Một trận đau nhức từ đại não truyền tới hắn mơ màng tỉnh lại , lúc này toàn thân hắn vẫn còn đang cảm thấy sợ hãi khi nghĩ đến hoàn cảnh lúc đó . Hắn tên Tề Hạo là một thanh niên nghiêm túc, làm công việc tự do , hôm nay cũng giống như mọi ngày hắn ngồi chiếc r15 v3 mà mới tháng trước hắn mua trả góp để thuận tiện cho việc đi lại , đang băng băng trên đường mang một tâm trạng phấn khởi hắn đang nghĩ tới cảnh hắn kiếm được một công việc ổn định sau đó sẽ lấy vợ sinh con , bất ngờ từ phía đối diện một chiếc Mercedes mất lái đâm nhanh về phía hắn , Tề Hạo không kịp đánh lái sang phía khác chỉ thấy một mảnh đổ vỡ đã diễn ra . Trước khi nhắm mắt trong đầu hắn vẫn còn một suy nghĩ duy nhất hắn không cam tâm , Tề Hạo hắn là một thanh niên mới tròn hai mốt tuổi còn chưa biết chuyện yêu đương tương lai còn đang đợi hắn , hắn không cam tâm khi phải nhắm mắt một cách như thế này , lúc này trước mắt hắn đang chìm dầm vào một màu đen từ sâu trong linh hồn hắn đang có cảm giác sợ hãi tột độ.
Hắn ngồi dậy theo bản năng kiểm tra lại thân thể , Tề Hạo bất ngờ khi thấy trên thân thể hắn đang mang một bộ quần áo rách nát theo kiểu phong kiến giống trên mấy bộ kiếm hiệp hắn hay xem . Đánh giá hoàn cảnh xung quanh càng khiến hắn bất ngờ bởi vì nơi này mọi thứ đều khác xa so với thế giới hiện đại , càng khiến hắn khó hiểu là việc hắn bị tai nạn vì sao không được đưa vào bệnh viện mà lại xuất hiện tại nơi này với việc toàn thân hắn bất kể đều không cảm thấy chút tổn thương nào .
Đúng lúc hắn còn đang nghĩ về chuyện kì lạ này thì từ ngoài cửa bước vào một trung niên nhân thân khoác đạo bào tay cầm phất trần tóc búi cao nét mặt phong trần , vừa nhìn thấy hắn trung niên nhân mỉm cười một cách gượng gạo :
" Hạo nhi ngươi đã tỉnh "
Tề Hạo khi đối diện với vị đạo sĩ này thì rất nhiều nghi hoặc nổi lên trong lòng hắn , nhìn dáng vẻ này hắn cảm thấy đạo sĩ thật giống với những đạo nhân phái võ đang trong phim kiếm hiệp , nghe đạo sĩ hỏi hắn không vội đáp mà hỏi ngược lại :
" Chào ông , cho tôi hỏi chỗ này là đâu , ông là ai và vì sao ăn mặc như mấy đạo sĩ trên núi , không phải là ông đang cosplay chứ ? "
Trung niên đạo sĩ nghe một đống câu hỏi của hắn nét mặt hơi kinh ngạc rồi lại trở lại bình thường :
" Hạo nhi ta ko biết mấy lời con nói có ý nghĩa là gì , nhưng có lẽ lần này ta thật có chuyện cần nói với con "
Nói xong đạo sĩ trung niên ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh rồi chỉ về một chiếc ghế khác ý nói Tề Hạo ngồi xuống , Tề Hạo thấy cử chỉ của đạo sĩ như vậy cũng không hỏi nhiều nữa . Trung niên đạo sĩ vừa lật bàn tay thì xuất hiện một miếng ngọc toả ra màu tử sắc ở giữa có khắc một chữ Tề , Tề Hạo nhìn một màn này mà cảm thấy vô cùng kinh nghi hắn đang rất tò mò chưa biết tại sao đạo sĩ có thể biến ra một miếng ngọc kì lạ đến vậy , đạo sĩ thấy biểu cảm của Tề Hạo rồi đưa qua cho hắn miếng ngọc :
" Hạo nhi chuyện này 15 năm nay ta vẫn luôn giấu kín nhưng hôm nay nhìn con như vậy có lẽ ta cũng nên nói ra cho nhẹ lòng rồi "
" Thật ra con là con cháu của Tề gia ở Đông Châu nhưng thân sinh phụ mẫu con bị kẻ gian hãm hại vạn kiếp bất phục trước khi họ chết đã nhờ ta chăm sóc cho con , chỉ là ta không ngờ trước đó ngay cả khi con còn là một đứa trẻ mà những kẻ đó cũng không lòng thương tiếc , lúc ta nhận được con thì thân thể con đã trúng Thiên Sát Độc . Loại độc này dù Hoá Thần chúng phải cũng vô phương cứu chữa ,người chúng sẽ sống không quá 10 năm mỗi lần độc phát sẽ khiến tổn hao tinh khí thần dần dần khi tinh khí thần hao mòn sẽ dẫn đến khí tận thân vong, mà bản thân con sống đến 15 năm ta đã cảm thấy rất ngạc nhiên rồi ".
" Hạo nhi ta thật có lỗi với phụ mẫu con , có lỗi với con vì không thể chăm sóc chu toàn , lần này con ngất đi đã 10 ngày không tỉnh mà khi tỉnh lại con đã không nhận ra ta nữa rồi có lẽ lần tới...ài , nhưng Hạo nhi con yên tâm sau khi con đoàn tụ cùng phụ mẫu ta nhất định giúp gia đình 3 người báo thù ".
Tề Hạo nghe những lời đạo sĩ nói hắn mơ màng không hiểu gì hết :
" Đạo sĩ không lẽ đầu ông bị mát rồi sao , tôi là Tề Hạo nhà ở số 40 đường Chúc Long, ông nói xem đây là nơi nào tôi còn phải về nhà "
Trung niên đạo sĩ nghe hắn nói vậy chỉ lắc đầu chán nản bước ra ngoài . Tề Hạo thấy đạo sĩ không đáp mà đi ra ngoài hắn cũng lười hỏi tên mát đầu này nữa , hắn dạo quanh căn nhà một vòng bất ngờ hắn đứng trước một tấm gương chỉ thấy phản chiếu trong đó là một người thanh niên khoảng 16 tuổi, có đôi mắt sáng da mặt xanh sao . Lúc này Tề Hạo suy nghĩ và kết hợp lời nói của đạo sĩ cộng với hoàn cảnh hắn cũng dần hiểu ra mình thật sự xuyên qua rồi , với chuyện này hắn cũng không quá đỗi ngạc nhiên vì kiếp trước hắn đã đọc và xem rất nhiều thể loại này .Ý nghĩ xuyên qua vừa mới loé lên trong đầu thì trước mắt hắn bỗng tối đen Tề Hạo hắn đã bất tỉnh .