên kia, hắn là nằm giữa y và Thẩm Mộc Miên. Từ ngày trở lại thiên ma cung đến nay mỗi ngày đều phải ngủ chung với hai người bọn họ, hông eo cũng bị giày vò đến nỗi muốn đứt lìa luôn rồi.
- Ta đã cử đệ nhất Minh Vương điện đi điều tra rồi, năng lực của hắn rất tốt, rất sớm sẽ có kết quả thôi.
Đệ nhất Minh Vương trong thập điện mà Văn Minh Ngọc nói chính là Cát Lĩnh Nam. Trong truyện mà hắn viết thì sau khi Văn Minh Ngọc bắt được Cát Lĩnh Nam ở thôn Tứ Trùng lần nọ thì kết thành huynh đệ, cùng nhau tu luyện, cùng nhau nhập ma, sau này còn cùng nhau hành nhân vật chính Thẩm Bất Phàm chết đi sống lại.
Hiện tại kịch bản đã thay đổi rồi, Cát Lĩnh Nam không chỉ không yêu thương Cẩm Ngọc Nghiên, không chỉ không cùng hắn đối đầu mà còn là thuộc hạ dưới trướng của hắn. Nói là của hắn thì cũng không đúng, nhưng ai bảo Văn Minh Ngọc thuộc về hắn, thuộc hạ của y thì cũng chính là của hắn rồi.
Tuy là kịch bản thay đổi nhưng việc Cát Lĩnh Nam vì Văn Minh Ngọc xông vào biển lửa không từ nan thì không có đổi. Không biết là cơ duyên gì, Văn Minh Ngọc sau khi lịch kiếp trở lại làm điện chủ Minh Vương điện mà Cát Lĩnh Nam vẫn là cánh tay phải đắt lực của y.
Mà nhắc đến Cát Lĩnh Nam thì không thể không nhắc đến Trang Thu Vũ, trong truyện hắn viết Văn Minh Ngọc sau khi nhập ma thì đã giết Trang Thu Vũ đầu tiên. Hiện tại đã quá tốt rồi, Trang Thu Vũ không có chết mà còn ở bên cạnh Cát Lĩnh Nam, là một đôi đạo lữ song tu mạnh mẽ bậc nhất thiên hạ.
- Có khi nào là Thiên Vô Nhai muốn đoạt thần lực của bọn họ hay là không? Thần lực lúc trước hắn hút được là giả không phải sao.
- Thần lực của bọn họ không đủ.
- Các ngươi mạnh vậy sao? Chẳng phải thần lực đã bị tiêu hao rất nhiều chỉ còn lại khoảng ba phần thôi à?
Chẳng lẽ chỉ ba phần mà đã mạnh hơn tất cả thần quan của thiên đình gộp lại? Này cũng quá mạnh rồi đi.
- Đúng là đã mất đi rất nhiều.
Thẩm Mộc Miên trả lời hắn nhưng mà bộ dạng cũng không mấy tự mãn. Y lại nói.
- Tuy không mạnh hơn toàn bộ thần quan gộp lại, nhưng mà, Thẩm Nhan ngươi có biết cái gọi là huyết mạch tương thông hay không?
- Biết một chút.
Điều này cũng tương tự như người trong cùng một gia phả muốn truyền máu cũng dễ dàng tìm ra máu thích hợp hơn, chẳng lẽ Thẩm Mộc Miên là nói huyết mạch của bọn họ và Thiên Vô Nhai tương thông cho nên thần lực hút được sẽ mạnh hơn sao?
- Bởi vì máu huyết trong cơ thể chúng ta là dòng máu tiên, ma đặc thù nhất, cũng là tinh khiết nhất. Từ lúc sinh ra ta đã mang dòng máu thần tộc và ma tộc từ phụ thân và mẫu thân, cho nên tu luyện không có pha lẫn những tạp chất khác. Nếu Thiên Vô Nhai có được thì thần lực của hắn không phải chỉ có bấy nhiêu mà còn tăng lên rất nhiều.
- Còn có thể như vậy sao?
- Ngươi không biết là đệ tử của hắn cũng dùng cách thức này tu luyện hay sao?
- Đệ tử của hắn, Công Tôn Diệp Diêu sao? Chẳng phải hắn… chẳng lẽ hắn…!
Thẩm Nhan không tin!
- Ta tuy rằng ở trên thiên đình nhưng chuyện ở tu chân giới, nếu có xảy ra chuyện gì kinh thiên động địa thì cũng sẽ quan tâm đến mà. Huống chi Công Tôn Diệp Diêu đó có liên quan đến Thiên Vô Nhai.
- Mọi chuyện là thế nào?
- Công Tôn Diệp Diêu muốn có được công lực mạnh mẽ cho nên không chút suy nghĩ liền giết cả gia tộc, hút được linh lực của người chung huyết mạch thì tu vi sẽ tăng rất nhanh.
- Sao có thể, hắn sao có thể diệt cả tộc được, ngay cả phụ mẫu cũng…
- Phụ mẫu càng cận huyết hơn, hắn đương nhiên không bỏ qua.
Lời Văn Minh Ngọc vừa dứt thì cổ họng Thẩm Nhan dâng lên một trận muốn nôn, Công Tôn Diệp Diêu quả thật ghê tởm. Mà Thiên Vô Nhai lại càng ghê tởm hơn, bày ra cả loại chuyện con sát cha, sát mẹ, sát cả tộc như thế này thì hắn mới nghe lần đầu tiên. Hắn đang suy nghĩ, liệu có một ngày nào đó khi lực lượng của Công Tôn Diệp Diêu đủ mạnh rồi thì có bị Thiên Vô Nhai hút sạch luôn không, nếu là Thiên Vô Nhai thì hắn dám chắc y không ngại xuống tay.
- Chúng ta phải nhanh chóng tìm ra Thiên Vô Nhai, hắn độc ác như vậy thì những thần quan kia không toàn mạng rồi!
- Thật ra có một cách để tìm, nhưng mà ta không muốn thử.
- Cách gì?
Nhìn thấy Thẩm Mộc Miên lẫn Văn Minh Ngọc đều ngập ngừng không muốn nói làm cho Thẩm Nhan càng thêm căng thẳng.
- Cách gì vậy, liên quan đến ta sao?
Hắn nhìn trong ánh mắt của hai người bọn họ liền biết chính mình đoán đúng. Bọn họ né tránh không trả lời càng làm hắn tò mò muốn biết.
- Các ngươi không nói cho ta biết, thì ta tự đi tìm. Đến lúc đó Thiên Vô Nhai bất ngờ bắt ta đi thì các ngươi cũng không cứu được.
- Ngươi uy hiếp ta sao?
Thẩm Mộc Miên bất ngờ đè lên vai Thẩm Nhan làm hắn ngã ngửa ra giường, Văn Minh Ngọc lại nói.
- Tính mạng của ngươi không phải dùng trong việc uy hiếp chúng ta, có rõ hay không?
- Ta… biết rồi.
Nhìn thấy bộ dạng hung dữ đó của Thẩm Mộc Miên và Văn Minh Ngọc hắn còn dám ương ngạch mới lạ, hắn cũng không phải là dạng thích đi tìm chết đến vậy.
Thẩm Nhan đưa mắt nhìn ra xa, cục diện hiện tại tuy không phải là quá mức hỗn loạn nhưng nếu cứ như vậy chần chừ để cho Thiên Vô Nhai đạt được ý đồ thì phải làm sao? Y thật sự là muốn hồi sinh mẫu thân của Thẩm Mộc Miên và Văn Minh Ngọc hay là còn có ý đồ gì khác nữa?
Nếu là hồi sinh Huyền Nguyệt thánh nữ vậy tại sao Văn Minh Ngọc và Thẩm Mộc Miên lại không cho phép, nàng chẳng phải là mẫu thân của bọn họ ư? Chẳng lẽ còn có gì ẩn khuất hay sao?