Hiện Đại Hậu Cung

Chương 37



Alessandro nhìn Long Hiên rời đi, xoay người tiến vào phòng K. Kiều như cái đuôi nhỏ, bám sát sau Ales.
K ngồi trên sàn nhà dựa vào cạnh giường ngẩn người. Nghe thấy tiếng đẩy cửa, một cái gối quăng qua, “Cút! Ta bảo ngươi cút! Còn xuất hiện ta giết ngươi!”
“Khải Nhĩ, là ta.” Ales cau mày nói.
K lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn nhìn hai người kia, quay đầu đi chỗ khác. Ales đi đến trước mặt K, ngồi xuống, Kiều an vị giữa hai chân Ales, ngước nhìn Ales rồi quay đầu đánh giá K. Ánh mắt Kiệu tựa như con nai con mới sinh trong suốt vô tội, tim K lại đập thình thịch.
“Khải Nhĩ mất hứng.” Kiều quan sát K nửa ngày, mới phán, vươn tay sờ sờ ót K, “Đừng khóc, ta đem Tiểu Hùng cho ngươi chơi.”
Tiểu Hùng là con gấu bông Kiều ôm từ nhỏ đến giờ, đối với Kiều mà nói, là đó là thứ tồn tại sau Ales. Hiện tại tự động tặng cho K, có thể thấy được Kiều cũng thực coi trọng K. K bất đắc dĩ đối Ales nhún vai, Ales cũng nhìn y với ánh mắt vô tội, không có biện pháp, suy nghĩ của Kiều là thứ bọn họ không thể lý giải.
“Cám ơn ngươi, Kiều.” K nở nụ cười ôn nhu với Kiều. Vô nghĩa, nếu vạn nhất làm Kiều mất hứng, hậu quả tuyệt đối bọn hắn sẽ không thể gánh vác, đây là kinh nghiêm y cùng Ales từ nhỏ đến lớn dùng huyết lệ đổi lấy. Kiều vừa lòng gật đầu, lại dùng tay sờ sờ K, tựa như chủ nhân yêu thương tiểu miêu tiểu cẩu.
Ales bất mãn nhìn K, “Vì sao phải thích hắn?”
“Không có thích.” K bác bỏ.
“Không thích sẽ cùng hắn làm tình?”
“Ngươi trước kia không phải cũng cùng người khác tùy tiện… Ngô…”
K còn chưa nói hết, đã bị Ales bịt miệng, ánh mắt Ales đủ để giết người, tràn ngập cảnh cáo. K cười hắc hắc, trước kia khi Ales mới biết đến tình yêu, cũng từng giống như ác lang bắt được người liền lôi lên giường, kết quả… Dùng lời người Trung Quốc mà nói, thì là “bóng ma quá khứ”. Tạo ra hậu quả đó dĩ nhiên là Kiều.
“K, mặc kệ thế nào, ta và ngươi mới là huynh đệ.” Ales vỗ vỗ bả vai K, “Nếu thương tâm hoặc tức giận, tìm ta, nhất định giúp ngươi trút giận.”
K cười cười, giống vừa rồi Kiều xoa xoa y, y cũng sờ sờ ót Ales, “Ales, đừng quên ta mới là ca ca. Tiểu quỷ, đừng cả ngày ở trước mặt ta ra vẻ lão đại.”
“Này!” Ales giận, gã đứng lên, bày ra tư thế uy phong lẫm liệt, “Chúng ta đứng so, hỏi Kiều coi ai giống lão đại hơn!”
K nhún nhún vai, “Kiều luôn thiên vị ngươi.”
“Hừ. Ngươi luôn ở Đông Phương, cha mới đem vị trí giao cho ta, ta xứng danh lão đại rồi, không thể không phục a.” Ales dương dương tự đắc nói, “Không phục hãy cùng ta về nước nha.”
K lắc đầu, “Cho ta thêm chút thời gian đi, ta cảm thấy Kỳ Hiên có biến đổi rất lớn, ta còn muốn tiếp tục điều tra thêm nguyên nhân.”
“Nhưng hắn khiến ngươi thất vọng, khiến ngươi thương tâm.” Ales buồn bực nói.
“Ales, công việc mới là quan trọng, ta cho tới bây giờ chưa từng nói ta thích hắn a, hắn sao có thể làm ta thất vọng hay thương tâm.”
“Hắn hoa tâm như vậy, ngươi vì sao còn thích?” Ales bất mãn, “Ta thật sự không hiểu trong đầu ngươi nghĩ cái gì.”
K trầm mặc, hồi lâu, mới nói, “Ngươi sao có thể biết, từ nhỏ sống với cha mẹ song toàn, sao có thể biết tâm sự của chúng ta.”
Kiều bỗng nhiên nói, “Kỳ Hiên là người xấu!”
K cùng Ales liếc nhau, cảm thấy có chút kinh ngạc. Kiều trong giới y học là một thiên tài, nhưng ở phương diện khác thì rất ngây ngô, cậu ta chưa bao giờ nhớ nổi cái gì, nhân loại với cậu ta mà nói, cũng chỉ như cái bàn cái ghế.
Lúc trước, Ales cũng phải mất năm năm mới khiến Kiều nhớ kỹ gã, lại thêm năm năm, hai người mới trở thành người yêu. Mà K là khi cứu Kiều lúc bị bắt cóc, hơn nữa nghĩ mọi cách cứu viện, hai người thoát được, cùng sống trên đảo hoang ba ngày, Kiều mới có ấn tượng về K, lại cùng sinh sống năm sáu năm, mới thân thiết với y. Có thể trở thành ‘người’ trong mắt Kiều, là chuyện rất không dễ dàng. Cho dù là trở thành người xấu.
“Bé ngoan, làm sao ngươi biết hắn là người xấu?” Ales kỳ quái hỏi.
“Kỳ Hiên là người xấu.” Kiều Y cố chấp lặp lại những lời này.
K cùng Ales nhìn nhau không nói gì, trong lòng mơ hồ xao động.
Long Hiên tới chỗ Quân Liễm. Từ khi Quân Liễm tiếp quản STARS, cậu ta liền dọn khỏi Quân gia, Quân Xuân Thân giúp cậu ta thuê một căn phòng cao cấp bên ngoài. Long Hiên thân thể không ổn lắm, có chút nôn nóng khó hiểu, hắn không chắc mình gặp Quân Liễm lúc này có gây tổn thương gì cho cậu ta không. Bất quá, đây cũng là cơ hội ngàn năm khó gặp, bỏ qua thật đáng tiếc.
Hắn nhấn chuông cửa. Một Quân Liễm quấn mỗi một cái khăn bông ngang eo ra mở cửa cho hắn, sau đó xoay người hướng vào phòng ngủ. Trắng nõn da thịt, hai nụ hoa trước ngực kia cũng làm cho máu mũi Long Hiên dâng lên, hắn miễn cưỡng đè nén thú tính trong cơ thể, đi theo sau Quân Liễm. Sau đó, hắn ngây người — Sở Ly!
Sở Ly chỉ mặc cái quần lót nhỏ, bộ dạng uể oải nằm trên giường, thấy hắn vào, còn hướng hắn chớp chớp mi. Hỏa dục của Long Hiên trong nháy mắt nguội lạnh.
“Sao lại thế này?” Hắn dùng ngữ điệu lạnh như băng hỏi.
Sở Ly vừa định há mồm, Quân Liễm đã chán nản mở miệng, “Bản thân ta cũng muốn hỏi ngươi, sao lại thế này? Kỳ Hiên, dù ta thích Sở Ly, ngươi cũng không thể hèn hạ mà hãm hại ta như vậy chứ? Ngươi có biết loại chuyện này vô cùng nhục nhã với nam nhân không?”
Long Hiên chớp mắt vô tội, “Ngươi đang nói cái gì?”
Dù hắn có dạy Quân Liễm nội công tâm pháp kia, cũng chỉ có chín mươi chín cái lợi, có cái gì hại chứ? Sao lại vô cùng nhục nhã?
Quân Liễm chỉa chỉa giữa háng của mình, “Sau khi ta luyện tâm pháp kia của người, thân thể khỏe mạnh rất nhiều, nhưng tại sao nơi này không đứng lên nổi?”
Dù không phá được thân xử nam, nhưng cậu tốt xấu cũng đang ở trước trợ thủ đắc lực của mình, trước kia chỉ cần vừa nghĩ tới Sở Ly liền dục hỏa khó nhịn, hiện tại lại giống cà có sương (?),thế nào cũng không đứng dậy.
“A…” Long Hiên xấu hổ, “Thật sự? Ta sao chưa gặp qua tình huống này?”
“Cũng bởi vậy, nên ta mới nhờ Sở Ly tới giúp ta, ta nghĩ ta thích hắn như vậy, hẳn là có thể…”
Chính là kết quả vẫn làm người ta chán nản, thậm chí tuyệt vọng, dù Sở Ly chủ động hôn cậu, dù trong lòng cậu lửa cháy rừng rực, lại không cách nào cương lên. Đối với nam nhân mà nói, đây thật sự là tại họa động trời.
Long Hiên dưới đáy lòng nhảy nhót, đây đúng là hiệu quả hắn muốn, đối với hiện tại của Quân Liễm cùng Sở Ly mà nói, bởi vì tu luyện tâm pháp đồng dạng, tựa như hai nữ nhân cùng làm tình, sẽ cương mới là lạ. Hoàng đế chính là ích kỷ như thế!
Sở Ly lại như nhìn thấy suy nghĩ của Long Hiên, “Có phải vì trong cơ thể ta cùng Quân Liễm có dòng nước ấm giống nhau?”
Long Hiên thản nhiên thừa nhận, “Cùng tâm pháp ta tu luyện bổ trợ cho nhau, đối với thân thể khoẻ mạnh cùng kéo dài tuổi thọ dưỡng nhan đều có lợi.”
“Vậy tại sao không ‘cựa’ được?” Quân Tiểu Bạch vẫn nhìn chằm chằm tính phúc của mình.
Long Hiên từ sau lưng ôm lấy cậu ta, bàn tay xốc khăn lên chui vào, âu yếm ‘Tiểu Quân’ mềm nhũn, một bên ghé vào tai Quân Tiểu Bạch thổi khí, “Có lẽ, là bởi vì kỹ xảo của Sở Ly không đủ, ta giúp ngươi thử xem.”
Quân Tiểu Bạch hừ một tiếng, bị bàn tay của Long Hiên xoa nắn thế nhưng ngoài ý muốn lại thoải mái, luồng điện yếu ớt dần tăng lên, dương v*t mềm nhũn chậm rãi ngạnh lên.
Quả thực so với thuốc tráng dương còn thần kỳ hơn, Quân Liễm lấy làm kỳ quái, quay đầu vừa lúc thấy ánh mắt ẩn chứa hàm xúc hỗn độn của Sở Ly, cậu ta không khỏi tâm thần rung động, “Sở Ly… Ta… Ta…”
Sở Ly đương nhiên hiểu bản tính của Long Hiên, nhưng tận mắt nhìn hắn chinh phục một nam nhân khác, thật sự ngay cả muốn phẫn nộ cũng không còn sức. Sở Ly suy sụp nằm trên giường, nhắm mắt lại, mắt không thấy tâm không phiền.
Quân Liễm thở càng lúc càng nặng, càng dồn dập, hai tay gắt gao bám lấy cánh tay Long Hiên, theo bàn tay hắn triệt động nhanh hơn, cuối cùng rốt cục hét lên một tiếng đạt tới triều cường. Bạch trọc rơi xuống sàn nhà, thân thể Quân Liễm mềm nhũn. Long Hiên sắc mặt lại càng ngày càng khó coi.
Thật lâu không nghe thấy âm thanh tiếp theo, Sở Ly mở mắt ra, cậu không tin rằng Long Hiên hảo tâm giúp Quân Liễm ‘thử súng’ xong liền thỏa mãn. Long Hiên đang kinh hãi cúi đầu nhìn giữa háng mình, nơi đó đang mềm nhũn, tiếp tục không có nửa điểm khí thế ngất trời.
Sở Ly khó hiểu nhìn hắn, “Làm sao vậy?”
Long Hiên tiến lại gần Sở Ly, ôm cậu, hôn cậu, thân thể quấn lấy nhau, trong lòng hắn lửa nóng sôi sục, cái địa phương chết tiệt lại vẫn như đang chìm dưới đáy biển, chính là không ngẩng đầu lên.
Sở Ly rốt cục hiểu được xảy ra chuyện gì, kinh hãi nhìn lại hắn, “Sao có thể như vậy?”
Dù Long Hiên ngày hai mươi bốn giờ không ngừng động dục, so với tình huống hiện tại càng làm cho người tin hơn.
Quân Tiểu Bạch tò mò lấy tay sờ sờ tiểu đệ đệ của Long Hiên lần đầu tiên ‘lặng lẽ hành quân’ như vậy, không thể tưởng tượng nổi hỏi, “Sẽ không phải đến phiên ngươi bất lực chứ?”
Chẳng lẽ loại bệnh này còn có thể đổi vị trí, từ cậu ta chuyển qua Kỳ Hiên? Giống mấy màn chuyền nội lực trong mấy cuốn tiểu thuyết võ hiệp? Kỳ Hiên lại biết cái nội công tâm pháp gì đó, giống tiểu thuyết võ hiệp miêu tả, nói như vậy, là Kỳ Hiên hy sinh thân mình giúp cậu? A a, Kỳ Hiên quá vĩ đại!
“Cái gì?” K quát to một tiếng, đột nhiên hai tay bắt lấy hai vai Kiều, “Ngươi làm gì hắn?”
Kiều bị kinh hách, nhịn không được khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, nhìn về phía Ales cầu cứu.
Ales kéo Kiều thoát khỏi tay K, “Khải Nhĩ, ngươi đừng hù Kiều!”
“Là  hắn hù ta mới đúng!” K lần đầu tiên luống cuống như thế, “Kiều sao lại làm chuyện này? Hắn động tay động chân lúc nào? Hắn căn bản không biết cái chuyện này đối với nam nhân có bao nhiêu đả kích! Nhất là loại nam nhân như Kỳ Hiên!”
“Có gì là không tốt? Xem hắn còn có thể cả ngày lăng nhăng nữa không.” Ales thoải mái mà trêu đùa.
“Đúng a, nguơi không nhớ chính mình nếm qua cái dạng khổ gì sao.” K tức giận rít gào.
Ales nhất thời hồi tưởng lại tình cảnh bi thảm của mình năm đó, sắc mặt xanh mét. Năm đó, Kiều còn nhỏ, mà gã đúng vào thời kỳ trưởng thành sắc dục tràn đầy, nói hay thì “một ngày đánh ba trận vẫn còn chê ít”. Tiểu Kiều phấn nộn đáng yêu chỉ có thể nhìn không thể ăn, trong đầu lúc nào cũng là chuyện đó, gã liền lao vào ăn chơi xa đọa trải qua nửa năm sống phóng túng không giới hạn. Kiều tình cờ biết gã đang làm cái gì. Mà sau khi Kiều biết, tai họa liền rơi xuống đầu Ales —
— không biết Kiều động tay động chân gì với gã, gã bất lực. Ban đầu gã còn cho là mình bị bệnh, đi khám xét khắp nơi, lại không thấy chút hiệu quả nào. Sau đó Kiều nói với hắn, “Ngươi như vậy sẽ không cần thời kỳ trưởng thành khổ não!”
Ales giận dữ, không có nam nhân nào có thể chịu được sỉ nhục như vậy, gã lần đầu tiên động thủ đánh Kiều. Vì thế Kiều giải trừ cấm chế cho gã. Nhưng kết quả là, gã lại bắt đầu vạn năm cương cứng, ngay cả muốn nghỉ ngơi nhàn hạ một hồi cũng không được. Ông trời, đây quả thực so với bất lực còn khiến người ta thống khổ hơn. Gia tộc Ales cuối cùng cũng nhận thức được sinh vật ngoài hành tinh Kiều lợi hại thế nào, Ales lại càng khó sống, ai bảo gã luôn miệng nói chỉ yêu mình Kiều?
“Ales là người xấu.” Kiều nói với K, “Người xấu đều phải chịu trừng phạt.”
Thẳng đến khi Ales chân chính sám hối, hơn nữa thề chờ Kiều khôn lớn lại cùng cậu ta chơi hôn nhẹ, thời kỳ đen tối của Ales mới giảm đi từng chút, từng chút một.
Không ngờ, lần này đến phiên Kỳ Hiên. Sắc mặt K phi thường phi thường khó coi. Ales lại có chút vui sướng khi người gặp họa, năm đó gã chịu khổ, cuối cùng cũng có người cùng gã hưởng! Ha ha. Kỳ Hiên, ngươi quả nhiên so với K còn giống huynh đệ của ta hơn!
Bình Luận (0)
Comment