Từ bệnh viện bỏ hoang đến sân bay khoảng cách không xa, từ phía xa tôi đã trông thấy Hạ Lẫm đi tới, bước xuống xe, tôi đưa công thức thành phần giao cho Hạ Lẫm, nói: “Có tài liệu này thi độc liền có thể được khống chế.”
Hạ Lẫm nhanh chóng liếc vào tài liệu, về sau viết một tờ như đơn thuốc đưa cho Tiết Xán: “Những biệt dược này đều có sẵn tại bệnh viện của Hạ gia, anh mau chóng đi lấy về.”
Tiết Xán ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm Hạ Lẫm, tôi sợ Tiết Xán sẽ đem tờ đơn xé toang ra mất, liền lập tức hạ thủ chuẩn bị giành lại, nhưng không ngờ anh vậy mà lại lách mình rồi rời đi.
Không sai, là lặng lẽ mà đi làm việc.
Trong lúc chờ Tiết Xán quay lại, Hạ Lẫm quay sang hỏi tôi: “Chị cùng Tiết Xán có phải là đã xảy ra chuyện gì không?”
Tôi đối với Hạ Lẫm đã quen thuộc đến mức không cần phải che giấu điều gì, lại nói tôi cũng đang cần người tâm sự để xả cơn giận, tôi liền nói hết việc Tiết Xán giả chết để lừa gạt tôi thổ lộ như thế nào.
“Không cho phép em.”
“Em không có cười.”
“Chị nhìn em chính là đang định cười.” Tôi trừng mắt nhìn Hạ Lẫm.
“Thôi, An Tố, bây giờ chị định làm thế nào?”
Làm thế nào? Tôi biết làm thế nào bây giờ, hiện tại cứ đem cục diện rối rắm nơi này xử lý trước đã.
Tiết Xán rất nhanh bay cái vừa đi vừa về, đem đủ các loại dược phẩm nhét vào tay Hạ Lẫm.
Hạ Lẫm bắt tay luôn vào điều chế thuốc, Tiền Thuận Nhi cùng Tiết Phong cũng tới, mang rất nhiều người tới giúp đỡ, cùng một chỗ xử lý hiện trường.
Mà trong thời gian này, tôi đều cố để lảng tránh Tiết Xán.
Tôi ngồi tại một nơi kín đáo nhất, vừa nghĩ tới quan hệ giữa tôi và Tiết Xán bây giờ, liền cảm thấy đau đầu.
Điều làm tôi ảo não nhất chính là, tôi cái gì cũng đều nói hết cho Tiết Xán, dựa vào tính khí của anh, nhất định sẽ không từ mọi thủ đoạn giữ tôi thật chặt bên cạnh anh, nhưng mà tôi nhất định phải tìm cách rời bỏ anh.
Nghĩ đến về sau càng dây dưa thì càng khó dứt, lại thêm Tiết Chỉ dính ba nó như keo, tôi đau đầu đến không cách nào thả lỏng được. Nếu bây giờ có ai lúc này làm phiền tôi, chắc tôi sẽ nổi giận mà nện cho một trận mất.
“Đại tiểu thư, người làm sao lại ở nơi này ngồi một chỗ, mau đi theo tôi.” Tôi bị Tiền Thuận Nhi tìm tới, trực tiếp đem tình trạng đau đầu làm cho thức tỉnh lại.
Tôi vừa nhìn thấy Tiền Thuận Nhi lại liền muốn bốc hỏa, nghĩ đến nhất định là tên tiểu tử này bán đứng tôi, Tiết Xán mới có thể biết hết chân tướng sự việc năm đó.
Nhưng bây giờ việc trước mắt là giải quyết đám cương thi đã.
Tiền Thuận Nhi lo lắng giảng giải cho tôi tình huống trước mắt, thuốc giải đã được điều chế xong, hiện tại chỉ còn lại một vấn đề là, số lượng bị lây nhiễm quá nhiều, nếu cứu chữa từng người một thì không biết mất đến bao nhiêu thời gian, hơn nữa còn có thể xuất hiện tình huống người này vừa được giải độc xong liền bị người kia cắn cho một phát lại trở về phát bệnh như lúc đầu.
“Vậy ngươi tìm ta thì ta cũng nào có cách nào khác đâu?” Tôi không rõ Tiền Thuận Nhi tìm tôi là có ý gì, nhưng lúc sau hắn giải thích tôi liền biết là chuyện gì xảy ra.
Là Tiết Xán đại náo, cùng Hạ Lẫm ra điều kiện, nếu không gặp được tôi thì sẽ không giúp bất cứ cái gì, vì dù sao ở đây so với tất cả mọi người, anh là cường đại nhất, có thể nhanh chóng giải quyết vấn đề kia.
Tôi bất đắc dĩ tụ họp lại cùng với mọi người trong đó có Tiết Xán, nhìn thấy tôi anh bắt đầu hành động, tất cả thuốc giải chất đống bên cạnh anh, anh đem quỷ khí quanh tân phát tán ra, dùng quỷ lực hạ một trận mưa rào sớm chớp, thuốc dung nhập vào quỷ trong mưa, tất cả cương thi đều bị xối nước đến, sau đó tất thảy mọi người lại hồi phục về vẻ bình thường.
Tốt, chuyện giải quyết nhanh chóng như này cũng chỉ Tiết Xán có thể làm được.
Việc cương thi giải quyết xong về sau, tôi né tránh ánh mắt Tiết Xán, chỉ mở miệng nói: “Chuyện bây giờ đều đã xử lý xong, để tránh phiền toái sau này tốt nhất nên đem trí nhớ của những người trong máy bay xóa sạch đi, hiện tại bọn họ đều quá tin tưởng tôi, việc này có thể giao cho tôi làm.”
Tôi chính là dặn dò một tiếng, sau đó liền nhảy lên máy bay.
Trên máy bay mọi người toàn bộ đều biểu hiện chưa hoàn hồn, chỉ là vừa nhìn thấy tôi liền thở dài một hơi nhẹ nhõm, việc này khiến tôi cảm thấy tất cả những gì mình đã làm đều không uổng phí, sau đó liền đi về hướng loa phát thanh của máy bay.
“Vừa rồi phát sinh sự tình khẳng định đối với mọi người sẽ gây nên ảnh hưởng, thậm chí lưu lại chấn động tâm lý sau này, cho nên hiện tại tôi giúp mọi người đem một đoạn ký ức không mấy vui vẻ này xóa đi.”
“Hạ tiểu thư, có phải là xóa đi ký ức thì về sau chúng tôi đều không nhớ những sự việc vừa xảy ra?” Một cô gái nhấc tay đặt câu hỏi, biểu hiện tràn đầy vẻ bối rối.
Tôi hiểu rõ ý tứ trong câu hỏi này, trước đó phát sinh hết thảy mọi việc đều có thể xem như mọi người cùng nhau trải qua hoạn nạn, nếu đem một đoạn ký ức khắc cốt ghi tâm như vậy xóa đi, hẳn là sẽ thấy không cam lòng.
Hơn nữa tôi chú ý cô gái kia, là tay đang nắm chặt tay chàng trai bên cạnh, hẳn là trong lúc hoạn nạn vừa rồi đã có tình cảm nảy sinh, nếu là đánh mất đoạn ký ức này, bọn họ chắc chắn là sẽ không nhớ nhau là ai.
Chính tại lúc đang do dự, một tiểu cô nương ở chỗ ngồi bên cạnh lại đột nhiên đứng dậy đem tôi đè ngã lên ghế ngồi, ghé sát tôi nói: “Hạ tiểu thư, nếu cô đã muốn đem ký ức của mọi người ở đây cho xóa đi, vậy thì trước đó tôi nhất định phải nói với cô một chuyện.”
Tôi cảm thấy kỳ quái, mở miệng hỏi: “Có chuyện gì?”
“Cô cùng ngài Tiết có phải là ở giữa có hiểu lầm gì không?”
Nghe được cô ấy nói lên cái tên Tiết Xán, tôi nhìn lại tiểu cô nương này một cái, nghĩ đến chẳng lẽ cô ấy cũng là do Tiết Xán sắp đặt? Đều do lão quỷ kia lừa gạt, tôi bây giờ hết thảy chuyện gì đều mang theo mình phòng bị.
Tiểu cô nương nói: “Mặc dù không biết giữa hai người đến cùng xảy ra chuyện gì, nhưng là người sáng suốt một chút đều có thể nhìn ra, ngài ấy là một lòng thích cô, đời này có một người yêu mình như thế chính là một phúc phận lớn.”
Tôi biết, đạo lý này tôi đều hiểu, tôi cũng yêu Tiết Xán, thế nhưng là trước đó phát sinh tất cả mọi chuyện cũng giống như tôi đã nói rõ, hết thảy mọi việc đều đã được an bài, vô luận là quá khứ hay tương lai, coi như tôi có thể sử dụng Lưu quang lô để xuyên không cũng không thể làm thay đổi được điều gì.
Cùng Tiết Xán ở chung một chỗ, anh liền sẽ thê thảm chết đi, vì Tiết Xán, chính vì yêu người đàn ông này nên tôi hiện tại chỉ có thể cam lòng chịu nỗi đau đến tận xương tủy là rời bỏ anh.
“Hạ tiểu thư, cô có nghe tôi nói không?” Thấy tôi thất thần, tiểu cô nương lay nhẹ tay tôi.
Lấy lại được tinh thần sau đó, tôi cảm giác được trong lòng trào dâng một nỗi bi ai, cũng may hai năm qua đã huấn luyện được tôi có thể làm ra biểu cảm không vui không buồn, tôi cười nhẹ trấn an tiểu cô nương, về sau đặt quyết tâm, có một số chuyện quả nhiên không nhớ vẫn là tốt hơn.
Chỉ là một cái tiểu pháp thuật nho nhỏ, tôi rất nhanh đã xử lý xong việc tiêu trừ ký ức.
Sự tình đã xử lý tốt về sau, khi máy bay hạ cánh tâm tình tôi vẫn nặng nề như cũ, cũng căn bản không dám nhìn nhiều Tiết Xán một chút, chỉ là cúi đầu, nhanh chóng hướng phía trong sảnh sân bay đi đến.