"Đa tạ công tử quan tâm, đã không còn sớm nữa, người đợi một chút để Thanh Nghi phục vụ người rửa chân". Liễu Thanh Nghi sợ nhất là Lưu Phong bắt nàng cho xem đồ lót. Chỉ việc nghĩ đến nó thôi, hơn nữa nghĩ đến việc mặc đồ lót mới, đứng trước Lưu Phong đã cảm thấy rất xấu hổ rồi.
"
"Thanh Nghi. Cái. cái. kia. nàng mặc. trong người. có. có. hoàn toàn vừa vặn không. ? Lưu Phong nói ra từng từ đứt quãng như bị ngọng.
Liễu Thanh Nghi dịu dàng cười, khuôn mặt càng trở nên đỏ hồng, đôi mắt không dám nhìn trực tiếp vào Lưu Phong, mỉm cười ngượng ngập nói
"Cám ơn công tử, bên trong nội y của Thanh Nghi rất vừa vặn, ta đi chuẩn bị nước đây." Sau đó Liễu Thanh Nghi liền bưng tới nước nóng, để chút nữa Lưu Phong rửa chân.
Có lẽ bởi vì nghĩ đến vấn đề nội y bên trong, vẻ mặt Liễu Thanh Nghi tựa hồ có chút mất tự nhiên, chỉ lo cúi đầu xoa bóp chân Lưu Phong, không dám ngẩng đầu lên.
Lưu Phong cũng là hối hận, hối hận chính mình da mặt không đủ dày, nếu cố thêm một tí nữa biết đâu lại có thể thưởng thức được vóc người hấp dẫn của Thanh Nghi.
"Ai. da."Đột nhiên, Liễu Thanh Nghi bấm đúng một huyệt vị, khiến cho Lưu Phong đau đớn la lên một tiếng.
Liễu Thanh Nghi vội vàng đỏ mặt vội nói:
"Công tử gia, xin lỗi ta đã làm đau ngài."Trái lại với ánh mắt thâm tình, Lưu Phong nghe Liễu Nghi xin lỗi, liền cúi đầu xem qua, thấy Liễu Thanh Nghi khom lưng cúi về phía trước, trước ngực y sam hé mở, xuân quang đại tiết, đường viền màu trắng sữa. khe ngực hở thật sâu. rõ ràng có thể thấy được.
Lưu Phong nhìn thấy, trong lòng kinh hoàng, vật ở giữa hai chân không kiềm chế được, trồi lên. không cần thận thì chỉ chút xíu nữa là đụng vào miệng của Thanh Nghi.
"Công tử gia. !?" Liễu Thanh nghi đầu tiên la một tiếng, muốn xuất ngôn hỏi, rồi lại hiểu được. lúc này xấu hổ cúi đầu xuống, không dám nói nữa, yên lặng xoa bóp cho Lưu Phong.
"Dọa người. dọa người. thật sự là dọa người mà. Lưu Phong nghĩ, hiểu được hạ thể mình thật không nể mặt mũi mình tí nào, chỉ là một đường viền cùng nhũ câu đã hớp hồn như thế rồi, nghĩ đến bộ dáng thì còn kích động như thế nào nữa đây???
Bất quá, không nói lời nào đã thấy qua nội y hiện đại bên trong hấp dẫn như vậy, cảm giác kích thích mãnh liệt thực sự không phải là tầm thường. Đương nhiên cũng từ mặt này có thể thấy rõ tầm quan trọng của nội y phụ nữ. Lưu Phong tin chắc, biện pháp kích tình của Túy Xuân lâu mai sau này tuyệt đối sẽ rất táo bạo, có lẽ chính mình cũng không nghĩ ra là điều này sẽ viết nên một trang sử hoành tráng trong ngành giải trí.
"Thanh Nghi, xin lỗi, ta thay nó xin lỗi ngươi, tiểu huynh đệ này gần đây không có như vậy, nhưng thấy ngươi cười. nó. nó.
" Lưu Phong xấu hổ nói, chẳng ngại mặt dày.
Liễu Thanh Nghi cũng là người từng trải, đương nhiên biết Lưu Phong nói đến"nó
" là cái gì, hiểu được công tử gia nói chuyện thú vị, cũng cố ý không tỏ vẻ thẹn thùng, phì cười một cái.
Cười thì không quan trọng, nhưng bởi vì thân hình rung động, thân thể mềm mại lại va đụng đến điểm nhạy cảm của Lưu Phong, hương thơm từ cơ thể dâng lên, kích thích tình dục mãnh liệt. vật nọ của Lưu Phong, hung hăng tiến lên. đụng phần thượng của Liễu Thanh Nghi, làm cho Lưu Phong một phen xấu hổ, trốn lên trời cũng không được, trốn xuống đất cũng không xong.
Liễu Thanh Nghi càng thẹn hơn nữa, vốn nửa canh giờ xoa bóp chân cũng đã kết thúc.
Nhìn Liễu Thanh Nghi rời đi như chạy trốn, Lưu Phong hung hăng liếc mắt nhìn tiểu đệ đệ của mình"Ngươi nha, chỉ biết dọa người, định lực càng ngày càng kém
"
Tiếp đó vài ngày, Lưu Phong mỗi ngày đều đến Túy Xuân lâu, chỉ đạo Hồng Hồng, Lục Lục nghệ thuật biểu diễn, đồng thời làm luôn cả một kế hoạch diễn xuất cho họ.
Lão bảo (tú bà, người quản lý đào) tiếp nhận mệnh lệnh của Bạch Thiên Hành, nhất nhất tuân theo chỉ đạo của Lưu Phong.
Tiến trình, thời hạn biểu diễn, tất cả các hoạt động đều theo chỉ dẫn, mệnh lệnh và sự chỉ đạo của Lưu Phong, sau vài ngày chuẩn bị nghiêm túc, đã bắt đầu diễn tập thử.
Căn cứ vào tiến độ tập luyện, Lưu Phong điều chỉnh lại ngày biểu diễn chính thức một lần nữa.
Để đạt tới hiệu quả mong muốn, Lưu Phong hạ lệnh yêu cầu lão bảo ra lệnh cho các kiều nữ trong thanh lâu tuyên truyền rộng rãi. Kết quả thật ngoài tưởng tượng, sau khi nghe xong lời truyền tin của các cô gái, không một ai ngoại lê ̣, tất cả đều rất kích động, tràn đầy hứng thú.
Lão bảo liền hồi báo sự quan tâm của khách làng chơi cho Lưu phong, Lưu Phong nhận ra rằng chính mình đã đánh giá thấp sức mạnh của biểu diễn kích dục, đại sảnh của Túy Xuân lâu không cách nào dung nạp được số lượng khách đông đảo, vì thế Lưu Phong mô phỏng cách thức diễn xướng hiện đại bằng cách bán vé vào cửa. Bởi vì lần đầu tiên diễn xuất, cho nên giá vé không thể cao lắm, sau khi tổng hợp số liệu khách đến xem biểu diễn kích dục, Lưu Phong quyết định giá vé là mười hai lượng bạc, lầu bao sương (tức vé bàn VIP trên lầu) giá là năm trăm hai mươi lượng bạc.
Thật ra, Lưu Phong nghĩ, trên lầu ngoại trừ thanh tĩnh một chút, ngoài ra, đứng góc độ địa thế tuyệt thể không bằng với đại sảnh. Đương nhiên người khác có thể không nghĩ thế, nên hắn không quan tâm đến sự tình này.
Căn cứ năng lực của đại sảnh cùng khu vực VIP trên lầu, ước lượng sẽ có năm trăm vé, vé VIP là mười lăm, để ngăn chặn vé giả, Lưu Phong đã làm kí hiệu riêng cho mặt sau của mỗi vé, hắn sử dụng thỏi than vẽ một bức họa là một khối tam giác bên trong là hình một mảnh đồ lót. Trong tam giác có hình đồ lót dành cho vé VIP, hắn còn thêm cả chữ ký của mình vào.
Làm hơn năm trăm vé, Lưu Phong có gặp chút rắt rối là vẽ một cái tam giác có một cái hình đồ lót bên trong phải mất đến một ngày, hơn nữa phải sử dụng hơn mười khối than mới hoàn thành.
Bạch Thiên Hành, ngay buổi sáng ngày chính thức bán vé chạy lại, sắc mặt có chút tái nhợt, bất quá, không thấy phía sau con mắt Lưu Phong bừng sáng.
"Bạch huynh, ngươi đến xem ta đã mất một ngày để chế tạo ra cái vé vào cửa này
" Sau đó, Lưu Phong đưa vé cho hắn xem.
Về việc biểu diễn kích dục, ban ngày đã nghe qua lời của lão bảo, sáng kiến của Lưu Phong thật đáng kinh ngạc, sau khi cầm vé, hắn lật qua lật lại, xem kỹ nhiều lần, thấy sau lưng mỗi vé đều có hình tam giác, bên trong có hình nội y, khó hiểu hỏi"Lưu huynh, đây là ý gì?
"
Đó chỉ là dấu hiệu bảo đảm an toàn mà thôi, chỉ là một chút ý thức, ngay cả người tạo dấu hiểu cũng không hiểu, Lưu Phong thở dài một tiếng nói"Làm như vậy chỉ đề phòng có người ngụy tạo vé giả thôi.
"
Bạch Thiên Hành có chút không hiểu hỏi: "Vậy vé này sẽ không thể giả tạo hả
"
Lưu Phong lạnh nhạt nói"Hết thảy đều có thể, vì bất cứ cái gì trong vũ trụ này đều có thể
". Lưu Phong đối với Bạch Thiên Hành không cho là đúng, cũng không cho là sai, hắn chỉ vì lợi ích mà thôi, bất kể người nào đều có mục đích riêng của mình cả.
"Không sai, đúng rồi
" Bạch Thiên Hành gật gật đầu nói"cũng là vì Lưu huynh chu đáo"
Vé bắt đầu được lên kế hoạch để bán. Khách dự kiến mua là những người có tiền, hoặc là những người dâm đãng, nhưng không ngờ tin truyền miệng như vũ bão cuồng phong, ngay cả những người có công danh, quan chức, văn nhân tài tử cũng đến Túy Xuân lâu mà mua ve ́, làm cho hiện trường bán vé đến đông đúc đến 3 tầng ra vào nườm nượp, nhộn nhịp mãi không thôi.
Lưu Phong thấy cảnh này, cùng Bạch Thiên hành thương thảo một chút, mỗi vé lúc trước mười hai lượng giờ điều chỉnh tăng đến ba mươi hai lượng, vé VIP tăng vọt lên trời đến một ngàn hai trăm lượng.
Kết quả cuối cùng thật bất ngờ, loại dâm đãng thật là nhiệt tình, không thể tưởng tượng được là năm trăm vé không đầy một canh giờ đã bán hết sạch.