Năm 2019, Việt Nam. Thành phố Hồ Chí Minh, màn đêm bao trùm lấy bầu trời thay vào đó là ánh sang đèn điện người người đi trên đường xe cộ đi toán loạn.
Một thanh niên cầm máy điện thoại cắm cúi chơi game, thanh niên đó tên là Diệp Thần, 24 tuổi, là một cô nhi, lớn lên không tìm được việc làm chỉ sống vào tiền trợ cấp của nhà nước, do cuộc sống quá nhàm chán nên anh đã tìm niềm vui vào một game tên là Tu Chân.
Diệp Thần đang trên đường trở về thì nghe được tiếng còi xe, quay đầu nhìn lại thì thấy một chiếc xe tải đang lao tới, lúc đó thì đã quá muộn để nhận ra.
Cuộc đời của mình như thế này rồi sao?
Diệp Thần từ từ mở mắt, Hắn ngu ngơ quan sat xung quanh, hắn đang nằm trong một căn phòng nhỏ, khá xập xệ, đồ đạc trong phòng có mỗi cái bàn gỗ nhỏ, một cái tủ nhỏ, vài ba đồ nấu ăn, và cái giường hắn đang nằm mà thôi.
-Đây đây là đâu??
Hắn khẻ thì thào, không hiểu!
Bỗng nhiên đầu hắn ong lên, đau như búa bổ, một dòng tin tức ùa vào, hắn kêu như chết đến nơi rồi, đau như có hàng vạn con kiến đang bò trong đầu óc hắn. Hắn bất tỉnh nhân sự!!!
Lúc tỉnh dậy, cơ thể ướt nhẹp đầy mồ hôi,
Hắn đờ đẫn, con mẹ nó, ta xuyên việt rồi
Vậy là đã 2 ngày trôi qua, Diệp Thần chỉ nằm lì trên giường, bắt đầu tiêu hóa những tin tức mà não hắn nhận được.
Cổ thân thể mà Diệp Thần đang sử dụng củng tên là Diệp Thần
Tên này năm nay 15, từ nhỏ đã được chuẩn đoán là không tu luyện được nên được xem là phế vật, từ nhỏ tới lớn nhận được nhiều sự khỉnh bỉ, hôm trước hắn làm bẩn áo của Diệp khải con trai của tam chưởng lão, nên đã bị hắn gọi người đánh chết.
Hai ngày này hắn đã biết đây là thế giới khác địa cầu, chỉ biết là Tu Chân đại lục, nói mà nắm đấm giải quyết tất cả, nơi con ngươi mưu cầu sự trường sinh, đắc đạo thành tiên. Rồi muôn thú sủng vật hoành hành!
Tiểu tử Diệp Thần này là con cháu của một đại gia tộc họ Diệp ở Thiên Minh Trấn, Cha hắn là Diệp Chấn Lôi , là tộc trưởng của gia tộc. Do trong gia tộc nhị trưởng lão cùng tam trưởng lão bày mưu tính kế chen ép cha hắn đến mức phải tự tử. Riêng mẹ hắn thì hắn chưa gặp bao giờ, cha hắn trước khi chết đã để lại một bức thư khi nào hắn 15 mới được đọc, Diệp Thần chỉ biết được có vậy, vốn dĩ tiểu tử không còn cha địa vị cực kì thấp nên chì làm . Hắn chỉ lắc đầu. Xuyên việt ơi là xuyên việt. Không biết phải sống thế nào ở nơi nà
Hắn bù đầu bứt tóc, chả nhẽ cứ bình an sống qua ngày là được, Diệp Thần không cam lòng, hắn là thanh niên thế kỉ 21, chả nhẽ lại cứ bình thường ở đây. Tu tiên à, chiến binh sao, pháp sư nữa hả, ông đây là thiên tài, chả nhẽ lại không thể ngạo thế.
Hắn đọc qua bao nhiêu truyện xuyên việt ở địa cầu, lên google search có mà hàng đống, không ngờ cũng có ngày hắn xuyên cmn việt. Trong truyện nhân vật chính không phải ai cũng thành thần đấy sao? Hắn cũng sẽ làm được, cmn dẫm hết tất cả người ngăn cản hắn! Càng nghĩ càng sung sướng hắn hú ầm ĩ
- Ta sẽ là thiên hạ đệ nhất, ha ha ha
Một hồi ho hét Diệp Thần chán nãn, Mai phải ra ngoài giải trí chút, xem cái thế giới này ra sao mới được. Ở trong phòng hai ngày đến là ngán tận cổ rồi.
Sau khi ăn cháo xong, hắn ngáp ngắn ngáp dài, haiz. Trẻ con nhanh buồn ngủ thật, hắn hắt xì hai cái, chùm chăn qua người. Mắt nhắm lại định tiến vào giấc ngủ êm đềm. Tự nhiên nghĩ thế nào, hắn loại thuận miệng nói khẽ:
- Link Start.
Đùng một tiếng, hai mắt nhắm nghiền của hắn chợt bị một luồng không gian ánh sáng chiếu thẳng mặt. Chẫm rãi thích ứng rồi mở mắt ra. Hắn giật mình mồm há to hết cỡ có thể nhét được quả táo. Hai mắt muốn lồi ra ngoài.
- Thánh họ, cái gì trước mắt ta đây!