Edit by Hoang Lan Tran
Một cô vợ búp bê hoàn toàn không có hơi người đang nấu cơm sao? Ngẫm lại tình huống này đã cảm thấy tê cả da đầu, mà người chồng cũng không biết sao?
Cô vợ rời đi là vào phòng bếp nấu canh bưng đến, khi biết cô vợ là một con rối, những việc này liền trở nên cực kỳ quái dị.
“Ninh Trác, làm sao bây giờ?” Vô luận lúc nào, chỉ cần có Ninh Trác bên cạnh, ta liền có thói quen không thích động não, giống như hiện tại vậy.
Ninh Trác mở cửa xe nói: “Trực tiếp đi xem một chút đi, dù sao hiện tại chúng ta không có nhiều thời gian để lãng phí như vậy.”
Không biết vì cái gì, Ninh Trác dường như trở nên rất gấp gáp tìm đủ những mảnh vỡ oán khí Ninh Uyển Uyển, là xảy ra biến cố gì sao?
Mặc dù rất hiếu kỳ, nhưng thân phận hiện tại của ta cũng không tiện hỏi bất cứ việc gì, ta xuống xe đi theo Ninh Trác, Lâm Cầm đương nhiên cũng cùng một chỗ.
Ninh Trác gõ cửa, một hồi lâu gian phòng bên trong mới truyền đến giọng nói của người chồng, vài phút sau có người tới mở cửa, cẩn thận mở hé cửa, từ bên trong nhìn chúng ta.
Người chồng chừng ba mươi tuổi, nhưng khi nói chuyện thì giọng nói lại quá già và khàn khàn, hắn cảnh giác nhìn chúng ta hỏi: “Các ngươi là ai? Có phải là tìm nhầm nhà rồi không? Nơi này không có người mà các ngươi muốn tìm.”
Chúng ta còn chưa có hỏi gì, cũng quá rõ ràng chột dạ đi?
Kết quả là Ninh Trác trực tiếp khống chế người chồng trong tay, anh ấy vẫn là quá thích thô bạo.
Khống chế người chồng xong, chúng ta trực tiếp đi vào trong biệt thự.
Có thể cô vợ đã nghe được tiếng người chồng hô hoán, rất nhanh liền từ trong phòng đi ra, khoảng cách gặp mặt rất gần, càng cảm thấy cô ấy không bình thường.
Cô vợ xông lại muốn cứu người chồng từ trong tay Ninh Trác, Ninh Trác đương nhiên sẽ không để cho cô ấy đạt được, nếu là nữ nhân có lẽ anh ấy sẽ nhẹ nhàng một chút, nhưng cô vợ này lại là...
Ninh Trác quá không khách khí đem một đạo quỷ khí đánh vào thân thể cô vợ, cô vợ giống như mảnh vải rách bị ném xuống đất.
Vì sao lại dùng vải rách để hình dung? Bởi vì cô ấy vốn cũng không phải là người.
Lực đạo nặng như vậy, nếu là con người đã ngất đi từ lâu rồi, kết quả thê tử một chút cũng không có việc gì, đứng lên lại xông đến.
Thật sự chính là không đánh được, nhiều lần bị ngã xuống như vậy mà cũng không ảnh hưởng chút nào đến tốc độ xông lại của cô ấy.
Cuối cùng là Lâm Cầm không kiên nhẫn đi đến, trực tiếp cầm cái dây thừng rắn chắc trói cô vợ lại, hiện tại hai vợ chồng đã chịu sự khống chế của chúng ta.
Người chồng hiển nhiên cũng ý thức được tình huống này, trong ánh mắt của hắn toát ra vẻ hoảng sợ, run rẩy mở miệng nói: “Các ngươi là ai? Muốn làm gì? Đòi tiền đúng không? Muốn bao nhiêu ta đều cho các ngươi, chỉ cần các ngươi bỏ qua cho vợ của ta.”
Lúc này, hắn lại còn tràn ngập thâm tình nhìn cô vợ chăm chú.
Nhìn ta đều có chút không đành lòng, chúng ta bây giờ vai trò cái này rõ ràng là người xấu nhân vật đi.
Lúc này, Tả Hữu đã theo vào đến, anh ấy đi làm việc cho sư phụ, sau khi trở về biết ta bị Ninh Trác đưa đi, không yên lòng, anh ấy bám chặt lấy sư phụ để xin được xuống núi, trước khi đến anh ấy đã gọi điện thoại, hỏi thăm chúng ta địa điểm, liền đến ngay.
Khi anh ấy đến nơi, thấy trong xe không ai liền trực tiếp đi vào, liền thấy chúng ta ở đây.
“Ninh Trác ngươi lần này là đến đặc biệt đưa sư muội ta đi sao?” Gặp mặt cũng không để ý đến tình huống này có thích hợp để chất vấn hay không, liền trực tiếp hỏi, sau khi nói xong còn ném cho ta một cái nhìn đầy oán trách.
Ta đây không phải bỏ trốn mà, đúng không?
Nếu không phải nghĩ đến đang ở trước mặt Ninh Trác, ta nhất định níu lấy người hung hăng đánh một trận.
Chẳng qua cũng may Ninh Trác nghe không hiểu ý tứ trong lời nói, anh ấy vẫn là nói xin lỗi: “Thật xin lỗi, tình huống khẩn cấp, để tránh cho mảnh vỡ oán khí lại làm xảy ra chuyện gì, ta chỉ có thể mang sư muội ngươi tới, hiện tại ngươi đến vừa kịp lúc.”
Tả Hữu...
Anh ấy liền không biết xấu hổ như vậy tham gia cùng chúng ta, thuận tiện hỏi thăm một chút tiến triển: “Nữ nhân này nhìn quá không bình thường, đây chính là thứ chúng ta muốn tìm sao?”
Năng lực quan sát của hắn cũng không tệ, liếc mắt liền nhìn ra cô vợ không bình thường.
Ninh Trác nói: “Chúng ta đang định hỏi.” Nói xong liền đi đến trước mặt hoảng sợ của người chồng hỏi: “Vợ ngươi rốt cuộc là thứ gì.”
“Cái gì thứ gì?” Người chồng không hề nghĩ ngợi trực tiếp hỏi ngược lại: “Các ngươi là ai? Ta cho ngươi biết, vợ của ta chính là một người bình thường, các ngươi có biết hành vi của các ngươi như thế này là sao không? Là tự tiện xông vào nhà dân, là phạm pháp, ta muốn báo cảnh, để cảnh sát... Ngươi làm gì? Thả ta ra.”
Động thủ là Tả Hữu, hắn mười phần không có kiên nhẫn đi đến trước mặt người chồng, trực tiếp cho một đấm, nhận thấy ánh mắt không đồng ý của Ninh Trác, hắn biện giải cho mình: “Người này đã dùng phương pháp như vậy chế tạo ra một cô vợ, tất nhiên sẽ không là người tốt lành gì, đối với dạng người này căn bản không cần khách khí.”
“Báo cảnh sát sao? Ngươi ngược lại là muốn tự thú sao?” Vừa nói vừa làm một quyền.
Phải thừa nhận Tả Hữu nói không sai, muốn không lãng phí thời gian đây là cách nhanh nhất để chúng ta có được tin tức.
“Không bằng chúng ta đi bốn phía nhìn xem có gì bất thường không?” Lâm Cầm đột nhiên lên tiếng, nắm tay Ninh Trác đi chỗ khác.
Tả Hữu vừa đánh còn vừa phân thần oán trách ta: “Ta rời đi trong giây lát, ngươi liền theo nam nhân khác chạy rồi? Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ nói là tình cũ quay lại? Chẳng lẽ ngươi không thấy được hắn đối nữ nhân kia là hữu cầu tất ứng? Trong lòng của hắn căn bản chứa không nổi ngươi.”
“Thật sao?” Ta ngồi ở chỗ đó nhìn Tả Hữu đánh người, kỳ thật từ khi Ninh Trác cùng Lâm Cầm rời đi liền có chút không quan tâm, Lâm Cầm tùy tiện lấy lý do là có thể đem Ninh Trác từ bên cạnh ta gọi đi... Ta đến cùng còn chờ mong cái gì?
Quả nhiên nhìn ta với bộ dạng muốn chết không chết được, Tả Hữu triệt để bị làm phát bực, anh ấy đương nhiên sẽ không đụng đến ta, hạ thủ càng thêm hung ác đối với người chồng. “Ngươi cho rằng ngươi có thể giấu được sao? Chúng ta có thể tìm tới cửa nhà ngươi liền chứng minh chúng ta biết tất cả mọi chuyện, nói hay không, nói hay không.”
Ta có cảm giác là anh ấy xem người chồng như Ninh Trác mà đánh, đối với hành động như trẻ con của anh ấy, ta chỉ có thể thay người chồng kia mặc niệm ba phút.
Người chồng này không phải là người tu đạo, cũng không phải người tập võ, chính là một người dân bình thường, đối mặt Tả Hữu không giảng đạo lý cũng chỉ có thể tước vũ khí đầu hàng.
Cũng không bao lâu, khoảng năm phút sau, hắn liền cầu xin tha thứ nói: “Đừng đánh, các ngươi muốn biết cái gì ta đều nói cho các ngươi biết, nhưng là xin ngươi đừng tổn thương vợ của ta.”
Chẳng phải là được rồi sao?
Tả Hữu tương đương đắc ý gọi Ninh Trác và Lâm Cầm đến, anh ấy lôi người chồng đến trước mặt Ninh Trác nói: “Không tốt rồi, ngươi muốn hỏi cái gì liền trực tiếp hỏi, hắn hiện tại cái gì biết sẽ nói cho chúng ta biết, thật sao?” Cuối cùng có rõ ràng là hỏi người chồng không.
Người chồng thật sự là sợ bị đánh, nhìn thấy Tả Hữu lại thị uy nhìn mình, mau chóng đi cầu khẩn Ninh Trác, nói: “Van cầu ngươi đừng để hắn đánh, ta đều nói, cái gì đều nói cho các ngươi biết.”
Đây thật ra là một sự cố bi thương.