Hệ Thống Vũ-Pháp

Chương 12 - Định Chiến Hai Năm-Sinh Tử Do Trời

Sau đó một bóng người khoảng 20-21 tuổi bước vào, người này một thân áo vàng, khuôn mặt cùng Vũ Khanh có vài phần giống nhau, lúc này Vũ Khanh lấy tay chỉ Vũ Quyển chật vật nói:

-Đại ca, là hắn đánh ta, đại ca phải thay ta đòi nợ.

Tên kia thấy vậy liền nói:

-Thì ra kẻ dám náo loạn phòng luyện nhục lại là tên phế vật Vũ Quyển ngươi, không biết ngươi đánh bại Vũ Khanh bằng cách nào nhưng nhưng ngươi không lành lạnh rời khỏi đây được đâu.

Vũ Quyển khuôn mặt ngiêm túc lên, hắn thấy tên này không phải loại dễ nhai như Vũ Khanh lúc này Liễu Linh lên nói nhỏ với Vũ Quyển

-Thiếu gia, người mau xin lỗi đi kẻ kia là Vũ Sở, đại ca của Vũ Khanh thực lực đã đạt luyện cốt nhị tầng, muốn đánh bại được hắn là không thể nào.

Nghe vậy Vũ Quyển chẳng những không chút nhượng bộ mà còn lớn tiếng:

-Đại ca tên Sở, đệ đệ tên Khanh nếu gộp lại thì đúng là có ý nghĩa, không biết cha mẹ các ngươi nghĩ gì, ha ha ha

Vũ Sở nghe vậy tức đến đỏ cả mắt quát:

-Được lắm dám nhục mạ ta, ta phải cho ngươi liệt giường mười ngày nửa tháng.

Dứt lời lao nhanh tới Vũ Quyển, vung ra một quyền cực mạnh mẽ Vũ Quyển ở gần còn có thể nghe được tiếng gió vun vút biết không thể tranh né Vũ Quyển dùng hai tay đưa ngũ hành trượng chắn ngang trước mặt nhạnh kháng một quyền của Vũ Sở. Quyền đầu tiếp xúc với pháp trượng,do lực lượng của Vũ Sở quá mạnh mẽ nên Vũ Quyển bị đánh bay ra, va phải tường do lực chấn động quá mạnh Vũ Quyển không thể chống đỡ nên đã phun một ngụm máu ra ngoài.

Lúc này Vũ Sở đi tới nói:

-Chỉ là một tên luyện nhục tứ tầng mà dám khi dễ đệ đệ của ta, nhục mạ ta, cái giá phải trả không chỉ vậy đâu.

Nói đoạn lao vào tiếp tục đánh đập, Vũ Quyển do tu vi yếu hơn, không cách nào chống lại chỉ có đường bị hành hạ khoảng mươi phút sau Vũ Sở mới dừng tay nói:

-Hôm nay ta giáo huấn ngươi thế là đủ, lần sau có gặp đệ đệ ta thì lo mà ngoan ngoãn, nếu không đừng trách ta nặng tay.

Lúc này hắn mới quay ra vẫy tay với Vũ Khanh đang đứng một bên cười đắc ý rồi cả hai cùng đi ra ngoài bất quá khi bước tới cánh cửa thì một giọng khàn khàn vang lên:

-Cứ đợi đấy cho ta Vũ Quyển này không phải là kẻ chịu cúi đầu trước người khác đâu, những kẻ đắc tội ta, ta sẽ không bao giờ tha thứ.

Nghe vậy Vũ Sở cười rộ lên nói với giọng điệu khinh thường.

-Ta mong ngươi có thể làm được lời đã nói.

Vũ Quyển nói tiếp:

-Cứ ngạo mạn đi khi còn có thể, hai năm sau ta và ngươi quyết chiến, đến lúc đó sinh tử do trời.

-Ha ha sinh tử do trời? Tiểu tử ngươi có khí phách vậy hai năm nữa ta đợi ngươi ở sinh tử đài.

Vũ Sở cười nói sau đó lôi Vũ Khanh rời khỏi luyện nhục phòng.

Lúc này Liễu Linh mới bước tới, dìu Vũ Quyển quay về phòng, thấy những hành động của Vũ Quyển vừa rồi Liễu Linh đã tin tưởng thiếu gia của mình đã không phải tên bại gia chi tử như trước nữa rồi.

Chưa đưa được Vũ Quyển về tới nhà Liễu Linh đã thấy Vũ Mai đang hớt hải chạy tới, do nghe tin Vũ Quyển xô xát với huynh đệ Vũ Sở-Vũ Khanh bà đã không màng tới bệnh tình mà chạy ngay tới phòng luyện nhục để tìm con mình. Thấy tình trang Vũ Quyển thương tích đầy mình Vũ Mai đau lòng không thôi, nói:

-Vũ Quyển con có sao không,

sao lại gây chuyện với người ta để rồi thành ra vậy đi về mẫu thân chữa trị cho ngươi.

Thấy mẫu thân không quản bệnh tình mà chạy tới cứu mình Vũ Quyển đau lòng không thôi, nói:

-Mẫu thân đừng lo lắng cho con, chỉ là ít xơ xát ngoài da thôi người còn đang bệnh phải cẩn thận dưỡng thương chứ.

Lúc này Liễu Linh lên tiếng:

-Mọi người về phòng thôi cả hai đều đáng lo lăng như nhau cả, phu nhân đừng lo tiểu tì sẽ chăm sóc tốt cho thiếu chủ.

Nói đoạn dìu Vũ Quyển và Vũ Mai về phòng.

Khoảng một tuần sau thì thương thế của Vũ Quyển đã hồi phục hoàn toàn và bệnh tình của Vũ Mai cũng đã thuyên giảm. Từ đó mỗi ngày Vũ Quyển đều đến phòng luyện nhục tu luyện, mỗi khi gặp huynh đệ Vũ Sở-Vũ Khanh đều tránh mặt.

Bình Luận (0)
Comment