Hi Du Hoa Tùng

Chương 178

Cũng giống như hôm nay vậy, Thái tử phi giao cho hắn nhiệm vụ, rất có thể phải hy sinh cả tính mạng nhưng đối với Triết Biệt thì chỉ cần nàng cho phép hắn ngồi chung là đã mãn nguyện lắm rồi.
 
Thái tử phi không phải là hạng nữ nhân phóng đãng. Mặc dù nam nhân của nàng đã chết nhiều năm trước nhưng nàng vẫn một lòng thủ tiết. Đương nhiên trong lòng mỗi người đàn bà đều có khao khát tình ái nhưng Thái tử phi thì ngoại lệ. Tình yêu của nàng đã bị chôn kín vĩnh viễn dưới đáy lòng.
 
"Triết Biệt tướng quân, chẳng lẽ tướng quân không nể mặt bổn cung sao?" Nếu có Lưu Phong ở đây nhất định hắn sẽ đặt Thái tử phi ngang hàng với các minh tinh điện ảnh kiếp trước về khả năng diễn xuất của nàng. Vốn là một nữ nhân mạnh mẽ thế nhưng lúc này Thái tử phi đã diễn xuất, biến thành một nữ nhân ôn nhu, hiền thục, đáng thương, làm cho Triết Biệt thương cảm nàng. Kế đó vì cảm động mà Triết Biệt không hề do dự nữa, tư thế như một nam nhân hào hiệp tiến đến ngồi xuống cạnh nàng.
 
Lần này thì Thái tử phi lại chuyển đổi tư thế ngồi một lần nữa. Triết Biệt vốn là một đại nam tử từng xông pha trên sa trường, khí tức nam nhân đặc biệt hùng hậu, ngồi xuống bên cạnh làm cho Thái tử phi có chút kích động, trống ngực đập liên hồi, liếc mắt nhìn hắn nói: "Nhìn ngươi là một đại nam nhân như vậy. Ta không sợ hãi thì thôi, ngươi sợ cái gì?"
 
Triết Biệt tướng quân không phát giác được thần thái của Thái tử phi có chút kỳ lạ, hỏi: "Điện hạ, lần này không biết người triệu hồi hạ quan không biết có chuyện gì trọng yếu?"
 
Thái tử phi khẽ rùng mình nói: "Triết Biệt tướng quân. chuyện chính sự khoan nói đã. Đã lâu không gặp. Chúng ta cứ từ từ mà đàm đạo." Muốn người ta nỗ lực liều mạng cần phải khích lệ một chút. Thái tử phi hiểu được cần phải cấp cho tên đầu gỗ này một chút gợi ý, tối thiểu cũng làm cho hắn không mang chuyện đêm nay nói cho Lãnh Nguyệt.
 
Triết Biệt cười ha hả, đùi vô ý chạm nhẹ vào ngọc thối của đối phương. Liền vội vàng dịch ra. Bất quá cảm giác tiếp xúc trong nháy mắt cũng đủ làm cho hắn trong lòng kích động không thôi.
 
"Điện hạ, Triết Biệt vô đức vô năng, được điện hạ hậu ái như thế cho dù gan óc lầy đất cũng cam lòng."
 
Thái tử phi mỹ mục bắn ra thần sắc, lạnh nhạt cười nói: "Tướng quân khách khí quá. Trong đám thuộc hạ của thái tử thì công lao của ngươi là lớn nhất. Hôm nay mặc dù thái tử không còn nhưng tướng quân vẫn như trước niệm tình cố chủ, bồi đắp cho Hoàng thái tôn. Ta là mẫu thân cũng nên hảo hảo cảm ơn ngươi."
 
Triết Biệt nghe vậy, ngoại trừ cảm động ra thì không còn biết gì nữa cả. Hắn muốn nói rất nhiều nhưng không làm sao nói ra được, lá gan hắn đối với chuyện tình ái vốn là rất nhỏ. Bất quá muốn nói chuyện chính sự thì tựa hồ Thái tử phi lại chưa có hứng thú.
 
Thái tử phi ngước mắt nhìn thật lâu vào Triết Biệt, cười nói: "Tướng quân, chúng ta đều là người một nhà, không cần phải khẩn trương như vậy. Hôm nay ta gặp ngươi quả thật là có chuyện quan trọng."
 
Triết Biệt nóng lòng vội vàng đứng lên ra trước mặt nàng quỳ xuống nói: "Điện hạ có việc gì xin cứ phân phó. Triết Biệt nhất định tận lực hoàn thành."
 
Thái tử phi ai oán thở dài một hơi sau đó nói: "tướng quân, Hoàng thái tôn có phiền toái."
 
Triết Biệt sắc mặt biến đổi hỏi ngay: "Điện hạ, cuối cùng là có chuyện gì?"
 
Thái tử phi nói rành rọt từng chữ một: "Có người gây ra chuyện bất lợi với Hoàng thái tôn."
 
"Người nào lớn mật như vậy, để tiểu nhân lập tức đi giết hắn." Nói đến giết người diệt nhân, Triết Biệt nhất thời trở nên hào khí ngất trời, so với vẻ bối rối lúc nãy quả là một trời một vực.
 
Thái tử phi chờ đợi chính là những lời này. Nàng gật đầu, đỡ Triết Biệt dậy. Triết Biệt nhất thời như điện kích trúng, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới có ngày được nữ thần chạm đến. Thái tử phi lúc này muốn hắn chết hắn cũng sẽ không cự tuyệt. Có người nói trên đời này không có hạng nam nhân này nhưng sự thật trong tình yêu mọi chuyện đều có thể xảy ra.
 
"Điện hạ, người kia rốt cuộc là ai?" Xúc động qua đi, Triết Biệt cố gắng bình tĩnh lại, hắn tự nhiên ý thức được người mà hắn sắp đi giết ắt hẳn là rất khó giải quyết đây.
 
"Lưu Phong!"
 
Triết Biệt kinh hãi, thất thanh nói: "Thiếu gia của Phượng viên, lão bản của Thiên Thượng Nhân Gian, Cẩm Y Vệ tuần sát sử Lưu Phong?" Triết Biệt vốn rất rõ về thông tin của Lưu Phong. Hắn hiểu rõ Lưu Phong giờ đây có ba thân phận. Mà chỉ riêng một thân phận như vậy đã khó giết, huống hồ là một người mà tập trung cả ba thân phận lại.
 
Như nhìn thấy được Triết Biệt có chút kinh hãi, Thái tử phi sắc mặt có vẻ không vui nói: "Ngươi sợ sao?"
 
Triết Biệt bối rối, lập tức lắc đầu, nghiêm mặt nói: "Điện hạ, Triết Biệt cho tới bây giờ chưa biết sợ là gì. Nếu người đã quyết giết Lưu Phong, tiểu nhân sẽ tuyệt đối chấp hành."
 
"Biết tại sao ta tìm đến ngươi không?"
 
Triết Biệt suy nghĩ một chút nói: "Bởi vì thân phận của tiểu nhân hiện nay không nhiều người biết. Nếu tiểu nhân ám sát Lưu Phong không thành cũng không ai hoài nghi cho điện hạ gây ra chuyện này."
 
Thái tử phi hài lòng gật đầu: "Ngươi nói không sai. Bất quá vẫn còn một nguyên nhân khác. Thực lực của Lưu Phong không hề yếu nhược. Ngoại trừ ngươi ra, ta không nghĩ còn có ai nữa có khả năng giết được hắn."
 
"Thì ra là như thế." Triết Biệt hiểu được Thái tử phi rất biết cân nhắc nặng nhẹ. Nàng dường như rất đề cao thực lực của nam nhân. Nếu dựa vào điều này thì hẳn là nàng cũng rất thích nam nhân cường tráng. Lý luận này nhất thời làm cho Triết Biệt cảm thấy hưng phấn bừng bừng.
 
"Điện hạ, người yên tâm. Lưu Phong nhất định sẽ chết." Triết Biệt nói một cách bình thản nhưng Thái tử phi lại biết đây chính là lời thề của hắn. Triết Biệt một khi đáp ứng chuyện gì thì đều hoàn thành. Thái tử phi bây giờ tâm tình đã trở nên thoải mái hơn nhiều. Lưu Phong chết đi, nàng sẽ sử dụng thủ đoạn thâu tóm lấy Thiên Thượng Nhân Gian. Dùng nó để bù đắp vào tổn thất của hoàng thương mấy năm nay.
 
"Triết Biệt tướng quân, ngươi có hối hận không?" Ngay khi Triết Biệt sắp rời khỏi thì Thái tử phi hỏi lại một câu.
 
Triết Biệt xoay người lại, cười nói: "Tại sao phải hối hận?"
 
Thái tử phi thở dài một hơi nói: "Ngươi hẳn phải rõ ràng một chuyện. Cho dù ngươi có hoàn thành nhiệm vụ hay không thì ngươi cũng không thể tránh khỏi cái chết." Lưu Phong thân phận rất phức tạp. Nếu hắn chết đi thì Phượng viên và Cẩm Y Vệ nhất định liên thủ báo thù. Cho dù là hoàng đế cũng chưa chắc bảo trụ cho tính mạng của Triết Biệt được. Hơn nữa Hoàng thái tôn và Thái tử phi căn bản cũng không thể vì Triết Biệt mà ra mặt được.
 
"Điện hạ, tiểu nhân tự biết như thế nào. Cho dù chết cũng hoàn thành tâm nguyện cho người. Điện hạ, người hãy chờ tin tốt lành của tiểu nhân." Xoay người bỏ đi nhưng tâm trạng của Triết Biệt rất phức tạp. Hắn mặc dù là một nam nhân bộc trực nhưng không phải là một kẻ ngu. Kỳ thật hắn rất coi trọng tính mạng của mình. Nhưng đối mặt với nữ nhân này, hắn có thể bỏ mạng vì nàng. Hắn cũng không biết làm vậy có đúng hay không, chỉ biết là hắn rất cam tâm tình nguyện làm việc này.
 
 
Thấy hình bóng Triết Biệt khuất dần. Thái tử phi tựa hồ như nhìn thấy được hình ảnh Lưu Phong thống khổ chết đi.
 
.
 
"Kéo ra chút nữa, hở ra chút nữa." Tại cửa sổ phía trước căn phòng Bạch Vũ. Một người đang khom lưng, miệng lẩm bẩm điều gì đó.
 
Lúc này đang là giữa trưa. Bạch Vũ tối qua làm việc quá muộn nên thân thể có chút mệt mỏi. Ăn cơm trưa xong liền nghỉ ngơi. Khuôn mặt nàng khi ngủ vẫn biểu lộ ra vẻ tươi cười. Mái tóc xõa ra tự nhiên, đôi môi căng mọng xinh xắn, gương mặt hồn nhiên ngây thơ, tinh xảo thực sự là quyến rũ kẻ khác.
 
Chăn nàng lúc này đã bị trễ xuống một nửa. Có thể thấy nàng đang ngủ rất say.
 
Không được chăn che phủ, một nửa thân thể của Bạch Vũ lộ ra, áo ngủ màu đỏ, mỏng manh không thể che dấu được bộ ngực nhấp nhô theo hơi thở, làn da trắng muốt lồ lộ khêu gợi, mời gọi.
 
Nhưng làm cho Lưu Phong hưng phấn nhất chính là Bạch Vũ chỉ mặc áo ngủ mà không hề mặc nội y. Dưới ánh sáng mặt trời xuyên qua cửa sổ, hắn có thể dễ dàng nhìn thấy hai đầu v* vươn cao, hai núm vú nhỏ nhắn kiêu hãnh nổi bật lên trên lớp áo ngủ.
 
Đối mặt với tặc nhãn của Lưu Phong. Mỹ nữ này không hề biết mà khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần còn như hé nở một nụ cười. Điều chỉnh lại góc độ, Lưu Phong từ từ quan sát kỹ bộ ngực sữa của Bạch Vũ.
 
"A!"
 
Đang ngủ say thì Bạch Vũ chợt trở thân. Lưu Phong tiếp tục được nàng điều chỉnh góc độ cho mãn nhãn.
 
Bộ ngực lúc này bị che một chút nhưng hạ thể lại lộ ra nhiều hơn, cặp mông trắng nõn đã chui ra khỏi chăn, kín kín hở hở, thật là làm cho người ta máu huyết sôi trào. Đáng tiếc là vẫn bị áo ngủ che mất một chút.
 
"Nhanh lên, cao lên chút nữa."
 
Ngay khi Lưu Phong đang cầu khẩn thượng đế thì Bạch Vũ tiếp tục cử động. Lớp áo ngủ che cặp mông khẽ bị vén lên cao một chút. Chỉ hận khí lực chưa đủ mà thôi.
 
"Thêm chút nữa."
 
Ngay khi Lưu Phong đang tiếp tục cầu khẩn thì một thanh âm quen thuộc vang lên: "Ba ba, người làm gì vậy?"
 
tiểu Linh nhi? Lưu Phong đột nhiên như lò xo đứng thẳng dậy, nhìn quanh xem có Liễu Thanh Nghi không, cười ha ha nói: "Là tiểu Linh nhi. Để ba ba kể chuyện chú bé Hồ Lô cho ngươi nghe nhé."
 
May mắn chỉ là tiểu Linh nhi, Lưu Phong tùy ý có thể lái sang chuyện khác. tiểu Linh nhi cũng không truy hỏi cặn kẽ nữa.
 
Kể chuyện chú bé Hồ Lô cho tiểu Linh nhi nghe xong, hắn giao lại cho Liễu Thanh Nghi. Còn mình thì quay về phòng, dặn dò Liễu Thanh Nghi không cho ai đến quấy rầy cả.
 
"Công tử muốn tu luyện sao?" Ở chung với nhau lâu như vậy, Liễu Thanh Nghi cũng biết nhiều chuyện về hắn. Mỗi lần hắn tu luyện thì nàng đều ở ngoài canh cửa. Không cho ai đến quấy nhiễu.
 
Đáng tiếc hôm nay nàng đã đoán sai. Lưu Phong hôm nay không tu luyện mà là cưỡng dâm tiểu khố của Bạch Vũ.
Bình Luận (0)
Comment