[Hi Trừng] Sẽ Là Lần Cuối Cùng Ta Nói Thích Người (Minh Tri Cố Muội)

Chương 62

Hôm qua chém gió với Red về các cháu mới nhớ ra chưa update chuyện tình iu của cái cp oan gia này =)))


______


Cảnh Nghi & Thủy Nguyệt lần đầu gặp mặt là ở Miêu Cương.


Khi đó chuyện phá án ở LHO đã xong xuôi mà Kim Lăng còn mải gây dựng mạng lưới kinh doanh ở Miêu Cương chưa về, Nguyệt theo lệnh mẹ đi tới Miêu Cương nhận lại họ hàng với Mạnh tộc trưởng, học thêm về các cổ thuật dưỡng trùng và điều khiển trùng, sẵn tiện thay cha đưa một bức thư cho biểu ca Kim Lăng.


Nguyệt đến Miêu Cương đúng lúc nhóm Lăng đang phải đối mặt với một vụ vu cổ sâu độc hại người, vì thế chưa kịp chào hỏi gì đã cùng nhau tham chiến. Kim Lăng cảm thấy thủ pháp dùng roi của Nguyệt rất quen thuộc nhưng chưa kịp xác minh nghi vấn thì nhóm Truy Lăng & Nghi Nguyệt đã bị tách nhau ra và lạc nhau trong rừng già.


Nguyệt & Nghi đối mặt với các ảo ảnh do vu cổ tạo ra, về sau rơi xuống hố sâu. Lúc rơi xuống, mặc dù Nghi đã chủ động chắn bớt giúp Nguyệt phần lớn nhưng Nguyệt vẫn bị trật cổ chân. Nghi xé áo giúp Nguyệt băng bó lại. Còn chưa kịp giới thiệu họ tên thì ảo ảnh vu độc lại kéo tới. Nghi vốn sợ ma mà trong ảo cảnh toàn ma với quỷ, hại cậu chàng ôm Nguyệt khóc lóc kêu gào cả một đêm.


Mặc dù trong lòng Nguyệt rất bất ngờ vì trên đời có một chàng trai nhát gan như vậy, nhưng sau khi lên được khỏi hố, Cảnh Nghi thấy chân Nguyệt bị thương đã cõng nàng cả một ngày đường đưa về chỗ Mạnh tộc trưởng trị thương, nên Nguyệt tạm bỏ qua việc cả đêm qua tên này dám "phi lễ" mình.


Sau khi biết thân phận Nguyệt là con gái của Giang tông chủ, Nghi nổi tính nhây trêu Nguyệt là LHO nhị tiểu thư (tiếng lóng: Nhị ~ ngốc) vì có Lăng là đại tiểu thư rồi, từ đó chính thức kết làm oan gia đấu võ miệng với Nguyệt. Hai người, một không trêu người ta không vui, một không đánh người ta tay chân ngứa ngáy.


Nhóm bốn người hay rủ nhau đi săn đêm, cũng có khi Truy Lăng muốn đánh lẻ tận hưởng thế giới tình yêu của hai người nên Nguyệt Nghi đi riêng. Trải qua nhiều chuyện, quan hệ càng lúc càng tốt, thậm chí dần dần thích đối phương, nhưng hai vị oan gia này đều không tự phát hiện ra.


Có một lần đi săn đêm về, hai người cùng nhau đi ngang qua hội đèn lồng cầu tình duyên, Nghi & Nguyệt ngồi trên mái nhà ngắm trăng, ngắm hồ, ngắm đèn lồng, một người uống rượu, một người ăn gà, nói chuyện với nhau về tiêu chuẩn chọn bạn đời của mình. Nguyệt thì nói giống cha mình (Giang tông chủ) là được. Nghi thì nói ôn nhu dịu dàng xinh đẹp (giống Lam tông chủ) là được. Tóm lại là 2 cái hình mẫu với hai cái đứa nó chả có chút liên quan nào!


Rồi năm đó Kim gia tổ chức Bách Phượng Săn, trong lúc thi săn yêu thú, Nghi vì bảo vệ một tiểu sư muội Lam gia mà bị thương. Nguyệt vốn học y, trong người lúc nào cũng có thuốc, cầm thuốc vừa định đem qua cho, nhưng đứng từ xa nhìn lại thì thấy vị tiểu sư muội Lam gia xinh đẹp, ôn nhu, dịu dàng lấy từ ngực áo ra khăn tay tự thêu giúp Nghi băng vết thương, nước mắt lưng tròng. Cảnh Nghi bị thương nhưng vẫn cười vô tâm vô phế, xoa đầu cô bé bảo mình không sao cả, yên tâm đi.


Đột nhiên, Thủy Nguyệt cảm thấy thuốc này có cho hay không cũng không cần thiết nữa, lẳng lặng đi về lều trại của Giang thị một mình.


Tiếp theo đó Thủy Nguyệt luôn duy trì tâm trạng không tốt, Cảnh Nghi cảm thấy không ổn, ra sức gặng hỏi rồi trêu chọc cho Nguyệt vui lại, nhưng lại bị Nguyệt đánh cho một trận. Trong lúc tức giận vì không hiểu sao mình có lòng tốt mà người ta còn không đón nhận, Nghi buột miệng nói Nguyệt người đâu mà chẳng giống con gái gì cả.


Tất nhiên bình thường cả hai vẫn đùa nhau như thế, nhưng lần này, Nguyệt vừa chứng kiến sự dịu dàng của tiểu sư muội Lam thị và thái độ che chở của Cảnh Nghi dành cho cô bé, câu nói "không giống con gái" của Nghi khiến Nguyệt vô cớ bức bối, còn đau lòng nữa. Nguyệt bỏ dở cuộc đi săn, quay về lều trại.


Kim Yến lần này là quản sự theo dõi việc tổ chức bách gia săn bắn. Từng cùng Nguyệt là thanh mai trúc mã lớn lên, Kim Yến thấy Nguyệt không vui thì lập tức tới hỏi han. Nguyệt hỏi Kim Yến một câu: "Yến ca ca, muội không giống con gái sao?"


Kim Yến nghe vậy thì bật cười, xoa đầu Nguyệt bảo: "Sao có thể? Tiểu Thanh Nhi là cô nương xinh đẹp nhất trên đời"


Lời này của Yến làm cho Nguyệt bật cười. Hai huynh muội tựa vào nhau kể đông kể tây vui vẻ nửa ngày.


Mà toàn bộ màn này đều bị Cảnh Nghi nhìn thấy.


Từ lúc Nguyệt bỏ về, Cảnh Nghi cảm thấy trong lòng rất khó chịu, nhưng là đại sư huynh dẫn một đám sư đệ, sư muội tham gia săn đêm nên không thể rời đội hình. Trên đường nhìn thấy một tuyết lang yêu lông trắng muốt, Cảnh Nghi nghĩ ngay tới Nguyệt, muốn săn tặng người ta làm cổ áo choàng. Đợi mãi mới tới giờ kết thúc, hí ha hí hửng xách sói qua lều Nguyệt tạ tội thì nhìn thấy Nguyệt với Yến vai tựa vai, cười đùa vui vẻ, khen ngợi lẫn nhau. Chẳng hiểu sao lòng Nghi cảm thấy đặc biệt không vui, không tặng nữa, xách sói đi về.


Trên đường về thì gặp Kim Lăng. Lăng nhìn con sói trên tay Nghi, lại nhìn hướng đi, hỏi: "Sao không tặng cho biểu muội ta đã đi về?"


Nghi đỏ mặt ấp úng, ai thèm tặng cho bà chằn ấy?


Lăng nhìn bạn từ đầu đến chân một cách khinh bỉ, sau đó lắc đầu: "Thứ ta nói thẳng, ta cảm thấy Lam gia các người về mặt cảm tình ngu muốn chớt :) Trưởng bối thì ta không dám bàn, nhưng ngươi và Tư Truy đúng là ngoo như nhau. Thích thì nói, không thích thì thôi, các ngươi tưởng ngoài Lam thị các người ra người ta không còn tìm được mối tốt nào khác hay sao mà ở đó làm mình làm mẩy??? Thích hay không còn không tự biết, trong khi người ngoài ai cũng nhìn ra, thực sự là ngốc tới thảm thương!"


Nghi bị Lăng đả kích cho một trận, hôm sau lên quyết tâm lại xách sói qua tặng Nguyệt. Có điều, con sói này Nguyệt không lột da làm áo mà giữ lại thuần hóa để nuôi, đặt tên là Tiểu Tâm Nghi :v


Sau đó, Nguyệt dần dần tiếp nhận công vụ Giang thị, bận rộn nên ít ra ngoài săn đêm hơn. Ban đầu Cảnh Nghi cảm thấy không có gì thay đổi lắm, mãi cho đến Thanh Đàm hội, Nguyệt dùng thân phận thiếu tông chủ Giang thị tới tham dự thay cha mình.


Nghi thân là hậu bối, chỉ có thể đứng bên ngoài quan sát, đưa đồ, rót trà, nhưng Nguyệt có thể đường đường chính chính tại Thanh Đàm Hội cùng bách gia gia chủ đàm luận, sát phạt. Đó là lần đầu tiên Nghi cảm thấy khoảng cách giữa mình và Nguyệt thực ra rất xa.


Lúc này, Tư Truy mới đi đến, cười hỏi rằng: "Cảm thấy mình không xứng, đúng không? Ban đầu, khi phát hiện ra ta thích A Lăng, ta cũng là cảm giác này. Hơn nữa A Lăng là nam, ta cũng là nam, ta không chỉ không xứng, ta còn là vật cản trở đối với sự nghiệp gia chủ của A Lăng nữa. Nhưng A Lăng nói rằng, chỉ cần A Lăng nguyện ý, xứng hay không xứng chẳng còn ý nghĩa gì?"


Nghe Lam Tư Truy đả thông khúc mắc, hôm đó, Nghi lấy hết dũng khí đi tỏ tình với Nguyệt. Lại nghe Lăng xui dại, uống ngụm rượu để tăng dũng khí. Kết quả uống rượu xong thì phát bệnh thần kinh, ôm chặt chân Nguyệt nói nếu Nguyệt không đồng ý sẽ không đứng dậy, sau đó thì ngủ tít mít luôn.


Mặc dù có hơi mất mặt một chút, nhưng mà may là vẫn ôm được mỹ nữ về tay.


Về sau Cảnh Nghi kết hôn, tới Liên Hoa Ổ phụ giúp Nguyệt quản lý gia tộc. Họ sinh được hai trai, hai gái. Hai bé trai, một họ Lam, một họ Giang. Hai bé gái, một họ Lam, một họ Ngu. 

Bình Luận (0)
Comment