Hi Du Hoa Tùng

Chương 368

"Ây thúc thúc nói đúng, Nguyệt nhi xin lắng nghe." Trước tiên để cho ngươi đắc ý một chút, qua đêm nay, ngươi sẽ phải quỳ dưới gấu quần ta. Lại nói Liên Nguyệt mấy ngày nay được Lưu Phong kể Hồng Lâu Mộng cho nghe, thật sự là thích thú. Nhất là tình yêu của Bảo Ngọc và Đại Ngọc thật làm cho nàng hâm mộ.
 
Thánh nữ mà như thế này á? Chẳng qua cũng chỉ là một tiểu nữ hài mà thôi!
 
Lưu Phong cố ý bịa ra một chút làm cho tình tiết Hồng Lâu Mộng cứ dài ra vô hạn.
Cứ như vậy, mãi cho đến khi mặt trời lặn, sắc trời bắt đầu tối cũng chưa nghe hết câu chuyện. Kỳ quái là lâu như vậy mà Dương Thị không hề đến tìm Liên Nguyệt. Lưu Phong đoán chắc hai ả này đã thương nghị trước nên mới vậy.
 
Bất kể ngươi như thế nào thì lão tử sẽ sờ sọang, sẽ kích thích, sẽ làm cho ngươi mê hoặc xem đến lúc đó ngươi sẽ ra thế nào.
 
"Liên Nguyệt, trời sắp tối rồi, hay là ngươi ngủ đi một chút." Mẹ kiếp, ngươi đúng là quái vật, cho dù có muốn câu dẫn lão tử thì cũng phải để lão tử ăn cơm tối đã chứ.
 
Mặc dù đối với tu vi của Lưu Phong bây giờ thì vài ngày nhịn ăn cũng không thành vấn đề nhưng Lưu Phong vẫn thích được ăn, hắn vẫn thích hưởng thụ những lạc thú của con người bình thường.
 
Thôi, không cơm tối thì không cơm tối vậy, có sắc rồi thay cơm cũng được. Liên Nguyệt nha đầu kia mặc dù còn chưa phát triển hết nhưng cũng coi như là cực phẩm.
 
"Thúc thúc, ta tối nay chưa muốn về, ta muốn ở lại nghe thúc thúc kể tiếp Hồng Lâu Mộng." Liên Nguyệt nũng nịu, dụi đầu vào ngực Lưu Phong vài cái.
 
Tặc nương bì quả thật là diễn xuất rất tốt. Nghe Hồng Lâu Mộng chỉ là cái cớ, câu dẫn mê hoặc ta mới là thật. Lưu Phong làm như vô ý khẽ vuốt một cái bộ ngực của nàng.
Ài, mặc dù không lớn nhưng cảm giác cũng thật là tốt.
 
"Đại sắc lang, tay của người." Liên Nguyệt tức giận đến nỗi thất khiếu muốn phun khói nhưng hết lần này đến lần khác không dám nổi giận. Chuyện đã tiến thêm được một bước, nàng thật sự không muốn phá bỏ công sức của mình từ sáng đến giờ.
 
Lưu Phong trong lòng cười khùng khục, hắn biết Liên Nguyệt bây giờ như nuốt phải hoàng liên, đắng ngắt nhưng không dám nói ra. Rõ ràng là bị mình ăn đậu hũ, trong lòng muốn nổi điên nhưng bên ngoài vẫn phải giả lả tươi cười.
 
"Ha ha, lông chưa dài hết mà đã dám quyến rũ lão tử." Dương Thị và Liên Nguyệt đối với Lưu Phong thì hắn thích Dương Thị hơn một chút. Dù sao thì Dương Thị cũng là cực phẩm thục phụ. Liên Nguyệt thì còn kém một chút. Mặc dù ăn trái non cũng thú vị nhưng trong lòng cũng không thoải mái lắm.
 
Liên Nguyệt chính thức đã bao nhiêu tuổi thì hắn không biết nhưng theo hắn đoán thì chỉ khoảng 16 tuổi. Nếu tại kiếp trước mà quan hệ với nữ nhân tuổi này thì pháp luật sẽ phán cho hắn tội cưỡng gian. Đương nhiên là với điều kiện Liên Nguyệt phải đến báo cảnh sát.
Xoa bóp vài cái nữa, Lưu Phong vô sỉ cười hỏi: "Liên Nguyệt, xem ra người chưa phát triển hoàn toàn, vú vẫn còn chưa lớn, cách mạng vẫn chưa thành công. (thằng tác giả này nhí nhố thật). Nguyệt nhi sau này ngươi phải cố gắng ăn nhiều một chút, mới có thể nhanh chóng lớn lên."
 
Liên Nguyệt trong lòng buồn bực, gã đại sắc lang này nói chuyện cũng không chịu đứng im, tay chân táy máy, miệng thì nói linh ta linh tinh.
 
Nhưng mà nghe hắn nói thì ăn nhiều cơm có thể làm cho cái. đó lớn hơn sao?
 
"Thúc thúc. chẳng lẽ. của Liên Nguyệt nhỏ lắm sao?" Liên Nguyệt không phục, tức giận hỏi. Dù sao thì trên Thánh sơn, nàng chính là nữ hài tử có bộ ngực lớn nhất.
 
Người nào đó nói không thích vú to thì chính là nói láo. Lưu Phong nghiêm mặt gật đầu: "Đương nhiên, ta đương nhiên là thích lớn, nhưng của ngươi thì lại."
 
Liên Nguyệt bị Lưu Phong trêu như vậy nhưng trong lòng lại càng thêm không phục: "Thúc thúc, cái đó của Liên Nguyệt không có nhỏ, trong đám bạn cùng lứa thì, cái đó của Liên Nguyệt là lớn nhất."
 
Bạn cùng tuổi? Ha ha, ta đang so với nữ nhân trưởng thành kia. Ngươi làm sao so với Dương thị được.
 
"Thúc thúc, người nói cho Nguyệt nhi biết, ăn cơm thật sự có thể làm cho nó lớn lên sao?" Những lời này là suy nghĩ thực sự của Liên Nguyệt. Rõ ràng của mình lớn nhất nhưng lại bị Lưu Phong chê bai. Nàng cũng biết mình so với tỷ tỷ từ nhỏ đã không bằng. Cho nên bất kể làm chuyện gì nàng cũng nỗ lực vượt qua tỷ tỷ. Bây giờ Thánh sơn đã nghiêng về phía nàng, cũng có nghĩa là nàng đã siêu việt hơn tỷ tỷ. Liên Nguyệt nhất định sẽ phải hơn người khác, cái gì cũng phải siêu việt hơn nữ nhân khác. Dứt khoát vú cũng phải siêu việt hơn người khác. (ọc ọc_PNT)
 
"Cái này để ta nghĩ lại một chút." Lưu Phong cười hi hi hô hô khoái trá, hắn hiểu được Liên Nguyệt cũng thật hoạt kê. Có đôi khi hắn thấy nàng như một bà cụ non, tâm cơ khó dò. Nhưng cũng có đôi khi hắn thấy nàng lại ngây thơ khờ khạo như một tiểu cô nương vậy.
 
Ài, chắc chắn là do sự giáo dục của gia đình không tốt. Nếu có cơ hội gặp được cha Liên Nguyệt thì Lưu Phong nhất định sẽ mắng cho hắn vài câu. Một đứa nhỏ tốt như vậy mà bị ngươi dạy thành tâm thần phân liệt.
 
"Thúc thúc, người mau trả lời Nguyệt nhi." Cứ mỗi lần nghĩ đến chuyện vú mình phải siêu việt hơn vú tỷ tỷ thì Liên Nguyệt lại bị kích động, cơ hồ quên mất cả mục đích của mình đêm nay.
 
"Đừng nóng vội, để ta suy nghĩ lại đã." Liên quan đến những câu hỏi như thế này thì Lưu Phong cũng không phải cái gì cũng biết. Giờ phút này hắn đang suy nghĩ tại kiếp trước khi học đại học thì vấn đề này như thế nào. Bất quá hắn khi trước không nghiên cứu nhiều về lĩnh vực này, lúc đó hắn chủ yếu là ỷ lại vào truyenfull.vn, cần gì, chỉ lên mạng tra là xong.
 
"Liên Nguyệt, thúc thúc có ba chiêu dạy cho ngươi. Ngươi nếu có thể làm đúng theo thì cam đoan vú ngươi sẽ đại phát triển." Nói xong Lưu Phong lại kích thích vài cái, khiến cho thân thể Liên Nguyệt run rẩy không thôi.
 
"Thúc thúc, vậy người mau nói đi." Vẻ mặt Liên Nguyệt đầy chờ mong, thậm chí quên mất bàn tay Lưu Phong đang làm gì thân thể mình nữa.
 
"Vậy ngươi hãy nghe cho kỹ." Lưu Phong ôm Liên Nguyệt vào lòng mình, hai tay dùng sức bắt đầu dày vò cặp vú của nàng.
 
"Đệ nhất chiêu, ngươi kẹp dưới nách hai quyển sách, sau đó hai tay chuyển động ra phía trước, cố giữ cho hai quyển sách không rơi ra, đến khi mỏi nhừ, sách rơi xuống thì thôi. Mỗi ngày đều tập luyện nhiều lần như vậy. Độ dầy của quyển sách có thể tùy vào tình huống của ngươi mà điều tiết, miễn sao cho nách mình cảm thấy thoải mái là được."
 
Liên Nguyệt cau mày, bán tín bán nghi: "Làm như vậy, có thể sao?"
 
Lão tử không phải là nữ nhân nên chưa thử qua, ta làm sao biết được. Lưu Phong cười hì hì nói: "Đương nhiên là có thể, chuyên gia phân tích tập như vậy sẽ làm hỗ trợ để rèn luyện cho cơ ngực săn chắc, tạo thành bộ ngực cao vút, có khả năng làm tăng khả năng tuần hoàn của máu lên vú, kích thích sinh trưởng."
 
"Chuyên gia, tuần hoàn???" Liên Nguyệt nghe vậy tựa như hiểu, tựa như không. Những từ này có vẻ chuyên nghiệp, chắc hẳn là Lưu Phong đã nói thật.
 
"Được rồi, Nguyệt nhi đã nhớ, tiếp nữa đi."
 
"Đệ nhị chiêu đó chính là Thôi Miên. Ngươi chỉ cần không ngừng lẩm bẩm nói với bản thân một câu-bộ ngực của ta đang trở nên càng ngày càng đầy đặn, càng cao ngất."
 
"Đơn giản như vậy thôi sao?" Liên Nguyệt nghi vấn hỏi: "Nguyệt nhi chỉ cần nói như vậy là vú có thể dài ra, lớn lên sao?"
 
"Đương nhiên là có thể." Điểm này thực ra Lưu Phong nắm rất chính xác. Vú của nữ nhân không phải như Như Ý Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không, có thể biến hóa tùy ý nhưng khoa học nghiên cứu đã cho thấy tâm lý đối với quá trình phát dục của cơ thể rất có ảnh hưởng. Cho nên tâm lý cứ suy nghĩ như vậy thì cũng có thể ảnh hưởng đến các hoocmon phát triển bên trong.
 
"Thúc thúc, ngươi không gạt Nguyệt nhi đấy chứ?" Liên Nguyệt vẫn chưa tin được đệ nhị quái chiêu này.
 
Mẹ kiếp, ta lừa ngươi làm gì? Ngươi nghĩ ta không muốn vú ngươi lớn lên sao. Vú nhỏ tí có gì đâu mà hay. Lưu Phong nghiêm mặt nói: "Liên Nguyệt, thúc thúc có thể thề những lời này ta nói hoàn toàn không giả dối. Ta đối với các phương diện của nữ nhân nghiên cứu rất kỹ." Lưu Phong nói những lời này thật ra không giả dối. Kiếp trước theo nguyên tắc biết mình biết ta trăm trận trăm thắng, Lưu Phong vì tán gái đã hao tốn không biết bao nhiêu tiền của để nghiên cứu từ thực tế cho đến trên mạng các thông tin liên quan đến nữ nhân, từ thân thể, phát dục, quần áo, ăn mặc, ăn cơm, hứng thú, yêu ghét. Cái gì cũng nghiên cứu hết.
 
"Vậy đệ tam chiêu là gì?" Nghe Lưu Phong nói nghiên cứu nữ nhân, Liên Nguyệt liền dễ dàng tin ngay. Bất kể như thế nào thì đại sắc lang đối với nữ nhân cũng rất am hiểu. Nếu không thì làm sao chế tạo được nội y của nữ nhân thần kỳ như vậy.
 
"Đệ tam chiêu à? Kỳ thật rất đơn giản, ta bây giờ đang thực hiện đây." Lưu Phong vô sỉ, nhào bóp mạnh vú Liên Nguyệt mấy cái.
 
"Người nói."
 
"Không sai, ta bây giờ đang dùng đệ tam chiêu xoa bóp điên cuồng, giúp thân thể ngươi phát triển đây." Lưu Phong dùng một loại ngữ khí rất thành khẩn để nói.
 
Liên Nguyệt rất muốn tát cho hắn mấy cái. Vô sỉ như vậy mà cũng dám nói. Quả là tuyệt đỉnh vô sỉ.
 
Trời ạ, người để cho một tên vô sỉ như vậy tồn tại trên đời sao?
 
Không có thiên lý. Liên Nguyệt hít sâu một hơi làm cho mình bình tĩnh trở lại, thản nhiên cười nói: "Thúc thúc, đệ tam chiêu tự Nguyệt nhi có thể làm được, người bỏ tay ra đã." Sự nhẫn nại của Liên Nguyệt cuối cùng đã xuống tới cực điểm.
Bình Luận (0)
Comment