Hồ Nữ

Chương 125

"Tuyết Hoa, biến thành hồ ly." Hạ Lăng Vân nói. hắn có năng lực cưỡng chế Tuyết Hoa từ hình thái hồ ly biến thành người, nhưng không có năng lực để nàng từ hình người biến thành hồ ly.

"Vì sao?" Tuyết Hoa chớp chớp mắt cau mày lá liễu, biết rõ còn cố hỏi.

"Ta ôm nàng đi khắp nơi còn không tốt sao?" Hạ Lăng Vân nhẹ nhàng nói, "Tuyết Hoa, vẻ đẹp của nàng quá mê người, khiến ta không có cách nào bình tâm phóng thần thức nghe ngóng tình hình xung quanh, thu thập tin tức Lệ Nhi." hắn vừa nói chuyện, con ngươi đen nhanh lưu động đầy lưu luyến thâm tình.

Tuyết Hoa đột nhiên nhõng nhẽo cười nói, "Lăng Vân, chàng luôn nói những câu khiến ta vui vẻ." nóixong, nàng chạm nhẹ vào môi hắn nhanh chóng cắn một cái, lập tức bạch quang bao phủ toàn thân, thân thể co rút lại, cuối cùng biến thành hồ ly chui ra khỏi đống y phục nhảy lên người hắn.

Hạ Lăng Vân đưa tay đón nàng, thuận tiện thu xiêm y của nàng vào vòng tay.

Thong dong đi ra khỏi ngõ hẻm, hắn thản nhiên đi tới con đường khác, phóng thần thức cảm ứng cảnh vật xung quanh đồng thời nghe ngóng tin tức mọi người trò chuyện.

Tuyết Hoa cũng học hắn thả thần thức tìm kiếm tin tức của muội muội. Nhưng nàng không vận dụng thành thạo bằng Hạ Lăng Vân, chú ý bên này lại bỏ lỡ bên kia.

"Ồ?" Hạ Lăng Vân nói khẽ, "Toàn nhà lớn ở phía tây bắc thành, có năm luồng linh lực chấn động." hắndùng thần thức đảo quanh năm tu sĩ kia, bọn họ đều phát giác, tất cả đều tìm kiếm xung quanh.

Tuyết Hoa lập tức chuyển thần thức dò tìm, phát hiện phương vị đó có năm luồng linh lực chấn động. Nàng dụng tâm tìm hiểu thuộc tính linh lực, phát hiện màu đỏ là hỏa, màu cam là kim, màu xanh nhạt là thủy.

Hạ Lăng Vân cũng biết, liền ôm nàng bay nhanh về phương đó. không quản bọn họ là tu sĩ môn phái nào, hắn với tư cách là một trưởng lão trong giới tu tiên có đầy đủ uy tín để bọn họ có thể lộ ra một ít tin tức liên quan tới người khác.

đi qua hai con đường, Hạ Lăng Vân ôm Tuyết Hoa tới trước cửa hộ gia đình. Cửa này tường cao gạch ngói xanh, treo biển đề tên "Thanh Vân Quán".

Người bình thường không nhận ra, Hạ Lăng Vân thì hiểu rõ, dây là điểm dừng chân của đại môn phái tu tiên Thanh Vân Sơn nước Kim PHượng, đoán chừng có ngoại môn đệ tử chủ trì, năm tu sĩ hai người tam phẩm tọa trấn.

"Cốc cốc cốc" hắn bắt đầu gõ cửa, lập tức nghe được bên trong vang lên nhiều tiếng bước chân dồn dập.

"Két..." Cửa đại môn nhanh chóng mở, vài tên nam tử vẻ mặt căng thẳng từ bên trong đi ra. Cầm đầu là một gã trung niên nam tử mặt đỏ ôm quyền khom người vái chào Hạ lăng Vân: "Vãn bối La Đức Tín đệ tử Thanh Vân Sơn mời xin vấn tên họ sư tôn." Người tới khoảng 25-26 tuổi, khí chất thanh nhã, trong ngực ôm tiểu bạch hồ mười phần linh khí, giới tu tiên chỉ nhìn qua cũng biết là tu sĩ đẳng cấp cùng linh sủng hồ ly.

"Ta là Hạ Lăng Vân bên hồ Nữ Thần đỉnh Thiên Trụ Sơn, phát hiện chỗ này có hội quán, đặc biệt tới đây tìm hiểu tin tức." Hạ Lăng Vân mỉm cười nói.

"Lăng Vân Tiên Quân!" La Đức Tín chấn động, vội vàng nói, "Tiên Quân đại giá quang lâm, xin thứ vãn bối vô tri đắc tội. Tiên Quân, mời người vào trong." hắn nói chuyện, thái độ thành khẩn cung kính.

Giới tu tiên chỉ có bảy vị Tiên Quân, mà vị Tiên Quân này chính là một trong số đó. Thanh Vân Sơn tuy là đại phái trong giới tu tiên nước Kim Phượng, nhưng tu sĩ cao nhất cũng chỉ là lục phẩm chân quân.

"Là ta tới quấy rầy các ngươi rồi." Hạ Lăng Vân nhẹ nhàng nói, tiến vào nhà.

Đại trạch khác với các tòa nhà khác, gieo trồng cây cối hoa cỏ, vì thiên địa linh khí ở thế tục ít, bởi vì bất đắc dĩ muốn trường kì tọa trấn tu sĩ thế tục phải trồng nhiều cây cối xung quanh phòng ở của mình, bố trí tụ linh pháp trận cấp thấp, cam đoan khóa tu hành hàng ngày.

Hạ Lăng Vân đi vào chính sảnh, La Đức Tín thấy Hạ Lăng Vân ngồi vội phân phó thủ hạ nhanh châm trà.

Hạ Lăng Vân nói thẳng: "La Đức Tín, có lẽ ngươi biết lí do ta nhập thế tục."

La Đức Tín vội nói: "Vãn bối biết rõ, triều đình còn chiêu cáo thiên hạ, nói Tiên Quân người muốn bắt yêu hồ Lệ quý phi."

Hạ Lăng Vân khẽ gật đầu, "Thiên Linh Môn ta chỉ là môn phái nhỏ, thế tục không có mấy hội quán, đối với thời cuộc cũng không rõ lắm, ta âm thầm đi qua một số chỗ cũng không tra được tin tức Lệ quáy phi. Hôm nay phát hiện Thanh Vân Quán, đặc biệt đến nhờ giúp đỡ."

"Tiên Quân hỏi chuyện này? Tiên Quân có việc, chỉ cần phân phó vãn bối là được." La Đức Tín cung kính nói. Trước đó hắn và đồng môn phát hiện có thần thức vây quanh, thì ra Tiên Quân từ xa phóng thần thức tìm bọn hắn.

"Tháng hai năm trước, lúc vãn bối ở trấn Mai Lâm vô tình gặp được Huyền Vũ Tiên Quân biết được chuyện Lệ quý phi. Thanh Vân Sơn gần đây có tin tức của Lệ quý phi?" Hạ Lăng Vân hỏi, trấn an tiểu hồ ly đang nằm sấp trên đùi mình.

"Tiên Quân, yêu hồ Lệ quý phi xuất hiện lần cuối cùng là phá hủy khe vực của nước Kim Phượng Và nước Tây Lĩnh, đổi dòng nước chảy khiến trấn xung quanh bị nhấn chìm. Sau đó tháng tư, gần Bắc Xuyên truyền đến tin tức một nữ tu sĩ tuyệt sắc khiến năm nam tu sĩ tranh đấu nghe đồn đó là Lệ quý phi. Sau đó thì giới tu tiên không còn tin tức nào của Lệ quý phi nữa."

La Đức Tín thành thật hồi đáp, hạ nhân nâng mâm trà, hắn tự mình nâng chén cúi đầu đặt lên bàn nhỏcủa Hạ Lăng Vân.

"Chuyện khe vực đó ta biết, Huyền Vũ Tiên Quân cũng từ đó bắt đầu truy tìm Lệ quý phi. Còn ở Bắc Xuyên, chắc ta phải đi điều tra một lần."

Hạ Lăng Vân nhíu mày. Biển người mênh mông, nếu Lệ Nhi trốn nơi nào bế quan hơn mười, vạn năm, ai có thể tìm được nàng? Mà thôi, Lệ Nhi bế quan cũng tốt, tránh để hắn và Tuyết Hoa lo lắng.

La Đức Tín cũng biết rõ điều này, giận dữ nói: "yêu hồ tuổi thọ dài, nếu ẩn núp mấy trăn năm, Tiên Quân chẳng phải tìm vất vả?"

"không sao, ta cũng muốn lịch lãm rèn luyện, sẽ chậm rãi tìm kiếm." Hạ Lăng Vân bình tĩnh nói, bưng chén trà thổi nguội, uống hai hớp.

"La Đức Tín, tình huống kinh thành giờ thế nào? Hoàng đế sắp trưởng thành, Thái Hậu có phản ứng gì?" hắn hỏi. Thế tục không bình an, giới tu tiên khó tránh khỏi ảnh hưởng.

"Bên kinh thành truyền tới tin tức, Hán Dương Vương nhiều lần bái phỏng, rốt cuộc mời được một vì lục phẩm chân quân đảm nhiệm chức vị quốc sư. Vị quốc sư này nghe nói có huyết thống hoàng tộc, trước mắt ủng hộ hoàng đế, Thái hậu có vẻ thỏa hiệp, ám chỉ chờ sau khi hoàng thượng đại hôn, sẽ lui về hậu cung dưỡng lão." La Đức Tín nói.

"Hi vọng hoàng triều thế tục có thể thuận lợi vượt qua hỗn loạn này." Hạ Lăng Vân nghe xong lập tức thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần Thái Hậu lui về, hoàng quyền về tay hoàng thượng, các vương gia sẽkhông có cớ dấy binh, cục diện chính trị tạm thời chìm xuống. Chỉ cần Hoàng đế cơ trí, anh minh, thân hiền xa tiểu nhân, ít nhất còn có thể kéo dài vương vị nhiều năm.

"Hi vọng như vậy." La Đức Tín cũng nói. Thế tục náo động ảnh hưởng tới tu sĩ tu luyện, cho nên các tu sĩ cũng chỉ mong thế tục an ổn.

Lại uống mấy ngụm trà, Hạ Lăng Vân lấy một tiểu linh thành màu xanh nhạt, nói, "một chút lòng, ngươi đừng từ chối."

La Đức Tín chắp tay nói, "Tiên Quân khách khí, một ly trà mà thôi, Tiên Quân không cần tốn kém."

Hạ Lăng Vân bình tĩnh nói: "Ta hỏi thăm ngươi tin tức, đây là trả lễ."

La Đức Tín không từ chối, cung kính nói: "Vậy thứ cho vãn bối không khách khí." hắn đưa tay nhận thủy linh thạch.

Tu sĩ tu luyện trong núi nhiều năm, đối với biến hóa thế tục không hiểu lắm, vì vậy tu tiên giới có mộtquy định bất thành văn. Chỉ cần là tu sĩ đồng đạo, nguyện ý trả thù lao, cũng có thể hỏi được tin tức ở trong hội quán của giới tu tiên.

"La Đức Tín gần đây ta muốn ổn định tâm thần chế tiểu pháp khí, khoảng một hai ngày, bên ngoài khách điếm không tiện, Thanh Vân Quán còn có phòng?" Hạ Lăng Vân nói, bàn tay vuốt ve mặt Tuyết Hoa. hắn có thể ở khách điếm, nhưng người đi đi lại lại quá phức tạp.

"Tiên Quân không chê Thanh Vân Quán đơn sơ, là vinh hạnh của Thanh Vân Quán." La Đức Tính hưng phấn nói, lập tức phân phó đồng môn, sửa sang phòng khách để Tiên Quân nghỉ lại.

Nhìn ánh sáng thanh nhã ở phòng khách, Tuyết Hoa vội vàng nói: "Lăng Vân, chúng ta đừng tới kinh thành, đi Bắc Xuyên tìm xem có tung tích Lệ Nhi không." Thế tục tranh giành hoàng quyền không can hệ gì tới nàng, nàng chỉ quan tâm tới muội muội cùng huyết thống.

"Được." Hạ Lăng Vân gật đầu, kinh thành náo động, ven đường lại thấy được cảnh chiến đấu, hắnkhông tiện nhúng tay lại không có biện pháp thay đổi, vẫn tránh đi tốt hơn. Tuyết Hoa còn thiên tính dã thú, rất dễ bị sự tà ác dẫn ra bản năng, hắn nên tránh không để nàng thấy cảnh giết chóc.

"Lăng Vân chỉ một chén trà sao chàng phải cho hắn tiểu linh thạch?" Tuyết Hoa dò hỏi, đây chỉ là mộtlinh thạch hạ phẩm, nàng giờ nhìn còn chướng mắt, chỉ là tò mò hành động của Hạ Lăng Vân.

"Tuyết Hoa, đối với người thế tục, nàng có thể sử dụng tiền bạc tiền đồng, đối với tu sĩ, nàng cần dùng linh thạch."

Hạ Lăng Vân nói qua: "Giới tu tiên vẫn luôn là lấy vật đổi vật, linh thạch mọi người đều cần, cho nên nó coi như là tiền. Ta vừa rồi không phải uống một chén trà, mà chủ yếu tìm tin tức Lệ Nhi của Thanh Vân Quán."

Mỏ linh thạch dần ít đi, linh thạch ngày càng hiếm. hắn cho La Đức Tín một viên linh thạch cấp thấp, La Đức Tín có thể dùng bố trí pháp trận Tụ Linh sơ cấp.

"Ta cứ nghĩ linh thạch chỉ dùng bố trí pháp trận, hóa ra nó còn được sử dụng như tiền." Tuyết Hoa cao hứng nói, "Phụ thân thật tuyệt vời, chuẩn bị cho ta và Lệ Nhi nhiều linh thạch như vậy."

Hạ Lăng Vân cười không nói. hắn biết rõ trong tay Tuyết Hoa có bao nhiêu cực phẩm linh thạch rồi, Tuyết Hoa và Lệ Nhi quả thật là người giàu có nhất trong giới tu tiên.

Xoa bóp lỗ tai nàng hắn dặn: "Tài vật không thể lộ ra, nàng về sau đừng mang cực phẩm linh thạch ném người." Có thể Lệ Nhi lộ tiền tài, nên mới bị tu sĩ truy đuổi.

"Ta biết, ta biết." Tuyết Hoa cười tủm tỉm nói. Nàng bây giờ là đại phú bà, nhưng theo lời Hạ Lăng Vân nói tài nguyên giới tu tiên ngày càng thiếu thốn, nàng cần phải bảo quản tài phú thật tốt, chậm rãi cung cấp cho đời sau nàng sử dụng.

Nàng hỏi, "Chàng muốn làm pháp khí gì?" Nàng đã thấy hắn luyện đan, ngẫu nhiên thấy thất đồ đệ cầm bản vẽ pháp khí tới hỏi hắn, nhưng chưa từng thấy hắn luyện khí.

"Ta làm tiểu pháp khí cho nàng dùng." Hạ Lăng Vân cười cười, đưa tay xoa nhẹ bộ lông xù trên mặt Tuyết Hoa.
Bình Luận (0)
Comment