Không đợi chờ thêm Tề Hạo lúc này chỉ muốn kiểm tra vật phẩm ngay lập tức :
" Khí Linh phải làm sao mới có thể kích hoạt thẻ thần cấp"
Khí Linh vui vẻ đáp :
" Chủ nhân ngài chỉ cần vào khu vật phẩm là có thể sử dụng , mọi vật phẩm chủ nhân có được từ hệ thống hoặc từ ngoại giới đều có thể để trong khu vật phẩm "
Nghe Khí Linh giải thích Tề Hạo mở ra khu vật phẩm chỉ thấy xuất hiện một không gian không có điểm cuối mà lúc này trong không gian xuất hiện ba món đồ , là một tấm thẻ phát ra ánh hoàng kim đầy uy lực, một đống xu màu tử sắc có in trên bề mặt là hình 1 vị tướng quân Tề Hạo ước trừng khoảng 1 vạn xu , cuối cùng là một tấm thẻ bài trên in hình thái cực đồ phát ra hắc bạch .
Tề Hạo đã được Khí Linh hướng dẫn nên trước hết hắn tiến đến cầm thẻ thần cấp lên ý niệm kích hoạt trong đầu bỗng nhiên tấm thẻ thần cấp trên tay hắn hội tụ một lượng lớn ánh sáng hoàng kim rồi bùng phát , sau khi ánh sáng tan biến chỉ thấy trước mắt hắn lúc này là một viên đan dược đỏ như máu bên trên có khắc văn tự kì lạ và gây ra một sức áp bách mãnh liệt , lúc này Khí Linh lập tức kinh ngạc thốt lên :
" Oa chúc mừng chủ nhân nhận được thần cấp đan dược Tế Thần Đan đúng là nắng hạn gặp mưa rào ".
Tề Hạo hơi cảm giác thất vọng khi mở ra được đan dược mà không phải công pháp tu tiên , lại nghe Khí Linh nói vậy hắn hơi tò mò :
" Khí Linh vì sao lại nói nắng hạn gặp mưa dào với hoàn cảnh của ta đáng ra nên cho ta một bộ công pháp thần cấp đó mới là nắng hạn gặp mưa rào"
Khí Linh nghe Tề Hạo than như vậy lập tức phồng miệng mắng :
" Chủ nhân người không nhận thức được hoàn cảnh của mình đang trong tình huống nào sao , thân thể này của chủ nhân đã chúng phải Thiên Sát Độc đây là độc được Thiên Cấp dù là tu sĩ Hoá Thần chúng phải cũng sống không quá 10 năm mà chủ nhân sống được đến giờ cũng hoàn toàn nhờ vào biến dị Linh Căn của người đã giúp kéo dài 15 năm mà đến hiện tại linh căn biến dị của ngài cũng đã bị Thiên Sát Độc phế rồi mà lúc này Tế Thần Đan lại có hiệu quả tẩy kinh phạt tủy loại bỏ Thiên Sát Độc tái tạo lại Linh Căn , đề cao tinh khí thần của chủ nhân sánh ngang với thể chất của các bậc thần linh thượng cổ . Chủ nhân ngài xem là muốn Tế Thần Đan hay là đỉnh cấp công pháp "
Tề Hạo lúc này cũng đã nhớ những lời đạo sĩ trước kia có nói thân thể này của hắn bị người khác ám hại Thiên Sát Độc lúc này mà hắn trọn công pháp đỉnh cấp không khác nào nói hắn là kẻ ngu ngốc :
" Haha Khí Linh ta thật hồ đồ vậy phải sao để hấp thụ năng lượng của Tế Thần Đan được thân thể phàm nhân yếu ớt này của ta thật có thể chịu nổi sao "
Khí Linh hai mắt híp lại đáp :
" Chủ nhân ngài yên tâm với thân thể của ngài giờ ăn vào Tế Thần Đan thì cái chết với ngài đã không còn xa nữa "
Nghe Khí Linh nói vậy Tề Hạo còn đang lâng lâng trên mây khi có thần cấp đan dược thì lập tức rớt cái xuống mặt đất vẻ mặt hắn đen như vừa bị ai cướp mất lão bà vậy , Khí Linh nhìn một màn này thì lấy tay che miệng cười lớn :
" Haha chủ nhân ngài không cần làm bộ mặt như vậy chứ , ta còn chưa nói xong mà dù thân thể ngài không thể hấp thụ được lực Tế Thần Đan không phải là còn hệ thống ta đây sao , hệ thống sẽ giúp chủ nhân trong quá trình hấp thụ sẽ phong ấn dược lực của đan dược và nhả ra một lượng ít trong phảm vi cơ thể ngài chịu được, Tề Hạo lúc này mặt như đưa đám lại nghe được Khí Linh nói vậy hắn thiếu chút nữa là nộ hoả công tâm cái hệ thống chết tiệt này cũng thật biết chơi người.
Tề Hạo lúc này cầm lấy viên đan dược đặt ngay cửa miệng , hắn chưa yên tâm quay sang Khí Linh :
" Nếu có dị biến ngươi phải lập tức ra tay đó nếu không sẽ không gặp được chủ nhân soái khí của ngươi nữa đâu "
Khí Linh nghe vậy liền làm bộ mặt quỷ ý nói là bất cần , chỉ thấy viên đan dược vừa đi vào cơ thể lập tức toả ra một cỗ năng lượng cực lớn bộc phát từ trong bụng hắn ra , ngay lúc cỗ năng lượng từng tầng bộc phát thì trên bề mặt da thịt hắn đều tiết ra một lớp ố khí cùng vô số tạp chất , thân thể hắn cũng đang dần được cải tạo mà trong đan điền hắn một vật thể đang nhanh chóng được hồi sinh , mọi chuyện tưởng như là rất lâu nhưng thực tế nó diễn ra chưa tới một hơi thở, lúc này thân thể hắn cảm giác như sắp nổ tung khắp lỗ chân lông đều đã chảy máu , Khí Linh biết đã đến cực hạn mà hắn chịu được chỉ thấy từ đầu ngón tay nàng bắn ra một số văn tự loằng ngoằng như những sợi sích bắn về vùng bụng nơi viên đan dược đang bộc phát .
Lúc này trải qua lần hấp thụ dược lực của Tế Thần Đan thân thể Tề Hạo đã tràn đầy sinh cơ nhìn trung hắn đã nhanh nhẹn hoạt bát hơn . Thời gian mà hắn ngất đi cũng đã trôi qua mấy canh giờ hắn nhẹ nhàng chớp mở đôi mắt chỉ thấy trước mắt hắn lúc này đều mà một màu đen , hắn vô cùng nghĩ hoặc :
" Chuyện gì đây không lẽ ta lại xuyên đến vùng không gian nào rồi sao "
Chưa kịp nghĩ thêm nhiều hắn thử cử động thì phát hiện vùng không gian này vô cùng chật hẹp hắn cảm giác mình đang bị nhốt trong một hộp gỗ vậy , vừa nghĩ tới đây hắn giật mình :
" Bị nhốt , hộp gỗ không phải lão đạo sĩ tưởng ta đã chết nên đã chôn ta vào quan tài chứ , ứng với lời lão nói thì có lẽ đã đúng rồi lúc đó ta cũng là người sắp chết ".
Lúc này Tề Hạo dùng hết sức bình sinh nhắm ngay phía trên mà phát ra cú đấm , hắn giường như cảm giác lực đạo của mình lớn hơn người bình thường rất nhiều có lẽ là do thân thể hắn được Tế Thần Đan tái tạo , mất khoảng nửa canh giờ hắn mới khó khăn bới lớp đất thoát ra khỏi nấm mộ , lúc này thân thể hắn đã thoát lực hắn nằm bên cạnh nhìn bia khắc của mình :
" Tề Hạo Chi Mộ "
Nhìn nét chữ như rồng bay phượng múa Tề Hạo thầm nghĩ :
" Lão đạo sĩ cũng có tài thư pháp nữa sao "
Trong đầu hắn ngẫm lại những câu nói của đạo sĩ , chỉ thấy ánh mắt hắn như vô thần rồi lại bừng sáng :
" Haizz nhân sinh đại đạo là thứ gì kiếp trước ta không thể hoàn thành mong muốn , ông trời lại cho ta thêm một cơ hội vậy ta dùng kiếp này để chứng đạo của ta , thế gian ba nghìn đại đạo hãy đợi đấy cho ta "
Sau khi đã thông suốt mục tiêu của mình , hắn móc trong ngực ra một tấm ngọc bội có khắc chữ Tề rồi nhìn về phía xa :
" Còn về thân phận này khi ta có đủ thực lực cũng nên điều tra thử , trước tiên nên đi tìm đạo sĩ mũi trâu kia đã "
Tề Hạo bước nhanh về phía gian nhà gỗ nhưng hắn tìm mọi nơi cũng không phát hiện đạo sĩ, trong đầu hắn thầm nghĩ có lẽ đạo sĩ đã rời đi rồi .