Chuyển ngữ: Mạc Tịnh
Biên tập: Bỉ Ngạn Hoa
Nửa đêm tỉnh lại đi vệ sinh, lúc đi ngang qua thư phòng Tống Gia Diễn chợt nghe thấy một trận cười “ha ha” dung tục thì đứng lặng một chỗ rất lâu vẫn chưa tỉnh lại.
Chẳng lẽ trong nhà anh lại xuất hiện thêm một con ma?
Rón rén lại gần, nhẹ nhàng đẩy cửa ra chỉ thấy Đinh Đinh cả người ngồi vùi ở trên ghế, mà nguồn sáng duy nhất trong phòng chính là từ chiếc máy tính kia. Ánh sáng mờ ảo nhấp nháy trên khuôn mặt Đường Đinh trông rất quỷ dị, huống chi còn có tiếng cười và giọng nói không rõ ràng kia.
Tống Gia Diễn cẩn thận nhìn màn hình máy tính, ở trên đó là cảnh hai người đàn ông đang ở trên giường OOXX. Mặc dù âm lượng đã được Đinh Đinh điều chỉnh xuống rất thấp nhưng anh vẫn có thể loáng thoáng nghe được những tiếng thở dốc mập mờ cùng với những tiếng rên rỉ trầm thấp…
Cái này, mẹ nó, rốt cuộc đây là tình huống gì?
Tống Gia Diễn hơi lúng túng sờ mũi một cái, thở mạnh một hơi, quát Đinh Đinh: “Cô dám xem GV?”
“Oa!!!” Qủa nhiên Đinh Đinh bị giật mình, hoảng sợ nhìn Tống Gia Diễn: “Tống Tống! Anh làm tôi sợ muốn chết!”
Tống Gia Diễn hừ lạnh một tiếng: “Hóa ra cô còn có thể chết thêm một lần nữa?”
Đinh Đinh di chuyển con chuột nhấn ‘tạm dừng’ rồi nói: “Tống Tống, anh làm sao vậy?”
Giơ tay lên chỉ: “Mấy thứ kia là ai cho cô?”
“Là bà xã trong thế lực Quần cộc cho tôi…” Đinh Đinh che mặt “Xem cái này tôi rất hưng phấn!”
Tống Gia Diễn trong phút chốc không nói ra được một tiếng, anh cầm chuột nhấn nút màu đỏ phía bên phải tắt đi còn tìm đến nơi lưu trữ để xóa bỏ tận gốc.
Đinh Đinh trợn to hai mắt nhìn động tác của Tống Gia Diễn, lúc muốn ngăn lại thì đã quá muộn.
“Tống Tống, anh làm gì thế?!”
“Còn nhỏ mà học người khác xem GV. Cô muốn làm gì, muốn làm gì?!”
Đinh Đinh không thể tin được mà chỉ vào mình nói: “Còn nhỏ? So với ma khác thì tôi mới còn nhỏ. Tôi nhớ anh nói nếu tính cả thời gian tôi làm ma thì tôi chỉ nhỏ hơn anh có 3 tuổi thôi.”
Tống Gia Diễn nghiến răng, trực tiếp tắt máy tính: “Nhỏ tuổi hơn tôi thì đều không được.”
“Tôi vĩnh viễn không được xem sao? Chẳng lẽ phải chờ đến khi anh chết đi?” Đinh Đinh khẽ lẩm bẩm.
Buổi sáng vài ngày sau, trong trò chơi, Tống Gia Diễn dạy dỗ bọn Quần cộc một trận, lấy lý do là không trông nom bà xã cẩn thận.
Ngay lúc Đinh Đinh còn đang giận dỗi với Tống Gia Diễn thì một nhân vật không tưởng lại xuất hiện ở trước cửa nhà, hơn nữa đó lại là một cô gái.
So với Đại Ngốc mà nói, việc cô gái này tự nhiên xuất hiện còn làm cho Tống Gia Diễn càng kinh ngạc hơn, thậm chí là trong lòng còn chán ghét.
“A Diễn, anh không mời em vào trong nhà sao?”
Cô gái vừa lên tiếng có một mái tóc xoăn dài, khuôn mặt xinh đẹp, quần áo ăn mặc đơn giản nhưng người sáng suốt vừa nhìn thì cũng biết đây là đồ hàng hiệu. Cô ta cầm một chiếc túi du lịch LV, đứng ở căn hộ cũ nát này thật không hợp.
Không đợi Tống Gia Diễn kịp lên tiếng, di động trên bàn đã vang lên.
Sau khi thấy tên người gọi đến, Tống Gia Diễn vào phòng bếp nhận điện thoại càng tức giận trợn trừng mắt, “Này, Đại Ngốc!”
Đại Ngốc cười khan vài tiếng cũng đã nhận ra giọng điệu của Tống Gia Diễn, “A Diễn, không phải tôi cố ý nói cho cô ấy biết… Là cô…là cô ấy cứ liên tục đến công ty tìm tôi hỏi địa chỉ mới của cậu, làm tôi rất phiền, rồi thì thuận tiện buột miệng nói ra….”
Đúng rồi, là cậu buột miệng nhưng lại thuận tiện, bây giờ cô ta đang đứng trước cửa nhà tôi!
“A Diễn, cậu luôn luôn có biện pháp, Nghiêm Nặc giao cho cậu nhé, bye bye!”
Đặt điện thoại xuống, Tống Gia Diễn chán ghét chỉ muốn nói một câu: “Chết tiệt!”
“A Diễn…”
Tống Gia Diễn bất đắc dĩ đi tới cửa, nói: “Cô tới đây làm gì?”
“Em tới tìm anh! Sao anh chuyển đến thành phố A mà cũng không nói với em một tiếng chứ?”
“Vì sao phải thế? Cô tới thành phố A này làm gì?”
“Ừm…đến du lịch, tùy tiện đi du ngoạn! A Diễn, anh có thể cho em ở đây một thời gian ngắn được không?”
“Không thể!”
“Không thể!!!!”
Đinh Đinh bay tới đứng giữa Tống Gia Diễn và Nghiêm Nặc, quay lại hét lên với Tống Gia Diễn, “Không thể, không thể, không thể! Tống Tống, nếu như anh để cho cô gái này ở đây, tôi sẽ rời khỏi đây ngay lập tức.”
“A Diễn, vì sao lại không cho em ở đây?” Nghiêm Nặc thất vọng, chưa tới mấy giây cô lại nổi giận đùng đùng nói: “Có phải anh giấu phụ nữ ở bên trong?”
Tống Gia Diễn vỗ trán: Chính xác mà nói thì phải là ma nữ.
Thấy Tống Gia Diễn không thừa nhận cũng không phản bác, Nghiêm Nặc trực tiếp vòng qua anh đi vào trong nhà, xem xét hết mọi chỗ thậm chí còn vén chăn lên.
“Tống! Gia! Diễn!” Đinh Đinh thấy cô gái kia đi vào phòng ngủ, chẳng biết vì sao một cơn tức giận lên thẳng tới đỉnh đầu, tức giận hét teen anh lên.
Cùng lúc đó, Tống Gia Diễn cũng bị Đinh Đinh hù dọa. Từ lúc bọn họ bắt đầu “sống chung với nhau” Đinh Đinh vẫn luôn gọi anh là “Tống Tống”, mà Tống Gia Diễn từ lúc đầu không thích cái tên này đã chuyển qua dần dần quen với nó. Vừa rồi bị Đinh Đinh gọi đầy đủ cả họ lẫn tên, thật đúng là có chút không thích ứng kịp.
Quay đầu lại liếc nhìn Nghiêm Nặc, Tống Gia Diễn khẽ nói: “Đinh Đinh, cô làm sao vậy?”
“Không biết! Tôi đang không vui! Lúc nhìn thấy cô gái này tôi vô cùng khó chịu! Tôi không thích cô ta tới đây!”
Bất đắc dĩ thở dài, Tống Gia Diễn cầm lấy cổ tay Nghiêm Nặc kéo cô ta ra ngoài cửa, nói: “Mặc kệ cô tới thành phố A làm gì, nói thật tôi không hoan nghênh cô.”
Mắt Nghiêm Nặc lập tức liền đỏ lên: “Tống Gia Diễn, em từ năm nhất đại học đã bắt đầu theo đuổi anh, chẳng lẽ anh đối với em một chút cảm giác cũng không có sao?! Em yêu anh nhiều năm như vậy, anh thích em một chút thì sẽ chết hả!!”
“Nghiêm Nặc, ngay từ đầu tôi đã nói rõ với cô, đàn ông ưu tú bên cạnh cô rất nhiều tại sao cô không nghĩ tới bọn họ? Cô biết rất rõ là chúng ta không có kết quả, tôi không hề có cảm giác với cô, người tôi thích cũng không phải cô.”
Lau nước mắt, Nghiêm Nặc không cam lòng mà tiếp tục hỏi: “Vậy thì anh thích ai? Chỉ cần anh chưa kết hôn thì em vẫn còn có cơ hội!”
Mở miệng nhưng Tống Gia Diễn lại không nói ra được một câu. Người anh thích sao, người anh thích là….
“Tống Tống! Anh nói đi chứ!” Đinh Đinh ở một bên giơ nắm đấm lên thúc giục.
“A Diễn, anh căn bản là không có thích người nào đúng không?” Nghiêm Nặc lộ ra vẻ mặt hài lòng, tự mình đem hành lý kéo vào trong phòng khách, “A Diễn, anh chưa từng ở chung với em sao lại biết em sẽ không phải là người anh thích chứ? Cho dù là ngủ ở sô pha hay ngủ ở dưới đất thì tuần này em nhất định phải ở nơi này!”
Đinh Đinh không thể tin trừng mắt nhìn về phía Nghiêm Nặc, lại quay đầu nhìn Tống Gia Diễn đang trầm tư: “Tống! Gia! Diễn!!! Anh không cho tôi coi GV, lại để phụ nữ đến sống chung? Lại còn là một cô gái vô cùng thích anh?!!”
“… Nghiêm Nặc, tôi thích một người tên là Đường Đinh…”
Lần này, ngây người không chỉ có một.