Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể

Chương 93

Có được dị năng liền muốn biểu diễn cho Tạ Loan xem trước tiên, ánh mắt của bé chim béo vàng nhạt đang cố ưỡn ngực lấp lánh lóe sáng hệt như một ngôi sao nhỏ, đặc biệt sáng ngời.

Nhìn biểu hiện của ấu tể, trái tim người lớn khẳng định đều mềm nhũn.

Tạ Loan hiển nhiên cũng vậy.

Ngồi xổm xuống bế bé chim béo lên, Tạ Loan đưa tay xoa xoa phần lông tơ mềm mại của bé, biểu tình vui sướng: “Lạp Duy thật lợi hại, nhanh như vậy đã học được dị năng rồi à?”

Cả ba chủng tộc chim béo trong thời kỳ ấu tể đều có hình dáng đầy lông tơ mềm mại, Tạ Loan thuận tay xoa phần ngực của ấu tể khố duy, vừa sờ một cái liền cảm giác được xúc cảm lông tơ mềm mại cùng nhiệt độ cơ thể ấm áp của bé.

Biết ấu tể này nhất định là vừa học được dị năng đã lập tức biểu diễn cho mình xem, Tạ Loan liền phỏng đoán hẳn là mới biết trong sáng hôm nay mà thôi.

“Chíp chíp, chíp!”

Nghe thấy lời thanh niên, bé chim béo này lại cố ưỡn ngực hơn nữa, tiếng kêu non nớt lại càng vang dội hơn, ánh mắt đen lúng liếng tỏa sáng nhìn chằm chằm Tạ Loan.

Mặc dù dị năng của bé chỉ có thể tạo ra một cơn lốc nhỏ như con quay, uy lực cũng chỉ đủ để cuốn hộp giấy bay lên xoay tròn hai vòng, thế nhưng Tạ Loan lại rất kinh ngạc cùng vui sướng, hệt như bé vừa làm được một hành động vô cùng xuất sắc, tài giỏi.

“Lạp Duy có thể làm lại chuyện vừa nãy một lần nữa không?” Chỉnh lý lại lông chim chính là biểu hiện yêu thương ấu tể, hiện giờ Tạ Loan đang giúp ấu tể trong lòng làm vậy, sau đó anh dùng ngón tay điểm nhẹ một cái lên mỏ bé.

Ấu tể tìm tới anh đầu tiên, Tạ Loan đương nhiên rất cao hứng.

Bất quá chuyện ấu tể kích phát dị năng nên để những người khác biết, Tạ Loan tin tưởng nếu nhóm người lớn trong phân hội biết, nhất định cũng cảm thấy cao hứng.

“Chíp!”

Tựa thân mình sát vào lòng ngực thanh niên, ấu tể khố duy thanh thúy kêu đáp lại, chiếc mỏ chim nhọn nhọn nhẹ nhàng cọ lên ngón tay thon dài đẹp mắt của thanh niên.

“Vậy ta gọi những người khác tới, chốc nữa Lạp Duy hãy biểu diễn lại lần nữa nha.” Vừa nói Tạ Loan vừa dùng hai tay nâng bé chim béo vàng nhạt trong lòng lên cao.

Kịp phản ứng thanh niên nâng mình lên cao, ấu tể khố duy phối hợp kêu chíp chíp vài tiếng, đôi cánh nhỏ cũng đập đập.

Trước khi đi tìm mọi người, Tạ Loan từ ngăn kéo đặt quà vặt của ấu tể ở kệ bên cạnh lôi ra một đoạn dây lụa, dùng nó thắt thành một cái kết con bướm xinh đẹp rồi đeo cho bé chim béo đang ôm trong lòng.

“Tốt lắm.” Tạ Loan ôn hòa nói, cúi đầu nhìn ấu tể khố duy ngoan ngoãn nằm trong lòng mình hệt như một con gà con.

Lúc thanh niên đeo nơ bướm cho mình, bé chim béo khố duy căn bản không nhúc nhích, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chiếc nơ bướm.

Đợi đến khi chiếc nơ bướm xinh xắn được cột lên người xong, ấu tể khố duy mới khẽ đập đập đôi cánh.

Đứng ở một góc trống trải trong đại sảnh một hồi, bên người Tạ Loan đã có không ít ấu tể nhích tới gần, gọi những người khác tới, Tạ Loan đặt ấu tể đang ôm trong lòng xuống đất.

Trên người đeo một cái nơ bướm xinh đẹp, dáng vẻ của bé chim béo khố duy thoạt nhìn quả thực rất đáng yêu.

Hai móng vuốt bé xíu đạp lên mặt thảm mềm mại trải trên đại sảnh, trong ánh mắt chăm chú quan sát của mọi người, ấu tể khố duy tựa hồ có chút khẩn trương, đôi cánh nhỏ khép lại thật chặt.

Nhận ra được điểm này, Tạ Loan ngồi xổm xuống khích lệ xoa xoa lông vũ mềm mại của bé, ngay sau đó anh nghe thấy bé nâng đầu kêu một tiếng với mình.

Tạ Loan đặt dụng cụ biểu diễn, cũng chính là chiếc hộp giấy vừa nãy cách ấu tể không xa, sau đó đứng lên.

“Hội trưởng, anh bảo chúng tôi qua đây xem cái gì vậy?” Trịnh Chu tò mò hỏi, đối với chuyện thanh niên đặt hộp giấy dưới đất, thực sự không hiểu được.

Tạ Loan chỉ gọi mọi người tới nhưng không nói gì, vì thế mọi người cũng không rõ là tình huống gì.

Tạ Loan tỏ ý nhìn ấu tể khố duy, lúc mọi người dời ánh mắt qua, mọi người nhìn thấy bé chim béo vàng nhạt này bắt đầu đứng im tại chỗ đập đập cánh.

Giây tiếp theo một cơn lốc nhỏ xíu như con quay xuất hiện trước mắt, có thể vì vừa nãy đã sử dụng dị năng nên cơn lốc lần này còn nhỏ hơn vừa nãy một chút.

Cơn lốc mini lại cuốn lấy hộp giấy, lần này hộp giấy chỉ bị cuốn lên xoay được một vòng rưỡi, không tới một giây liền bộp một tiếng rớt xuống đất.

Sử dụng dị năng cần tiêu hao tinh thần lực, lần thứ hai sử dụng có hiệu quả yếu hơn lần đầu tiên hoàn toàn nằm trong dự liệu của Tạ Loan.

Không đợi mọi người kịp phản ứng, Tạ Loan đã ngồi xổm xuống ôm lấy ấu tể khố duy đã có chút mệt mỏi, cúi đầu hôn khẽ lên phần trán lông tơ của bé.

“Chíp chíp…”

Mặc dù vẫn cố gắng ưỡn cao thân mình, thế nhưng bởi vì tiêu hao tinh thần lực trong một khoảng thời gian ngắn, lúc vùi trong lòng thanh niên bắt đầu có chút buồn ngủ.

Ấu tể khố duy này đã kích phát dị năng…

Mọi người ở xung quanh đã kịp phản ứng, biểu tình lập tức trở nên mừng rỡ cùng ngạc nhiên, so với Tạ Loan lúc vừa nãy còn khoa trương hơn.

Hiển nhiên đều không chút keo kiệt khen ngợi bé.

“Dị năng hệ phong cao cấp, theo sự trưởng thành của nó, sau này rất định sẽ rất lợi hại.” Trát Lạp Đức phân tích, Mạc Lý Sâm đứng gần đó nghe vậy cũng gật đầu.

Đừng thấy chỉ là cơn lốc mini bé xíu, đối với một ấu tể vừa học được cách dùng dị năng mà nói, có thể tạo ra cơn lốc hơn nữa còn khống chế nó cuốn được một vật gì đó đã là chuyện không hề dễ dàng.

Chỉ cần ấu tể này được tiếp nhận sự hướng dẫn tốt, hơn nửa bản thân cũng chịu cố gắng học tập thì tương lai sẽ rất khả quan.

Đối với chuyện tiếp nhận hướng dẫn tốt, Trát Lạp Đức ngầm thừa nhận ấu tể này.

Rõ ràng đã rất buồn ngủ nhưng được khen ngợi, ánh mắt ấu tể khố duy vẫn sáng bừng, thẳng đến khi mọi người ngừng lại, bé chim béo mới củng củng ngực Tạ Loan, sau đó vùi mình làm ổ.

“Chíp chíp…”

Tiếng kêu non nớt khe khẽ, ấu tể khố duy thực an tâm vùi mình trong lòng Tạ Loan, đối với nó, đây là nơi đặc biệt an toàn.

“Ngủ đi.” Cũng không ôm bé về ổ, Tạ Loan tiếp tục ôm bé trong lòng, vuốt ve dỗ dành.

Bản thân vốn đã có chút buồn ngủ, cộng thêm thanh nhiên ôn tồn dỗ dành, ấu tể khố duy nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.

Phân hội lại có thêm một con ấu tể kích phát dị năng, đây đương nhiên là chuyện đáng cao hứng.

Lúc Tạ Loan vừa dỗ dành ấu tể ngủ, Trát Lạp Đức lại ném cho anh một tin tức: “Nói tới dị năng ấu tể, mấy ngày gần đây tôi phát hiện một chuyện liên quan tới Tiểu Già Nhĩ.”

Nghe vậy, Tạ Loan liền nhìn qua.

“Tiểu Già Nhĩ có thể đã kích phát thêm một dị năng cao cấp khác.” Trát Lạp Đức nói: “Có thể là dị năng tinh thần, mấy ngày nữa vẫn chưa kích phát hoàn toàn nên tôi cũng không chắc chắn lắm.”

Mặc dù không có biểu hiện cụ thể nhưng lúc tiểu nhân ngư vô tình sử dụng dị năng vẫn có thể phát hiện, Trát Lạp Đức xác nhận vài lần mới cảm thấy nắm chắc.

Đối với ấu tể khố duy, nếu không phải trước đó hoàn toàn không có cơ hội nhìn thấy nên Trát Lạp Đức mới không phát giác ra.

“Cao cấp…?” Ôm ấu tể vừa mới ngủ say, Tạ Loan nhỏ giọng, có chút do dự thấp giọng hỏi.

Căn cứ theo trải nghiệm ở thế giới tuyến song song, Tạ Loan sớm đã biết tiểu nhân ngư có thể kích phát song dị năng.

Thế nhưng ở bên kia, Già Nhĩ có dị năng hệ băng cao cấp cùng dị năng tinh thần trung cấp, cùng tình hình hiện giờ không giống lắm.

Nghe Tạ Loan hỏi, Trát Lạp Đức gật đầu khẳng định.

Cho dù cùng hệ dị năng nhưng khi kích phát cũng phân chia cao thấp, cấp cao dĩ nhiên là vượt xa cấp thấp.

Ví dụ, dị năng hệ phong cấp cao sau này có thể tạo nên thiên tai như gió lốc vòi rồng, tùy tiện cũng có thể phá hủy cả một thành phố.

Căn cứ theo tinh thần lực của người sử dụng, thậm chí còn có thể làm ra chuyện càng đáng sợ hơn.

Mà dị năng hệ phong cấp thấp thì căn bản không thể làm ra loại công kích có tính phá loại lớn này, lúc chiến đấu chỉ có thể sử dụng lưỡi dao gió hoặc tự tăng tốc cho chính mình là lựa chọn tốt nhất.

Cấp bậc dị năng có thể thăng cấp thông qua cố gắng của bản thân, thế nhưng cũng rất khó, dị năng cấp thấp có cố gắng bán mạng cũng chỉ có thể tăng lên trung cấp, chênh lệch với cấp cao không thể dựa vào cố gắng để bù đắp.

Thấy Trát Lạp Đức gật đầu, ánh mắt Tạ Loan có chút thay đổi, ôm bé chim béo đang an tâm ngủ say, Tạ Loan đi về phía hồ nước.

“Mạt mạt~”

Đến gần bờ, ấu tể nhân ngư ở xa xa đã hướng thanh niên kêu một tiếng, chiếc đuôi băng lam ở dưới nước khẽ đong đưa.

Đối với tiểu nhân ngư, gặp gia trưởng là chuyện rất cao hứng, ánh mắt xanh biếc phản chiếu bóng ngược của thanh niên.

Tạ Loan đi tới gần hồ nước rồi ngồi xuống, tùy ý để ấu tể nhân ngư nắm lấy ống quần mình, Tạ Loan đưa tay cẩn thận vuốt ve ấn ký vàng nhạt trên trán bé.

Ấn ký quả thực xuất hiện chút biến hóa rất nhỏ, không quá rõ ràng, thế nhưng Trát Lạp Đức sau khi kiểm chứng đã xác định tiểu nhân ngư kích phát một loại dị năng mới.

Dị năng tinh thần cấp cao…

Khác với tình huống ở thế giới tuyến song song, năng lực của ấu tể nhân ngư xuất sắc hơn.

Quỹ đạo phát triển của hai thế giới đã có bất đồng, Tạ Loan chắc chắn, hết thảy đều thay đổi theo hướng tốt hơn.
Bình Luận (0)
Comment