Sau khi dung nhập với thân thể của đứa bé Hoàng Lôi cố cử động nhưng cơ thể quá yếu. Dồn hết sức mà chỉ làm động được ngón tay.
Trong lòng như muốn hét lên :
- A! Ông trời ơi, sao số ta lại đen đủi đến vậy! Cơ thể này yếu ớt quá mức rồi. Như vậy ngày sau ta phải làm sao đây.
Trong lúc Hoàng Lôi đang than trời than đất thì đột nhiên một âm thanh vang lên trong đầu.
-Xét thấy cơ thể mới có mức phù hợp không cao với linh hồn kí chủ. Kí chủ có muốn thực hiện cải thiện cơ thể?
-??!!!
- Nghe được đạo âm thanh kia Hoàng Lôi giật nảy người rồi nghĩ :hệ thống muốn cai thiện cơ thể này ư? Thực sự có thể sao?
-này, thực sự có thể cai thiện thân thể này sao
-có thể.
Hệ thống đáp lại câu hỏi với giọng vô cảm.
-Nếu thật có cách thì mau nói đi.
Hoàng Lôi nói với giọng gấp gáp
- kí chủ có thể dùng thọ nguyên để đẩy cơ thể phát triển nhanh hơn để trở nên hoàn thiện
Hoàng Lôi suy nghĩ
-Với cơ thể này sợ rằng lớn lên sẽ khó khăn khi tu luyện,không biết tên kia giờ thế nào, mong cho hắn không tìm được cơ thể vậy thì liền thuận lợi cho ta.
Nếu Hoàng Lôi mà biết giờ này Lam Phong đã dung hợp vào cơ thể của 1 thiếu niên anh tuấn chắc sẽ thổ huyết mà chết.
Lúc này cậu mới chú ý tới ngôi nhà mà cậu đang ở,đó là một ngôi nhà tranh trông khá cũ kĩ,bên cạnh chiếc giường cậu nằm là 1 chiếc đao trông khá dữ dằn thấy vậy cậu liền đoán:
-Có vẻ người đàn ông này cũng không làm việc thiện rồi
.Cậu đoán đúng vì người mà lúc này cậu phải gọi là cha chính là 1 tên cướp đường chuyên chặn đường những người đi qua để cướp tiền.
Về phần Lam Phong,khi tới ngôi làng cậu thật sự bất ngờ vì khi cậu vào làng tất cả người dân đều quỳ xuống và cung kính hô lên:
-Chào mừng Lam thiếu chủ đến thăm làng
Trên mặt dân làng lúc này chỉ toàn lo lắng cùng sợ hãi,lúc này Lam Phong nói:
-Mọi người sao phải làm vậy cứ đứng lên đi.
Người làng thần sắc ngốc trệ, họ thì thầm với nhau đây có phải vị thành chủ thiếu gia của mọi khi không,trong lòng họ thành chủ thiếu gia là một người hống hách,luôn coi họ như sâu như kiến vậy mà nay lại nói với họ câu đó,họ thật sự sốc vì câu nói này.
Lúc này Lam Phong nghĩ:
-Họ gọi ta là thiếu gia sao? chắc người này là thiếu gia của gia tộc nào đó, mình cũng khá may mắn nha. Nhưng mà sao ta không có chút ký ức gì của người này ? Thường thì trong những truyện hệ thống mà ta đọc thì sẽ có kí ức của người bị dung hợp mà,có lẽ là do hệ thống bị chia làm hai nên không thể cho ta biết kí ức của cơ thể này.
Sau đó Lam Phong hỏi dân làng về thế giới nơi cậu đang ở và biết được nơi đây được gọi là Vũ Pháp Đại Lục,nơi đây được gọi như vậy do hai tổ chức mạnh mẽ nhất ở đây chính là tổ chức Tu Sĩ cùng với tổ chức Pháp Sư thống trị. Tuy vậy sự thật là hai tổ chức vẫn đang âm thầm cạnh tranh với nhau để thống trị vũ pháp đại lục. Ngoài ra Lam Phong còn tìm hiểu được hệ thống tu vi của tu sĩ có các cảnh giới đó là:
-Luyện nhục
-Luyện cốt
Đây là hai cảnh giới có tác dụng tu luyên thân thể,xương cốt để chuẩn bị cho việc dung nạp linh khí vào trong cơ thể. Trên hai cảnh giới này gồm các cảnh giới:
-Nhập khí
-Luyện khí
Hai cảnh giới này đại biểu cho việc đã bước chân vào con đường tu luyện bởi vì khi đạt tới được điểm này cơ thể con người đã có thể dung nạp và luyện hoá được linh khí từ bên ngoài. Cuối cùng đó là hai cảnh giới:
-Trúc cơ
-Hoá đan
Trúc cơ cảnh là một trong những bước tiến lớn nhất của người tu luyện vì khi đạt cảnh giới này người tu luyện có thể cảm nhận thiên địa để lĩnh ngộ được thuộc tính của mình. Hoá đan cảnh là khi trong cơ thể đan điền xuất hiện để chứa đựng linh khí.
Mỗi cảnh giới này lại chia thành chín tiểu cảnh giới và đại viên mãn cảnh. Còn về thuộc tính lĩnh ngộ được thì gồm có ngũ hành:Kim,Mộc,Thuỷ,Hoả cùng với Thổ ngoài ra cũng có những trường hợp đặc biệt như Lôi,Phong,Hắc ám và Quang minh. cuối cùng chính là hai thuộc tính mà trên Vũ Pháp đại lục chưa từng xuất hiện nên được coi như là truyền thuyết, đó là Không gian cùng với Thời gian.
Sau khi đã sáng tỏ được điều này Lam Phong hỏi trưởng làng:
-Trưởng làng, có thể cho ta biết hệ thống tu vi của pháp sư được không
Lúc này thì khuôn mặt của lão trưởng làng mờ mịt và trả lời:
-Xin công tử thứ tội, lão cả đời sống trong ngôi làng nhỏ bé này,chỉ biết ở phương đông có một thế lực gọi là tổ chức pháp sư chứ chưa biết đến các cảnh giới của pháp sư.
Nghe vậy Lam Phong khẽ cau mày hỏi:
-Vậy lão có thể cho ta biết nơi này là nơi nào không.
Khuôn mặt của lão trưởng làng thoáng hiện lên vẻ khó hiểu như thắc mắc "tại sao công tử hôm nay lại hỏi những thứ mà ai cũng biết vậy"tuy vậy lão vẫn trả lời Lam Phong :
-Thưa công tử đây là làng Đông Môn trực thuộc thành Long Vân nơi mà cha của công tử chưởng quản.
Như hiểu ra điều gì Lam Phong gật gù rồi nói:
-Khá lắm, ta chỉ muốn kiểm tra kiến thức của các ngươi một chút để xem các ngươi có kiến thức không thôi.
Hoàn hảo che giấu về những câu hỏi mà ai cũng biết này xong, Lam Phong yêu cầu trưởng làng đưa mình về Vân Long thành. Lão trưởng làng liền vội vã chuẩn bị,khoảng 1 tiếng sau mọi thứ đã sẵn sàng và Lam Phong khởi hành lên đường trở về quê hương của cơ thể mà cậu đang điều khiển.