Hờ Truyện

Chương 6.3

" Hoàng huynh , bánh này thật sự rất ngon ! " . Hiên Viên Hạo cố dùng ánh mắt ngây thơ nhất ,nụ cười ngọt ngào nhất đưa miếng bánh nhỏ nhỏ xinh xinh đến trước miệng nhị hoàng huynh của hắn _ Hiên Viên Tuyệt .

" Nếu đệ muốn tốt cho nàng ta , chi bằng nói thẳng cho nàng ta biết , ta vốn không ưa thích nàng ta một chút nào " . Hiên Viên Tuyệt làm ra bộ dáng chán ghét , xoay mặt về phía khác , bốn năm rồi , nữ nhân kia thật muốn phiền chết hắn hay sao ?

Miếng bánh dừng giữa không trung một hồi , cuối cùng mới đáp xuống miệng Hiên Viên Hạo , yên vị bị cắn ra một góc lớn. " Đệ làm sao lại không nói , nhưng nàng ấy chỉ nhất kiến chung tình với huynh thôi ... "

" Nữ nhân phiền phức "

" À ... Cũng hơi phiền ... " . Phiền hắn cứ như con chim bồ câu , hết đưa bánh lại đưa quà , nếu biết nàng ta sẽ rắc rối như vậy , bốn năm trước hắn nhất định không dây dưa với nàng ta mà sẽ giơ chân đá thẳng nàng ta quay vào cung thái tử ... nhưng dây dưa thì cũng dây dưa , dính thì cũng dính rồi . Dù nàng ta có chút cố chấp nhưng suy ra cũng là một cô nương đơn thuần .

" Đệ cũng biết ! " . Hiên Viên Tuyệt nhướn lên ánh mắt kinh thường nhìn hoàng đệ của hắn một cái , biết còn tiếp tay nàng ta làm phiền hắn . Sau đó tay hắn bất giác đặt lên ngực , môi mỏng khẽ cười một cách dịu dàng . Tại sao a ? Vì hôm nay hắn nhận được một bức thư , bức thư của Diệp Uyển Thanh hẹn hắn vào một thời khắc mờ ám , tại một nơi cũng rất mờ ám , phòng của nàng .

Hiên Viên Hạo không hề phát giác biểu hiện trên mặt Hiên Viên Tuyệt , hắn bận ăn , còn ăn rất chuyên tâm .

... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ....

Trong khuê phòng của Diệp Uyển Vy , Hiên Viên Hạo cảm thấy hắn cực kỳ uỷ khuất , buổi sáng thì bị hoàng huynh trách mắng , xế chiều thì bị nữ nhân cắn nhéo , nhìn vết đỏ trên cánh tay , hắn có cảm giác nàng ta còn giống công chúa hơn hắn giống hoàng tử nữa . " Đau lắm...... ! "

Nghe vậy Diệp Uyển Vy vẫn không buông tay , ánh mắt lườm Hiên Viên Hạo càng thêm rõ ràng . " Ngươi đó, có chút việc cũng làm không xong , đáng ghét , đáng ghét " . Mỗi tiếng đáng ghét lại khiến trên tay Hiên Viên Hạo đồng dạng thêm hai vết đỏ .

" Ta đã nói hoàng huynh của ta không thích ngươi rồi , lại cứ cố chấp "

" Hôm nay không thích , ngày mai sẽ thích mà "

" Ngày mai của ngươi ,ta nghe cũng mấy năm rồi đó "

Diệp Uyển Vy bổng nhiên xị mặt , nàng không phải không hiểu là bản thân vô lý nhưng hắn là ân nhân của nàng , yêu mến ân nhân thì có gì sai . Còn tại sao nàng lại nhận định hắn là ân nhân của nàng , chính là ba chữ Hoàng Quý Phi mà nàng nghe được , hoàng thất Hiên Viên , vị quý phi này cũng chỉ sinh được một hoàng tử thôi .

" Hạo , hắn là ân nhân của ta , cho dù là chục năm nữa , ta cũng sẽ đợi "

" Ha , hình như ta cũng là ân nhân của ngươi mà " . Lần này đến phiên Hiên Viên Hạo xị mặt ra , hắn cũng từng cứu nàng ta , sao bị phân biệt dữ vậy .

" Hạo Hạo khác mà , Hạo Hạo là ca ca của Uyển Vy mà "

Người trước mặt , tâm tình đột nhiên chuyển biến ngoan ngoãn càng khiến Hiên Viên Hạo thêm sợ hãi , lần nào trưng ra bộ mặt này ... Lại muốn nhờ vã hắn chứ gì .

Nhưng sau đêm hôm đó , hắn không còn bị Diệp Uyển Vy làm phiền nữa , vì mong ước của nàng , trở thành sự thật rồi .

Hiên Viên Tuyệt điểm nhẹ mũi chân xuống đất, sau đó nhìn trái lại nhìn phải , xác định không có ai mới nhấc tay đẩy cửa bước vào phòng , hắn vẫn luôn yêu thích Diệp Uyển Thanh từ lâu , không nghĩ đến hôm nay nàng lại muốn gặp hắn , chỉ là nửa đêm như vậy , cũng có chút không tiện nhưng hắn quả thật là không muốn từ chối cơ hội này .

Vừa bước vào phòng , hắn đã nhận ra có gì đó không đúng , mùi hương này , Hiên Viên Tuyệt bất giác cau mày , vừa định quay lưng lại đã thấy một làn khói trắng phũ lên mặt hắn , tiếp sau đó chính là hắn mơ mơ màn màn bị người đỡ lên giường .

Sau khi đỡ Hiên Viên Tuyệt lên giường , người đó lập tức ra ngoài đóng chặt cửa , đi vòng vèo một đoạn đường mới khép tay cung kính cúi chào với Diệp Uyển Thanh . " Tiểu thư , mọi chuyện đều theo dự tính của người "

Diệp Uyển Thanh nở ra nụ cười nửa môi , từ từ quay lại nhìn nha hoàn tâm phúc bên cạnh mình , tỏ ý hài lòng . Nàng cũng không muốn phải dùng đến kế sách này , có trách chỉ có thể trách Hiên Viên Triệt luôn để mắt đến muội muội của nàng thôi , vị trí thái tử phi chỉ có thể của nàng , bất cứ ai cũng không thể tranh giành , dù là đám thị thiếp trong cung hay muội muội ruột thịt cũng vậy , mầm họa luôn phải diệt trước khi nó kịp hình thành . Huống chi nàng cũng chọn cho nó một vị trí không tệ .

Quay lại Hiên Viên Tuyệt lúc này , tuy thần trí đã có phần thanh tỉnh nhưng cơ thể lại không thể cử động , mắt nhìn thấy Diệp Uyển Vy trên người không một mảnh vải đang uốn éo trên thân thể cũng không gì che đậy của mình , hắn chỉ muốn ngay lập tức giết chết nữ nhân dám tính kế hắn , y phục nàng là do nàng cởi , y phục hắn cũng do nàng cởi .

Hay lắm , dụ hắn đến đây , đốt xuân dược lại còn thả khói mê , nữ nhân này là hắn cho rằng nàng cũng chỉ dám nhờ Hạo làm những chuyện vặt vãnh , không nghĩ tới gan nàng lại to như vậy , hai nắm tay Hiên Viên Tuyệt muốn nắm lại thật chặt nhưng cũng không có sức , chỉ có thể để mặt chiếc lưỡi nhỏ cùng hai bàn tay không ngừng du ngoạn trên người mình .

Diệp Uyển Vy lúc này người hoàn toàn không thanh tỉnh , nàng chỉ biết khi tỉnh lại đã thấy cả người nóng rực , nàng muốn nhiều thứ , rất nhiều thứ .

Nàng hôn , hôn từ trên xuống dưới , lưỡi không ngừng trêu đùa yết hầu nam tử rồi xuống vai , hai bàn tay nhỏ bé đặt lên ngực nam tử rồi lại đặt trên ngực mình , đầu nàng cứ hạ từ từ , xuống mỗi lúc một thấp cho đến khi hôn lên một thứ vừa cứng vừa nóng .

" Ừm...mm... " . Hiên Viên Tuyệt đột nhiên thốt ra tiếng rên đến ngay cả hắn cũng lấy làm giật mình , là do xuân dược , chắc chắn là như vậy , chết tiệt thật .

Tiếng rên khẽ đó lại khiến tâm tình Diệp UYển Vy chuyển biến cực tốt , nàng ngẩng đầu cười khanh khách với nam tử đang tức giận nhìn mình . " Thì ra ngươi thích nơi này " . Vừa nói tay nàng vừa cầm lấy nhục bổng của Hiên Viên Triệt kéo lên , lại kéo xuống , nhìn mặt hắn ẩn nhẫn khó chịu lại pha thêm một chút khoái cảm càng khiến Diệp Uyển Vy cười thêm thích thú .

" Mau cút đi ! " .

Tiếng gằng thốt ra từ miệng Hiên Viên Tuyệt không những không hù dọa được nàng , trái lại càng khiến nàng thêm bất chấp .

" Đuổi ta , thật sự đuổi ta sao " . Diệp Uyển Vy hai tay cầm lấy nhục bổng ma sát càng thêm nhanh .

" A.....ân.....mm.."

" Ngươi thích , rõ ràng là ngươi thích " . Miệng nhỏ nhắn xinh xắn của Diệp Uyển Vy khẽ hé ngậm lấy nhục bổng , lưỡi nàng liếm khắp nơi , vừa liếm lại vừa ngậm lấy , khiến mồ hôi trên người Hiên Viên Tuyệt không ngừng tiết ra , hắn nóng , thật sự rất nóng .

Hành hạ , trêu đùa một lúc Diệp Uyển Vy mới chịu dừng lại , nàng nhoài người đưa lấy hai cặp tuyết nhũ đến trước mặt Hiên Viên Tuyệt , nâng lên rồi lại hạ xuống như đang thả mồi mà câu cá .

Hai mắt Hiên Viên Tuyệt tỏ rõ tức giận , trừng to nhìn thứ mềm mại dáng lên mặt , lên miệng hắn , đột nhiên hắn không hiểu được bản thân mình nữa , miệng hắn mở to ngậm chặt lấy một bên tuyết nhũ bắt đầu mút một cách cực lực khiến Diệp UYển Vy không còn tâm trạng đùa giỡn , nàng cúi người đưa tuyết nhũ đến miệng hắn nhiều hơn , muốn hắn hôn nàng nhiều hơn , hết bên trái lại đến bên phải . " Thích , mạnh nữa lên .... aa....ân...a..a.."

Bỗng nhiên một bàn tay to lớn của Hiên Viên Tuyệt chụp lấy được một bên ngực nàng , bắt đầu xoa nắn , tay còn lại của hắn xoa lên mông tròn vừa mịn vừa trắng đang chà sát lên nhục bổng của hắn , hắn đã có thể cử động nhưng việc đầu tiên hắn làm không phải giết nàng , mà là đè nàng xuống giường , hai chân hắn nhanh chóng chen vào giữa hai chân màng , cắm lấy nhục bổng đang cứng ngắc vào sâu trong tiểu huyệt .

" A....aa.......a .... đauuu... "

Mặc kệ vẻ mặt đau đớn của Diệp Uyển Vy , Hiên Viên Tuyệt ghì chặt nàng xuống giường , thân hình to lớn bao trùm lấy toàn cơ thể nàng , bắt đầu luận động ra vào , hai bức tường thịt bị ma sát không ngừng bắt đầu ẩn ẩn đỏ .

Diệp Uyển Vy lúc này lại hoàn toàn bị động , nàng nằm im trên giường , hai chân dang rộng nhưng không còn chút sức lực quấn lấy eo Hiên Viên Tuyệt , khiến hắn phải tự dùng tay nâng lên hai chân nàng , một lúc sau , hắn xoay nàng lại nằm sấp trên giường , tay nâng lên mông nàng , điều chỉnh cho thật vừa vặn ,một tay hắn đặt trên lưng nàng , một tay nắm lấy eo nàng , nhấn thật sâu nhục bổng vào tiểu huyệt một lần nữa .

" A.... ư ...... ưmm....mm "

Tiếng rên la vang vọng khắp phòng , khó có thể phân biệt là Hiên Viên Tuyệt hay Diệp Uyển Vy , chỉ biết tiếng la ngừng nghỉ một lúc lại tiếp tục vang vọng ... tới sáng hôm sau .

Lúc nha hoàn nhìn thấy hai người ôm chặt lấy nhau ngủ , trên giường vẫn còn lưu giữ dấu vết hoan ái cực lực , lập tức lấy làm đỏ mặt . Trời ạ , mau báo cho lão gia.
Bình Luận (0)
Comment