Hi Du Hoa Tùng

Chương 76

Ánh trăng nhàn nhạt in bóng xuống mặt nước, khẽ lay động, bốn phía sóng nước vỗ rì rào, âm thanh tiếng đàn vang lên càng làm cho cảnh tượng này trở nên thần bí.

Lúc này ba người Lưu Phong đã tới trước thuyền hoa, Lão Nhị vào trong thông báo, Lão tam ở cạnh bên trông chừng Lưu Phong.

Một lát sau, lão nhị quay lại nói: "Công tử gia, chủ nhân ta cho mời"

Lưu Phong gật đầu, lập tức đi theo, trên hoa thuyền người không nhiều lắm, ngoại trừ hai thích khách cũng chỉ có một gã nam tử, còn lại đều là sáu bảy nữ nhân. Lưu Phong phát hiện, mấy nữ nhân này công phu cũng không kém mấy tên sát thủ kia. Tên nam tử đứng ở phía sau trung niên mỹ phụ càng không phải tầm thường, người ước chừng trên dưới 30 tuổi, thân hổ tay vượn, cao lớn uy mãnh, sắc mặt hồng hào, hai hàng lông mày thưa thớt, hai mắt trắng đen rõ ràng, Lưu Phong thậm chí có thể cảm ứng được xung quanh thân thể hắn phát ra một luồng sát khí.

"Ngươi chính là Phượng viên thiếu gia Lưu Phong công tử?" Một thanh âm trong như ngọc vang lên, chậm rãi thâm nhập vào thính giác của Lưu Phong. Theo hướng thanh âm phát ra nhìn lại, tại khắp nơi ánh sáng phản chiếu, hoa thuyền rực sáng, đối diện với Lưu Phong có một mỹ phụ nằm nghiêng đang nhìn hắn.

Mỹ phụ thấy ánh mắt Lưu Phong nhìn mình, tả thủ khẽ nhấc lên, lộ ra đường cong trên thân thể nõn nà, eo thon nhỏ nhắn, khuôn mặt ngọc xinh đẹp thoáng một nụ cười, tản mát quang mang làm hoa mắt, mê hoặc lòng người, ánh mắt nhu mì chứa đựng phong tình như muốn phát xuất ra.

Lưu Phong trong lòng rung động, dục hỏa thiêu đốt, thầm kêu không ổn. Mỹ phụ trung niên này có vấn đề. Hắn vội vàng ngưng thần tụ khí, âm thầm huy động Thái Âm Thất Tinh Huyền lên, đè nén dục hỏa xuống.

"Người chính là Thánh giáo giáo chủ? Đã trễ thế này, ngươi tìm ta không phải là để ta mục kích dung nhan ngươi chứ?" Lưu Phong lạnh nhạt cười, đôi mắt không khách khí ngắm tới ngắm lui thân hình của nàng.

Ai ngờ vị mỹ nhân nọ không chút quan tâm, bộ ngực sữa căng tròn càng ưỡn thêm lên, mặc cho Lưu Phong thỏa thích chiêm ngưỡng. Cùng lúc đó, ánh mắt thu thủy cũng chăm chú nhìn Lưu Phong, vẻ mặt như cô gái hồi xuân đang nhìn tình lang.

"Trên mặt ta có hoa sao? Được rồi, ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta?" Lưu Phong mặc dù da mặt dày, cũng không thích cách nhìn không biết xấu hổ của mỹ phụ như vậy.

"Công tử khí vũ hiên ngang, tuấn nhã phiêu dật, ngọc thụ lâm phong. ta nghĩ chỉ cần là đàn bà, không ai sẽ không muốn thưởng thức ngươi. Ta thân là đàn bà, tự nhiên cũng không ngoại lệ" thanh âm tự nhiên, siêu động lòng người, mỹ phụ trong khi nói chuyện cũng không quên thi triển mỵ thuật.

Cũng may Lưu Phong đã sớm có chuẩn bị, một khi Thái Âm Thất Tinh Huyền vận chuyển, bách tà bất xâm, mị thuật đó căn bản không cách nào ảnh hưởng được tâm trí của hắn.

"Khóe miệng lộ ra một nụ cười tà dị, Lưu Phong cười hắc hắc nói: "Ngươi vẫn còn chưa trả lời câu hỏi của ta?"

Mỹ phụ ánh mắt thủy chung vẫn nhìn vào khuôn mặt tuấn mỹ của Lưu Phong, nghe Lưu Phong nói vậy, thanh âm sung mãn, mỹ phụ lộ ra thần sắc si mê nói: "
Người ta nói không sai, người thành thị rất thông minh, ta mời công tử đến đây, là muốn thực hiện một giao dịch?"

"
Giao dịch?" Lưu Phong lớn mật dán mắt nhìn chằm chằm vào bộ ngực căng tròn của mỹ phụ, cười một tiếng ám muội nói: "Ngươi không định dùng thân thể ngươi cùng ta giao dịch đấy chứ"

Đứng phía sau mỹ phụ, sắc mặt nam tử đại biến, lạnh lùng nhìn Lưu Phong, ánh mắt lộ ra vẻ hung ác khác thường, quanh thân sát khí càng phát ra dày đặc hơn.

"
To gan, không biết lớn nhỏ, dám vô lễ với chủ nhân ta"

"
Ngươi bất quá chỉ là con chó, ta và chủ nhân ngươi đang nói chuyện, ai cho ngươi xen vào" Lưu Phong ghét nhất bộ dạng gia nô, bày đặc khoa trương thanh thế. Lạnh giọng quát không một chút khách khí.

Trên mặt nam tử, sát khí phủ đầy, bộ dáng giận dữ, đứng lên.

Mỹ phụ hừ lạnh một tiếng, ngăn chặn xung động của nam tử lại, khẽ cười một tiếng nói: "
Công tử đại nhân đại lượng, cần gì chấp nhất hạ nhân như vậy"

Lưu Phong lạnh nhạt nói: "
Ta bất quá muốn nói cho hắn biết, nếu là hạ nhân, phải hiểu quy củ của hạ nhân, ta không thích mấy kẻ không lễ phép, không có giáo dục"

"
Thiết Huyết, xin lỗi công tử đi, từ giờ trở đi không có mệnh lệnh của ta, cũng không cho phép ngươi lên tiếng" Mỹ phụ xoay người, nói với trung niên nam tử.

Trung niên nam tử nghe vậy, sắc mặt biến đổi, tựa hồ trào lên một đạo sát khí, bất quá chỉ trong nháy mắt, đã bình tĩnh lại, hắn khom người thi lễ với Lưu Phong nói: "
Lúc nãy mạo phạm, xin công tử thứ lỗi"

Lưu Phong hừ một tiếng: "
Được rồi, biết sai là được rồi, tiểu tử ngoan"

Ngừng lại một chút, Lưu Phong chuyển mắt đến bộ ngực mỹ phụ, cười nói: "
Người vẫn còn chưa trả lời ta, ta muốn biết ngươi có phải là thánh giáo giáo chủ không?"

"
Không phải, không phải?" Mỹ phụ cười ha ha nói"Nếu công tử tò mò về thân phận của ta, ta cũng cho công tử biết. Ta chỉ là thuộc hạ của giáo chủ, chỉ là sứ giả mà thôi. Bất quá hôm nay tại đất Giang Nam này, mọi chuyện ta có thể làm chủ"

Yên tâm rồi. Lưu Phong còn tưởng rằng lão bà nương này là giáo chủ. Mặc dù bà nương này tư sắc cũng không tệ, nhưng là lớn tuổi rồi, Lưu Phong không có thể. biến thái như vậy, không phải loại đàn bà nào cũng xơi.

"
Xin hỏi quý giáo giáo chủ bao nhiêu tuổi rồi? Có từng kết hôn chưa?" Lưu Phong nghiêm mặt, cười một tiếng, rồi nghiêm túc hỏi.

Mỹ phụ mắt lộ thần quang, âm thầm kinh hãi, bản thân ngay từ đầu đã thi triển mị thuật đối với hắn, vì sao hắn cho tới bây giờ tâm vẫn thanh tỉnh, đối với mình lại khinh thường như vậy?

"
Ha. ha. chẳng lẽ đó cũng là điều cơ mật của quý giáo, không thể nói được à" Lưu Phong thấy mỹ phụ không có trả lời, hắn liền nói tiếp.

Mỹ phụ khôi phục thái độ bình tĩnh, thấy ánh mắt nghi hoặc của Lưu Phong nói: "
Cũng không có cái gì cơ mật, chỉ là giáo chủ không muốn để ngoại nhân biết, công tử thật muốn biết, ta sẽ đáp ứng, nhưng nghe xong tuyệt đối không được truyền ra ngoài?"

"
Được, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không nói cho người khác" Lưu Phong cười hắc hắc: "Ngươi nói nhanh lên, nhân phẩm của ta, tưởng cũng có cơ hội."

Mỹ phụ mỉm cười nói"
bổn giáo chủ chính là nhị bát niên hoa, tài hoa dung mạo đương kim thế gian không có người nào có thể so sánh được"

Nhị bát niên hoa, không phải là 16 tuổi sao, Lưu Phong cười hắc hắc, sau đó nghiêm mặt tự giới thiệu"
Tại hạ Lưu Phong, hiện 18 tuổi, chưa từng có hôn phối, ngọc thụ lâm phong, nhất biểu nhân tài, nhân phẩm thế gian đệ nhất, mong rằng sứ giả tỷ tỷ thông báo tin tức này cho quý giáo chủ".

Mỹ phụ đôi mắt đẹp mông lung nhìn Lưu Phong, chốc lát cười nói: "
Như thế là thế nào?"
Lưu Phong cười hắc hắc nói"
thì. là. trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng, ngươi xem ta và giáo chủ các ngươi tuổi tác vừa vặn như thế."
 
Bình Luận (0)
Comment