Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần

Chương 82

Nhưng ngay khi Lãnh Hàn muốn cùng Tuệ Trần liều mạng một phen thì dị biến liền xuất hiện. Chỉ thấy một đạo hồng quang bỗng dưng lại xẹt qua dưới ánh mắt của mọi người ở đây với tốc độ vô cùng nhanh chóng. Căn bản không thể nhìn rõ được là vật gì.

Thế nhưng, chỉ thấy hồng quang đi đến đâu, từng cái, từng cái tiểu tăng đều đồng loạt ngã xuống mặt đất. Đưa tay ôm lấy cổ của mình mà há miệng, nhưng không thể phát ra được một âm thanh mảy may. Nếu nhìn kĩ, sẽ thấy được trên cổ của bọn họ đều có một vết cắt vô cùng nhỏ nhưng lại không chảy ra một chút máu nào. Giống như là bị thứ gì đó hút khô.

"Sư đệ!!!" Gương mặt tái xanh, Tuệ Trần liền lập tức vội vàng đi đến trước mặt của vị tiểu tăng ở gần mình nhất. Bắt đầu xem xét vết thương giúp cho gã. Ánh mắt cũng là không dám thả lỏng mà nhìn chằm chằm vào vệt hồng quang kia.

Lúc này, chỉ thấy một bóng người với đôi cánh to lớn như ác quỷ sa vào địa ngục cũng đã từ trên bầu trời xuất hiện trước mặt bọn họ. Mà vệt hồng quang kia cũng là phát ra một tiếng "leng keng" rồi chui vào trong vỏ kiếm trên hông của người tới. Nhờ đó, mọi người mới biết được, hồng quang xuất hiện ban nãy là do ánh kiếm này chiếu ra.

"Là ngươi muốn đem người của ta mang đi? Rốt cuộc là ai cho ngươi lá gan này đây?"

Con ngươi co rụt lại, ngay cả sư đệ đang nằm trên mặt đất của mình, Tuệ Trần cũng là không thèm quan tâm tới mà chỉ vội vàng lùi về sau. Xoay lưng liền muốn chạy. Bởi vì hắn biết, hắn căn bản không phải là đối thủ của tên ma tộc này. Đó cũng là lý do vì sao hắn phải mai phục sẵn, chờ khi hắn ta rời đi rồi mới dám xuất hiện.

Thế nhưng, Huyết Minh làm sao lại có thể để cho hắn chạy được a? Vì vậy, chỉ trong một cái chớp mắt, Huyết Minh đã dùng Tiêu Dao Du trực tiếp lướt qua mặt của Tuệ Trần. Đưa tay liền bóp lấy cổ của hắn mà giơ lên khỏi mặt đất như nắm một con gà con.

"Làm sao? Ngươi không tiếp tục trang bức nữa sao a? Ngươi lợi hại lắm kia mà. 16 tuổi, tu vi Kiếm tông cảnh tầng 8. Ngươi có phải cảm thấy bản thân mình chính là vô địch rồi? Nhưng rất tiếc, ở trước mặt ta. Ngươi chính là một con chó nhà có tang mà thôi."

Cảm giác nghẹt thở khiến cho Tuệ Trần không khỏi liên tục giãy giụa. Nhưng lúc này, Huyết Minh cũng đã không tiếp tục che lấp nữa mà hoàn toàn đem uy áp Kiếm tôn cảnh của mình thả ra. Đem Tuệ Trần áp chế đến thần hồn run rẩy, hô hấp không thông, tay chân đều không thể di động mảy may.

Cùng lúc đó, khi uy áp của Huyết Minh được hoàn toàn phóng thích. Yêu cốt cùng Ma cốt của hắn cũng liền cùng lúc thức tỉnh. Trong nhất thời, ma khí cùng yêu khí cũng đều tràn ra khắp thiên địa.

Chỉ thấy bầu trời canh 5 vốn dĩ đang sắp le lói ánh mặt trời thì bỗng dưng lại bị mây mù giăng đầy. Ma khí cùng yêu khí vô cùng nồng nặt trôi nổi khắp nơi đang trộn lẫn vào nhau. Đôi lúc, trong những áng mây đen và tím này lại nhoáng lên từng tia lôi điện. Phảng phất như đang thể hiện sự giận dữ của một người nào đó.

Lúc này đây, khi dị biến nổi lên, người trong Thương Lan đại lục cũng đều đồng loạt nhìn về phía bầu trời trên đỉnh đầu của mình. Ánh mắt chứa đầy kinh hoàng cùng sợ hãi không hề che giấu.

Mà ở bên trong các đại tông môn của Thương Lang đại lục, các vị lão tổ tông ở đây cũng đều bị đánh thức mà đồng loạt nhíu mày nhìn loại dị tượng này.

"Sư phụ, sư phụ, trời sắp mưa hay sao?"

Một cái tiểu đệ tử có phần hiếu kỳ, chớp chớp mắt hỏi sư tôn của mình.

Nhưng là, chỉ thấy vị trung niên nam nhân này lại lắc đầu thở dài. Tựa như có phần sợ hãi mà lẩm bẩm.

"Ma cốt và yêu cốt lại lần nữa đồng loạt xuất thế, thiên hạ này có phải hay không liền sẽ đại loạn rồi?"

Lúc này đây, một giọng nói uy nghiêm liền vang lên từ trên đỉnh núi cao nhất của Thương Lan đại lục - Vạn Kiếm tông. Theo tiếng gió phần phật, âm thanh này liền nhanh chóng truyền đi khắp mọi ngỏ ngách.

"Ma thần cùng Yêu thần đồng loạt xuất thế. Các vị đạo hữu của nhân tộc phải cùng nhau đoàn kết, trừ yêu diệt ma."

Nương theo âm thanh của trưởng môn Vạn Kiếm tông, chúng tu sĩ nhân tộc ở khắp nơi trên Thương Lan đại lục cũng đều đồng loạt hô to.

"Trừ yêu diệt ma!"

"Trừ yêu diệt ma!"

- ------------------------

Lúc này đây, mặc dù ân thanh của trưởng môn Vạn Kiếm tông cũng đã truyền vào trong tai của mình. Nhưng Huyết Minh vẫn phảng phất như không nghe thấy được mà chỉ giữ nguyên tư thế bóp cổ Tuệ Trần.

Nhận thấy không khí càng ngày càng trở nên mỏng manh trong phổi của mình. Tuệ Trần liền không nhịn được nữa mà liều mạng khuyên nhủ:"Vị...ách...thí chủ...đây...phật nói...phóng hạ đồ...đao, lập...địa thành phật...quay đầu...là bờ...ngươi..."

"Ha ha, vậy xin hỏi ngươi. Phật có hay không dạy ngươi xía mũi vào chuyện người khác?"

"Xem ra, khí của ngươi vẫn còn rất dài a. Vẫn còn có thể giả nhân giả nghĩa, lên mặt dạy đời người khác được nữa mà."

Giống như nghe thấy chuyện cười gì. Huyết Minh bỗng dưng lại cười phá lên. Khiến cho gương mặt của Tuệ Trần liền trở nên tái mét, ẩn chứa lửa giận. Cứ cho rằng Huyết Minh là đang cười nhạo hắn.

Thế nhưng, khi ánh mắt của hắn va vào đôi con ngươi đỏ tươi tràn đầy điên cuồng cùng sát ý kia của Huyết Minh. Tâm của hắn liền lập tức co rụt lại, sợ hãi cũng nhanh chóng đem lý trí của hắn bao trùm.

"K...không..."

"Răng rắc"

Chưa kịp để cho Tuệ Trần nói ra điều gì, cổ của hắn đã trực tiếp bị Huyết Minh nhẹ nhàng vặn gãy, không tốn một chút sức lực nào cả. Ngay cả thần hồn của hắn cũng đều bị Huyết Minh thu vào trong Vấn Hồi kính để sau này sử dụng.

**Cảm ơn bạn aksky và Daotiennhan đã ủng hộ cho Nhóc nhé! Hôm nay nhất định sẽ bạo chương.

**Khụ khụ, dị tượng hiện ra, nếu theo lời của "nhà tiên tri" Trần Dần thì sẽ là:"Tự nhiên tui thấy một hiện tượng lạ?"
Bình Luận (0)
Comment