Hoa Gian Diễm Sự

Chương 14


phần 1: tiếng bước chân trong hành lang
09 ◆ 【 tùy ý gian lộng · nguy hiểm đào phạm 】trong Hoa gian dâm sự Ⅰ
bạch lĩnh: nhân viên văn phòng
- ---------------------------
Thời điểm tan tầm, Hoa Ly nhận được tin nhắn từ Cục Công An phát ra, nhắc nhở mọi người chú ý đến an toàn cá nhân vì có một kẻ giết người đang chạy trốn đến thành phố này, cô tùy ý lướt rồi đưa điện thoại di động thả vào túi.
Cũng không đem việc này để trong lòng.

Về đến nhà thì trời đã nhá nhem tối, nhà cô là tiểu khu kiểu cũ, một hơi bò lên lầu bốn, mệt muốn xỉu, đá giày cao gót vào cửa, lấy chìa khóa ra khỏi túi, vừa cắm vào ổ khóa, cô đã nghe thấy vài tiếng bước chân nhẹ nhàng.


Đại khái là ngoài hành lang quá yên tĩnh, nên tiếng bước chân này khiến cô hơi chú ý.

Dưới ánh đèn mờ ảo, cô ngẩng đầu nhìn xuống lầu, nhưng tiếng bước chân đã biến mất, cũng không có người đi lên, huống chi là tiếng mở cửa của ai đó, trong lòng đột nhiên có chút rợn tóc gáy, nhanh chóng tăng tốc độ mở cửa.

Đột nhiên, tiếng bước chân lại vang lên!
Ánh đèn trên lối đi lúc sáng lúc tối, Hoa Ly cắn cắn môi, cửa nhà cô quá cũ nên không dễ mở, chìa khóa thử cắm vào bên trong rất nhiều lần nhưng vẫn không mở được.

Bước chân càng ngày càng gần, cô lo lắng quay đầu lại xem, vẫn không có chuyện gì.

Không, có, trong không khí có tiếng hít thở một người khác, không nặng lắm, nhưng là ở gần cô!

Lòng bàn tay Hoa Ly đổ mồ hôi, cô can đảm gõ cửa, giả vờ ôn nhu hô vài tiếng: "Chồng ơi mở cửa đi, chìa khóa của em không mở được rồi chồng ơi!"
Trong những ngày cô sống một mình, mỹ mạo Hoa Ly thu hút không ít tai hoạ, đã từng có sắc lang theo đuôi cô về nhà, dần dần cô học cách tự bảo vệ mình, chẳng hạn làm bộ trong nhà có người.

Chờ một lúc lâu, dường như không có chuyện gì xảy ra cô mới nhẹ nhàng vặn khóa cửa.

Rắc! Cánh cửa mở ra.

Cô thở phào nhẹ nhõm, cúi người nhặt đôi giày cao gót trên đất bước vào, thì biến cố đã xảy ra.

Không hề nghe thấy tiếng bước chân, một bóng người cao lớn xuất hiện sau lưng cô, từ phía sau che miệng cô lại, kiềm chế cô đáng hoảng sợ giãy giụa, đi vào phòng tối.

Rầm! Cánh cửa đóng lại.

Bình Luận (0)
Comment