Lúc này, kiếm khí tán đi, hoa tuyết ngừng rơi. Đám người rốt cuộc cũng nhìn thấy được tình hình thực tế của cả hai. Nhưng vừa nhìn, liền không cấm nổi lên vô biên kinh hãi. Bởi vì lúc này, chỉ thấy thiết kiếm trong tay Huyết Minh cư nhiên chỉ mới rút ra một nửa, một nửa còn lại vẫn còn lặng lẽ giấu trong vỏ kiếm.
Trong nháy mắt, đám người liền im lặng như tờ, ngay cả Nhan Mạc Oa cũng không ngoại lệ, lòng tự tin đã sớm bị Huyết Minh chà đạp. Lúc này, bọn họ mới nhớ tới được câu nói của Huyết Minh đã từng bị bọn họ xem nhẹ: Ngươi không xứng để ta rút kiếm, một kiếm của ta, ngươi tiếp không nổi.
"Tê, không ngờ rằng Tiểu sư thúc lại mạnh tới vậy a. Kiếm chưa khỏi vỏ, Nhan Mạc Oa liền đã quỳ. Nếu thật sự xuất kiếm, thì hắn ta chẳng phải là sẽ nằm rồi?"
"Ô ô, trước kia khi nghe Sư thúc tổ được xưng tụng là đệ nhất thiên kiêu, ta vẫn cảm thấy có chút không phục a. Bởi vì ta cũng được người gọi là thiên tài mà. Nay, ta là thật tâm phục khẩu phục. Từ nay về sau, Sư thúc tổ chính là thần tượng của ta."
"................."
Không quản những người khác, Huyết Minh chỉ toàn tâm toàn ý "quan tâm" tới Nhan Mạc Oa. Đối diện với thần sắc thẫn thờ, chưa từ trong đả kích đi ra của hắn. Huyết Minh tuy vẫn giữ lấy thái độ nhàn nhạt, nhưng khí chất đã biến thành nhu hòa hơn. Đi đến trước mặt Nhan Mạc Oa, một bàn tay vỗ vỗ bả vai hắn.
"Sư điệt, ngươi đạo tâm không ổn, quá mức hiếu chiến, nóng lòng. Nhưng ta biết, ngươi cũng không phải là người xấu. Cho nên ta mong sao, qua bài học này, ngươi sẽ có thể một lần nữa nhìn thẳng tự thân, chớ có tự đại, háo thắng."
Lúc này, đám người mới bừng tỉnh đại ngộ. Thì ra lúc nãy Huyết Minh làm ra thần sắc lạnh lùng là bởi vì cách ứng xử ngạo mạn của Nhan Mạc Oa. Nay dù đánh bại đối phương, nhưng Huyết Minh cũng không có đắc chí hay miệt thị, mà còn giảng giải đạo lý cho hắn hiểu. Hành động này trong nháy mắt liền dẫn động vô số hảo cảm từ những người xung quanh.
Lúc này, Nhan Mạc Oa bỗng dưng lại gục đầu, trầm mặc không nói. Bàn tay vươn ra, bắt lấy bàn tay Huyết Minh. Ở trong cái nhìn của người khác thì chính là tiếp nhận ý tốt của Huyết Minh, nhưng trên thực chất, ở góc khuất mà mọi người không nhìn thấy. Con ngươi của Nhan Mạc Oa đã tán loạn, không có nửa phần thần thái. Từ trong bàn tay của Huyết Minh tiếp nhận một món đồ vật...
Cực Viêm huyết mạch thăng cấp, ngoại trừ có thể nắm giữ sinh mệnh của người khác, biến bọn họ thành ma tộc ra. Thì còn khiến Huyết Minh sở hữu thêm một năng lực nữa. Đó chính là...nhiếp hồn.
Chỉ cần kẻ đó hấp thụ máu của hắn, thì đều sẽ dễ dàng bị hắn khống chế. Đương nhiên, người có tâm cảnh cùng cảnh giới càng thấp, thì lại càng dễ thu phục, thời gian điều khiển cũng kéo được lâu hơn. Mà trái lại, ảnh hưởng của việc nhiếp hồn cũng sẽ bị tiêu giảm.
Bất động thanh sắc thu tay lại, Huyết Minh liền đi thẳng xuống dưới đài, trong lòng lại bắt đầu đếm ngược...1m...2m... Ngay sau đó, sau lưng Huyết Minh liền truyền tới tiếng gọi, khiến hắn không khỏi theo "bản năng" xoay người nhìn lại:"Từ Huyết Minh!"
Không biết từ khi nào, Nhan Mạc Oa cũng đã đứng dậy. Nhìn thấy Huyết Minh xoay người lại, chưa để mọi người ở đây kịp phản ứng. Nhan Mạc Oa đã điều động linh lực, ở trong không khí làm một cái động tác phóng ra.
Bởi vì quá mức bất ngờ, đám người cũng không kịp nhìn thấy được "ám khí", trái lại, chỉ nghe một tiếng "vút" lướt qua. Trên ngực Huyết Minh liền xuất hiện một cái lỗ máu nhỏ bằng đầu ngón tay. Máu tươi bắt đầu thấm ra ngoài y phục của hắn.
"A..." Huyết Minh lùi về sau một bước, thấp giọng kinh hô. Vội vàng lấy tay ôm ngực, gương mặt có chút vặn vẹo vì đau.
"Huyết Minh!"
"Minh nhi!"
"..............."
Nhìn thấy Huyết Minh trúng phải ám khí. Theo một loạt tiếng hô hoán vang lên, đám đại lão đều kinh hãi từ trên chỗ ngồi đứng lên. Nhanh chóng rời khỏi đài cao, đi xuống bên cạnh Huyết Minh.
"Minh nhi, ngươi có sao hay không?" Đến trước nhất là Ân Như Tuyết, nàng đã sớm không còn cố kỵ gì nữa, vội vàng đem Huyết Minh ôm vào trong ngực, để hắn ngồi tựa xuống mặt đất. Gương mặt hiếm khi hiện ra vẻ lo âu.
Cùng lúc đó, Âu Dương Thụy cũng lập tức phóng tới, vội vàng khụy xuống bên cạnh Huyết Minh, trên mặt cũng là thần sắc lo âu. Sau đó, lại phảng phất như nghĩ tới việc gì, lập tức dữ tợn quát Nhan Mạc Oa:"Cẩu đồ vật, Huyết Minh đối xử với ngươi hòa nhã như vậy, tại sao ngươi lại dám hạ độc thủ với hắn?"
Lúc này, Liễu Chính cùng đám người Mạn Tâm, Ôn Tri Tín,... cũng đã đi tới đây. Nhưng bởi vì hai bên trái phải của Huyết Minh đã có người trấn giữ. Nên cả đám chỉ có thể từ xa quan tâm hắn, đồng thời tức giận nhìn xem Nhan Mạc Oa.
Bị quát tháo, ánh mắt Nhan Mạc Oa rốt cuộc cũng cô động lại, phục hồi linh tính như bình thường. Thế nhưng, khi phát hiện vô số ánh mắt bất thiện ẩn chứa lửa giận đang nhìn mình, cùng với bộ dạng bị thương của Huyết Minh. Nhan Mạc Oa liền mộng bức hé miệng:"Ta..."
Đây rốt cuộc là chuyện gì a? Tại sao hắn lại không hiểu gì hết vậy?
"Ngươi dám tổn thương Huyết Minh, Âu Dương Thụy ta nhất định sẽ không tha cho ngươi." Ánh mắt Âu Dương Thụy phảng phất như muốn phun ra lửa đồng dạng. Lập tức theo trên hông rút ra thiết kiếm, từ bên cạnh Huyết Minh đứng dậy. Một bộ tư thế sắp cùng Nhan Mạc Oa liều mạng...
"Đinh Đang, Đinh Đang, rốt cuộc đã xảy ra việc gì?"
Nhận thấy được khí tức của Âu Dương Thụy, Nhan Mạc Oa liền cuống cuồng lên, liên tục hô lên Đinh Đang. Thế nhưng, dù cho hắn làm sao gọi, Đinh Đang vẫn luôn không có trả lời. Mà việc này, cũng khiến Nhan Mạc Oa trái tim băng lãnh.
Chỉ là, hắn làm sao biết được, Huyết Minh đã sớm bảo hệ thống che chắn Đinh Đang một thời gian. Há lại có thể để nó ra tay trợ giúp hắn được kia chứ?
Hôm nay, cho dù là thiên đạo tự mình xuất hiện, thì cũng sẽ không có ai có thể cứu nổi hắn!
**Có lẽ một số đọc giả khi nhìn thấy xếp hạng truyện của ta quá thấp sẽ cảm thấy bức xúc, nhưng kỳ thật các ngươi không cần quan tâm đến xếp hạng như vậy đâu a.
**Xếp hạng KTB, không phải là chứng tỏ truyện có hay hay không, mà là dùng để xếp hạng độ pr truyện.
**Hạng càng cao, thì sẽ càng dễ để mọi người biết đến hơn. Một số cách để có hạng cao chính là: tự đẩy KP cho mình, đổi LT, TLT thành KP với người khác,... Chứ không nhất thiết phải hay mới xếp hạng cao.
**Ví dụ như truyện đó chỉ có 1 đọc giả cảm thấy hay, nhưng đọc giả đó là thổ hào, một hơi đẩy ngàn KP cho truyện, thì truyện đó vẫn sẽ dễ dàng vào top 5 KTB.
**Còn có một số truyện, người thích rất nhiều, nhưng bởi vì đọc giả không có tiền, không thể nạp KP được thì lấy đâu ra mà ủng hộ cho truyện? Đó cũng là một trong những lý do mà truyện có xếp hạng thấp.
**Cho nên, mọi người không cần quá mức để ý về xếp hạng truyện đâu nhé. Nó chỉ dùng để pr và để cho tác giả là ta đây cảm thấy vui và yy thôi.
**Nói thì nói vậy, chứ ai có KP thì nhớ đẩy cho ta a. Truyện xếp hạng thấp quá ta cũng đau khổ lắm... (/ω\)