Trong thư phòng ở Thanh Lâm Quán.
Tiểu hồ ly tuyết trắng theo quy củ ngồi trong ngực Hạ Lăng Vân, đưa mắt nhìn hắn xem sách.
Đây là một trong những pháp trận phụ thân sao chép cho nàng- pháp trận
băng hỏa, có một vài chỗ nàng xem không hiểu, nên lấy ra nhờ Hạ Lăng Vân giúp, tranh thủ tăng thời gian ở chung của hai người.
"Lưỡng nghi... ngũ hành... tam giác, phù chú mười tám chữ... phối hợp
với thiên địa âm dương..." Tuy thuộc tính công pháp của Hạ Lăng Vân
không phải hệ hỏa, nhưng đã từng nhìn thấy pháp trận băng hỏa, biết rõ
nguyên lí cơ bản của pháp trận.
Nhưng mà bây giờ nhìn thấy bản ghi chép Tuyết Hoa lấy trong vòng tay Như Ý ra, hắn mới biết hóa ra pháp trận trước đó hắn nhìn chỉ là sơ cấp,
nếu như có thể bày trận thành công, tiêu diệt hết mười vạn đại quân
trong thời gian uống cạn nửa chung trà là chuyện thường tình.
Ông trời có đức hiếu sinh, người tu tiên phải có lòng từ bi, loại pháp
trận này quá tàn nhẫn, tính hủy diệt quá lớn, hắn không muốn Tuyết Hoa
học, cũng hi vọng nàng vĩnh viễn đừng tiết lộ cho người khác. Nếu như Lệ Nhi cũng có cuốn sách mang tính hủy diệt như thế này, hắn nghĩ, hắn
phải nhắc nhở Lâm Vân Phàm - người chiếu cố nàng một chút.
Tu sĩ nhân loại tuổi thọ dài nên cũng xem nhẹ nhân sinh, cũng một phần
do quanh năm sống nơi ít ai lui tới, đoạn tuyệt với thế tục, nhưng tâm
tính thiện lương thương xót kẻ yếu vẫn không thay đổi, nếu thế tục phát
sinh thiên tai, sẽ lặng lẽ ra tay giúp người vượt qua khó khăn.
<!--Ambient video inpage desktop-->
Tu sĩ nhân loại truy cầu trường sinh bất lão, cũng có nghĩa là tranh đấu với trời. Đấu với trời cũng không có nghĩa là phải giết hại, cho nên
rất ít người nghiên cứu pháp trận có tính hủy diệt này.
Đại khái nguyên lí bày pháp trận băng hỏa cần có một vài chú tự mấu
chốt, hắn đưa sách lại cho nàng, bảo nàng thu lại, sau này không nên
nhìn.
"Còn một ngày, nếu Thanh Viễn không tới, chúng ta sẽ lên đường về nhà."
Hạ Lăng Vân nói, vuốt ve bộ lông tuyết trắng của nàng, vân vê lỗ tai
nàng. Từ khi bọn họ xác nhận hôn ước, hăn không ngại khi vuốt ve lỗ tai
của nàng, cũng không cố kị "Nàng đã trưởng thành, hắn là quân tử phải
giữ nghiêm lễ giáo."
"Vâng." Tuyết Hoa chuyển đổi tư thế nằm trên đùi hắn, tùy ý để hắn vuốt
ve. Bàn tay hắn vuốt ve nàng vẫn dịu dàng như trước, nhưng có thể tâm
trạng nàng lúc này hoàn toàn khác nên cảm giác cũng khác.
"Tuyết Hoa, ta ở trong huyễn cảnh ngoại trừ lấy được một công pháp thủy
mộc song tu, còn có một viên Tụ Linh Đan, một viên Tẩy Linh Đan, hai
viên Hỗn Nguyên Đan, hai viên Cửu Chuyển Kim Đan, một pháp khí hệ băng,
một pháp khí hệ phong, mấy viên cực phẩm linh thạch." Hạ Lăng Vân dùng
âm thanh rất nhỏ nói thu hoạch của mình trong Thái Hư Huyễn Cảnh với
nàng.
"Sau khi trở về ta tới chỗ bế quan của tứ sư thúc, đại đệ tử, nhị đệ
tử, kiểm tra tình huống của bọn họ, sau đó đưa linh đan cho họ phục
dụng."
Hạ Lăng Vân ngừng một chút nói, "Mấy linh đan đỉnh cấp của ta sợ không
đủ, có thể, ta phải mượn nàng mấy viên, sau này sẽ dùng những thứ tương
đương trả lại nàng." Toàn bộ đan dược trên người Tuyết Hoa đều là cực
phẩm, những... đan dược đỉnh cấp kia có thể phối hợp phục dụng, hiệu quả so với phục dụng một loại linh đan tốt hơn vài chục lần.
"Tiên Quân, toàn bộ đan dược ở bên trong, chàng giữ giúp ta là được. Nếu cần chàng cứ lấy."
Tuyết Hoa lấy cái vòng bạc đeo trên cổ xuống, hai móng vuốt giữ lấy đưa
trước mặt hắn, gương mặt lộ vẻ nịnh nọt. Nàng không cần Thiên Linh Môn
hồi báo nàng, chỉ cần bọn họ tặng trưởng lão của họ cho nàng là được.
Nàng có biết... những đan dược này có giá trị thế nào không? Thiếu nữ ngốc!
Hạ Lăng Vân nhìn nàng cười hai mắt híp lại thành hình bán nguyệt, trong lòng sinh ra cảm giác hắn nợ nàng rất nhiều.
Suy nghĩ trong chốc lát, hắn cũng không từ chối, thu vòng cổ lại, cất
những dan dược vào trong vòng tay càn khôn, hít sâu một hơi nói: "Tuyết
Hoa, sau khi trở về ta sẽ kiểm tra lại tu vi của nàng, cả tình huống
phát triển cơ thể, sau đó mới lập ra kế hoạch tu luyện. Ta tin tưởng có
những... linh đan này phụ trợ, tốc độ tu hành của nàng sẽ tiến triển cực nhanh, sớm biến hóa." Khi đó bọn họ mới có thể chính thức kết thành phu thê, trở thành bạn song tu.
"Vâng." Tuyết Hoa rất tín nhiệm hắn cao hứng nói, đuôi hồ ly nhẹ nhàng
đong đưa, nàng cũng hi vọng sớm ngày tiến giai, trở thành người toàn
vẹn.
Lấy vòng bạc đeo lại trên cổ nàng, sau đó chỉnh rộng một chút, để sau nếu nàng biến thành người sẽ không khó chịu.
Tuyết Hoa rất thích lễ vật Hạ Lăng Vân tặng nàng, nghĩ tới nàng chưa bao giờ tặng hắn một lễ vật xứng đôi với thân phận hắn, bắt đầu ngưng thần
kiểm tra vòng tay Như Ý, xem toàn bộ rương hòm, dùng ý niệm để tìm
kiếm... sách trong rương.
Linh thạch, Tiên Quân có, pháp khí, phụ thân làm riêng cho nữ nhi đấy, không thích hợp cho nam nhân, nàng chỉ có thư tịch thôi.
Hạ Lăng Vân phát hiện tiểu hồ ly đang ngủ, vội ôm nàng tới phòng ngủ.
Gần đây Tuyết Hoa lúc thì dáng hồ ly, lúc thì biến hóa thành người, thời gian ngủ nghỉ cũng bị thay đổi, bây giờ để nàng chợp mắt một lúc.
Đặt nàng lên giường, buông rèm, hắn nghiêng người nằm trên sạp, lấy một miếng ngọc bạch giản ra, đưa thần thức vào đọc nội dụng.
Đây là công pháp đỉnh cấp Thủy Mộc song tu, có mười ba tầng. Bên trong
mộc giản ghi lại, chỉ cần luyện đến tầng mười ba, hắn sẽ đạt tới mức
đỉnh phong của tâm pháp, có thê dùng linh lực cải tạo thân thể, thoát
thai hoán cốt chính thức trường sinh bất lão, là Cửu phẩm tiên tôn thọ
cùng trời đất.
Bởi vì linh lực thủy mộc của hắn rất mạnh, nên lúc mới đầu tu luyện đã
tiến rất nhanh, lúc ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh dù tu luyện đứt đoạt cũng tới tầng bảy. Chờ việc này đi qua, hắn sẽ tiến hành bế quan, tìm hiểu
những tầng công pháp sau.
Hắn đọc tâm quyết thủy mộc song tu thần công, trên giường, Tuyết Hoa
yên lặng giống như đang ngủ nhưng thật ra ý thức vẫn trong vòng Như Ý,
tìm kiếm thư tịch mà phụ thân cho.
Hồng thủy ngập trời, dời sông lấp biển, địa cực đóng băng... Những...
pháp thuận này tính sát thương quá lớn, Tiên Quân là người khoan hậu
nhân từ, không thích chiến đấu.
Thuộc tính hỏa, thuộc tính thổ, thuộc tính kim, những... pháp thuật này
không cần nhìn, Tiên Quân không dùng được, cùng lắm là xem để nghĩ kế
sách đối phó.
Vạn mộc thành rừng, cái này không tệ, chắc Tiên Quân sẽ thích.
Xuân Hoa Thu Thực, tên nghe thật hay. Oa, rõ ràng có thể lợi dụng linh
lực thúc đẩy cỏ cây sinh trưởng, lại có thể khiến cỏ cây trong một thời
gian ngắn trải qua bốn mùa xuân hạ thu đông, khiến cỏ cây có thêm linh
khí. Nếu Tiên Quân học xong, chắc chắn không phải đi tìm cỏ cây linh
tính làm dược liệu rồi.
Bí pháp Càn Khôn Song Tu, cái gì? Ah ah ah ah... Là song tu thuật âm
dương hợp thể trong truyền thuyết. Phụ thân, người quá chu đáo rồi,
người thật tài tình. Nhưng mà cuốn này, chắc bây giờ chưa sử dụng đến.
Tuyết Hoa nhìn bí pháp Càn Khôn Song Tu giống như là Xuân Cung Đồ, lén
lút dùng ý niệm mang bí pháp và cuốn thư tịch Xuân Hoa Thu Thực ra khỏi
vòng tay Như Ý.
Nhìn xung quanh, nàng phát hiện mình đã ở trên giường, qua rèm nàng nhìn thấy bóng dáng của Hạ Lăng Vân. Lặng lẽ thò đầu ra, nàng thấy hắn ngồi
trên sập, vẻ mặt ngưng trọng, hai mắt khép hờ, tay cầm một bạch ngọc
giản.
Biết rõ hắn đang dùng thần thức đọc bí pháp trong bạch ngọc giản, Tuyết
Hoa đành phải lùi về, bỏ cuốn Xuân Hoa Thu Thực xuống lấy thần khí bắt
đầu tu luyện.
Quả cầu thái cực bên trong đan điền tự động xoay tròn hấp thu linh khí
rời rạc trong cơ thể, hơn nữa lúc tu luyện có thần khí cho nên thời gian tu luyện của nàng không quá dài. Nhìn thời gian nàng cảm thấy sẽ hoàn
thành khóa tu luyện trước khi trời tối.
Linh quang hồng lục trong người xoay tròn tuần hoàn quanh thân thể nàng, trải qua quá trình tu luyện và phục dụng linh đan đỉnh cấp, kinh mạch
của nàng rộng hơn trước kia rất nhiều. Linh lực lớn bằng ngón cái nhưng
mặc kệ nàng tu luyện bao lâu, chuyển hóa bao nhiêu linh khí, linh lực
kia vẫn không biến hóa chỉ là mỗi lúc ép linh lực vận chuyển trong đan
điền, nàng có cảm giác màu sắc của quả cầu thái cực càng lúc càng đậm.
Hạ Lăng Vân ngồi bên cửa sổ thu hồi thần thức, phát giác ra Tuyết Hoa
đang tu luyện, bình tĩnh ngồi bên cửa sổ, thưởng thức hoa bên ngoài. Bên ngoài cửa sổ có một bồn hoa nhỏ, trên đó gieo trồng hoa hồng phấn, một
cây hải đường, và hai cây kiếm lan.
Thấy hoa hải đường, hắn lại nhớ tới khảo nghiệm sắc dụ của Hoa Hải
Đường, Hoàng Oanh ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh. Nhất định các nàng được
Hạo Linh Tiên Tôn phái tới dò xét hắn đấy, nếu khi đó hắn quyết định kí
khế ước linh sủng, cho dù Tuyết Hoa thích hắn thế nào, Hạo Linh Tiên Tôn cũng không đồng ý để nàng đi theo hắn.
Nếu như đặt địa vị là hắn, cũng sẽ phải tiến hành khảo nghiệm đối tượng mà nữ nhi yêu thích nhiều lần mới yên tâm.
Sau khi phát giác linh lực trên giường khẽ chấn động, hắn biết nàng thu công, xoay mặt nhìn chờ nàng đi ra.
Rèm giường khẽ lay động, rồi hai bàn tay tuyết trắng khẽ lộ ra, Tuyết
Hoa mặc xiêm y màu xanh lá từ trên giường bước xuống. Mái tóc trắng dài
xõa tung, nàng chạy tới trước mặt hắn, hưng phấn nói: "Tiên Quân, ta lại biến thành hình người rồi."
Trong lòng nàng vô cùng vui vẻ. Ai nói Hóa Hình Đan vô dụng? Thời gian biến hóa của nàng càng ngày càng dài rồi.
Không dám nhìn kĩ thiếu nữ thanh thuần kiều mị, Hạ Lăng Vân nhanh chóng
nói: "Tuyết Hoa, nàng biến thành hình người phải cố gắng ăn mặc cho
chỉnh tề." Những ngày này ở trong nội cung của Hỏa Vân Cung, mỗi đêm Đạo Nguyên đều tới cùng hắn thưởng thức bữa tối, hoặc phái người mời hắn đi ra ngoài dùng bữa. Mặc kệ là Tuyết Hoa ở trạng thái hồ ly hay người,
đều ngồi ở cạnh hắn.
Tuyết Hoa không thèm chú ý, đưa thư tịch tới trước mặt hắn nói: "Chàng
xem? Đây là lễ vật ta tặng cho chàng nha. Hi vọng chàng nhận lấy."
Tựa đề ghi bốn chữ "Xuân Hoa Thu Thực" Hạ Lăng Vân vừa nhìn đã biết đây
là một pháp thuật hệ mộc đỉnh cấp đã thất truyền từ thời thượng cổ. Nói
thật, hắn rấn muốn, nhưng mà, thoải mái tiếp nhận hắn cảm thấy hành động đó rất vô sỉ.
Tuyết Hoa ngượng ngùng nói: "Phụ thân đã chuẩn bị cho ta rất nhiều thứ,
ta cảm thấy có rất nhiều thứ phù hợp với linh căn của hai chúng ta, cho
nên đồ trong vòng tay Như Ý là phụ thân chuẩn bị cho hai chúng ta đấy."
Chẳng lẽ... Tất cả vật phẩm trong vòng tay Như Ý đều là đồ cưới Hạo Linh Tiên Tôn chuẩn bị cho Tuyết Hoa? Trước khi đi Hạo Linh Tiên Tôn lấy cớ
bái sư nhận đại lễ của hắn, có lẽ người đã sớm chuẩn bị xong đồ cưới.
Hắn à, đã sớm bị cặp phụ tử này tính toán!
Khóe miệng Hạ Lăng Vân khẽ nhếch, tạo thành một nụ cười khổ. Mặc kệ hắn
có thể chuyển đổi tình cảm phụ tử thành tình cảm phu thê hay không, hắn
thiếu nợ nàng ngày càng nhiều rồi, sắp tới tình trạng: "Không có gì cảm
tạ, lấy thấn báo đáp."