- Giao dịch có liên quan đến thánh chiến?
Khổng thánh sư hỏi:
- Dám hỏi tiên tôn giao dịch như thế nào?
Thẩm Phong không lòng vòng, nói thẳng:
- Rất đơn giản, lấy tinh thần bài, bổn tôn muốn tấm thành chiến bài mà trên thế gian chỉ có ba tấm: Một kiếm cuối cùng của Á Thiết Vương trao đổi với những tấm thánh chiến bài khác trong tay chư vị, trừ tấm Một kiếm cuối cùng của Á Thiết Vương ra, tất cả các thánh bài khác đều có thể trao đổi. Mời mọi người xem.
Thẩm Phong nói xong, copy một kiếm cuối cùng của Á Thiết Vương thành hai bản, sau đó đem hình ảnh gửi vào cửa sổ chat.
Trước mắt bảy người xuất hiện ảnh của tấm thánh chiến bài.
- Tiên thuật của tiên tôn quả thực quá chân thực làm chúng ta tư thẹn không bằng.
Khổng thánh sư nịnh một câu rồi chăm chú quan sát tấm thánh chiến bài.
Bảy người này có học thức vô cùng rộng, Khổng thánh sư là người có học thức uyên bác nhất, chỉ cần nhìn qua đã xác định tấm bài Thẩm Phong đưa ra là thật.
Khổng thánh sư nói:
- Đây đúng là thánh chiến bài số mười tám. Cho dù người có làm giả cao siêu tới đâu cũng khổng thể làm ra đồ giả giống nhất như thế này. Những tấm thánh chiến bài rất hiếm, cho dù trung cấp thôi cũng khá khó gặp, tiên tôn nhất định phải dùng tấm bài này đổi những tinh thần bài cấp bậc khác?
- Dĩ nhiên.
Quả thực Thẩm Phong yêu tên Khổng thánh sư này đến chết luôn, quá nịnh nọt. Nếu hắn không phải là hắc thủ sau màn thì hắn nhịn không được xem ông ta là cái bệ cho mình rồi.
Thẩm Phong nói:
- Một tấm cuối cùng của Á Thiết Vương vô cùng hiếm hoi, nhưng bổn tôn chỉ cần một tấm là được, không bằng đem nó đổi lấy những chiến bài bổn tôn còn thiếu, cùng các vị đôi bên đều có lợi!
Trong lúc nói chuyện,Thẩm Phong đã sử dụng chức năng - copy cùng với chức năng - paste, làm ra một bản giống như đúc.
Copy và Paste là hai chức năng chỉ có tác dụng lên những vật thể không có sinh mạng, sao chép này chính là phương thức sao chép hoàn mỹ, không tồn tại bất kỳ khác biệt nào. Vì vậy bây giờ Thẩm Phong có hai tấm, một kiếm cuối cùng của Á Thiết Vương.
Nếu hai lá bài đặt chung một chỗ, vô luận kiểm nghiệm như thế nào cũng không thể phân biệt ra tờ nào là nguyên phẩm, tờ nào là sao chép.
Nhưng vật phẩm sao chép chỉ tồn tại trong 24 giờ, nói cách khác sau 24 giờ, bản sao chép kia sẽ tự động biến mất.
Thẩm Phong chuẩn bị lấy bản copy kia đổi lấy những tấm bài khác trong tay bọn họ. Hắn tin rằng ít nhất trong 24 giờ, bản sao này không khác gì bản thật.
Sau 24 giờ, những đại lão kia phát hiện tấm thánh chiến bài biến mất, cũng không phải là chuyện Thẩm Phong quan tâm.
Là Ngọc Hoàng Đại Đế lừa bọn họ, cùng Thẩm Phong không có nửa phần quan hệ!
Mạch Hi Tư giáo hoàng hỏi:
- Tiên tôn nói mình chỉ cần một tấm? Ý là... Trong tay tiên tôn có hai tấm Một kiếm cuối cùng của Á Thiết Vương trở lên?
Thẩm Phong trả lời:
- Chuyện này liên quan tới một vài bí mật, bổn tôn không tiện tiết lộ, mong chư vị thứ lỗi.
Thẩm Phong không dám đói thẳng, bởi vì nếu nói ra sẽ là một tai họa ngầm sau này.
Nếu như hắn tự xưng trong tay có hai tấm thánh chiến bài mà trong tay ai đó ở đây có một tấm thánh bài Á Thiết Vương khác, hoặc có người biết hai tấm còn lại ở trong tay người nào, như vậy tự nhiên hắn sẽ bị vạch trần lời nói dối.
Bây giờ hắn cho ra một câu trả lời mập mờ, hắn chỉ nói cho bảy vị đại lão, mình không thiếu một kiếm cuối cùng của Á Thiết Vương, về phần tại sao không thiếu, có thể là tay hắn trong có hai tấm, cũng có thể hắn tự tin còn nhiều tấm số 18, cũng có thể hắn biết cách lấy chúng.
Nói tóm lại, không thể để lộ chi tiết, coi như lời nói dối xuất hiện sơ hở thì có thể dùng lời nói dối khác chèn vào.
Thẩm Phong dứt khoát không cho bọn họ có thời gian suy tính, lập tức nói.
- Bổn tôn không quan tâm độ hiếm của những tấm thánh chiến bài như thế nào, chỉ cần khác với tấm Một kiếm cuối cùng của Á Thiết Vương là được. Nhưng bổn tôn chỉ muốn đổi một tấm, vì vậy chỉ có thể trao đổi cùng một vị ngồi ở đây. Các ngươi ai nguyện ý đổi, mau đưa ra quyết định đi, người nào giao dịch trước thì được.
Một kiếm cuối cùng của Á Thiết Vương có tất cả ba tấm, một tấm trong tay hắn, điều đó nói rằng ít nhất trong tay năm người ở đây nhất định có người nguyện ý dùng số lượng lớn thánh chiến bài để trao đổi.
Một câu người giao dịch trước sẽ nhận được đã biến giao dịch công bằng thành một loại cạnh tranh, có cạnh tranh thì có áp lực, có áp lực thì sẽ có người không nhịn được!
Đúng như dự đoán, Ni Lộc Đại Đế luôn luôn thiếu kiên nhẫn dẫn đầu lên tiếng:
- Bổn Đế có ý giao dịch nhưng giao dịch công bằng thế nào? Lúc trao đổi, cũng không ai biết đối phương có thể giở thủ đoạn hạ lưu hay không, không phải bổn Đế không tin ngươi, mà là... Mà là... Được rồi, chính là bổn Đế không tin ngươi được!
Thẩm Phong cười nói:
- Ngươi lo lắng thái quá rồi, bổn tôn hiểu. Nhưng yên tâm, phương thức giao dịch của bổn tôn hoàn toàn công bằng.
Thẩm Phong nói xong, ở trong lòng nói:
- Khởi chạy chức năng giao dịch!
Giao dịch vốn là một chức năng mặc định trong QQ nhưng dưới sự sửa đổi của hệ thống, bây giờ vạn vật đều có thể giao dịch, hơn nữa cách nhau trăm ngàn dặm cũng có thể giao dịch công bằng.
Thẩm Phong gửi bản sao Một kiếm cuối cùng của Á Thiết Vương thông qua giao diện chat cho bảy vị đại lão.
Một bản hiệp nghị giao dịch, quy tắc trao đổi cùng nội dung giao dịch bất ngờ xuất hiện trước mặt mọi người, nhất thời lại thu hoạch được vô số điểm khiếp sợ.
Thẩm Phong nói:
- Viết các số thứ tự của thánh chiến bài, tên, độ hiếm vào đơn giao dịch và ký tên mình xuống. Tiên khí giao dịch của bổn tôn sẽ tự động hoàn thành giao dịch, nội dung giao dịch tuyệt đối công bằng. Nhớ viết số thứ tự, độ hiếm, tên một cách chính xác, nếu không đơn đặt hàng sẽ không thành lập! Bổn tôn chỉ giao dịch cùng một người, tới trước được trước!
Chức năng giao dịch sẽ tự động kiểm tra vật phẩm, một khi đơn đặt hàng được lập sẽ tự động giao dịch, ở điểm này Thẩm Phong không cách nào nhúng tay, cũng không thể sử dụng quyền hạn nào.
Đó là trao đổi tuyệt đối công bằng, tức hai bên đều không thể sử dụng hàng giả, nhưng hàng phỏng chế của Thẩm Phong trong 24 giờ sẽ là hàng thật 100%, cho nên phù hợp quy tắc trao đổi.
Nhưng để phỏng chế ra hàng thật 100% cũng chỉ có hệ thống mới làm được. Cho nên không tính là lợi dụng sơ hở của quy tắc, cái này gọi là bằng bản lãnh đi vòng qua quy tắc!
Bây giờ chỉ còn trông cậy vào những vị kia thôi
Bởi vì bọn họ cũng không biết sau khi giao dịch có thể nhận được một kiếm cuối cùng của Á Thiết Vương hay không. Điều này cho dù Thẩm Phong giải thích thế nào đi nữa đảm bảo đều vô ích, chỉ có thể dùng sự thật thắng hùng biện.
Ai sẽ là người đầu tiên thử lửa?
Hoặc là người thứ nhất đập đầu vào tường?
Hoặc là người đầu tiên ăn cua?
Khi nguy hiểm cùng cơ hội song song tồn tại, người nóng lòng hay dũng cảm ắt sẽ lựa chọn mạo hiểm!