Hoa Hồng Đen: Nổi Loạn Và Sa Đoạ

Chương 115

Tháng mười một ở Los Angeles, tuyết rơi đầy trời. Trên các vỉa hè đường, tuyết phủ trắng xoá. Có những chỗ tuyết đùn lên thành từng đống nhỏ.


Khu vực Malibu Colony Beach hay còn gọi là thuộc địa “The Colony” là khu vực có cộng đồng dân cư sống khép kín. Từ The Colony, có thể tới một số điểm ngắm cảnh độc đáo trên mặt nước và tất cả chỉ nằm trong phạm vi chạy xe đạp hoặc đi bộ. Đây cũng là nơi ở của Lâm Nhã An.


Mới sớm tinh mơ, khi trời còn chưa sáng hẳn, căn biệt thự của Lâm Nhã An đột nhiên vang lên tiếng chuông cửa. Trong lúc Lâm Nhã An vẫn đang ngái ngủ, vừa mở cửa vừa tự hỏi là ai lại đến nhà vào giờ này, thì vị khách bên ngoài ngay lập tức làm bà trở nên sững sờ.


Là Vu Kính Trung.


Ông mặc một chiếc áo khoác dạ dài sát đầu gối, cổ quấn thêm khăn khá dày. Hai tay ông đút vào trong túi vì lạnh. Sau lưng còn có một cái vali cỡ lớn.


"Kính Trung, sao anh lại ở đây?" Lâm Nhã An chẳng giấu nổi sự ngạc nhiên ở cả gương mặt lẫn lời nói. Sự xuất hiện đường đột của ông chồng cũ khiến cho bà khó mà tiếp nhận trong giây lát.


Vu Kính Trung khẽ mỉm cười, dịu dàng đáp: "Anh đến thăm em với hai con. Chẳng biết Lâm phu nhân đây liệu có chào đón anh không?"


Sự dịu dàng hiếm thấy của Vu Kính Trung làm Lâm Nhã An hơi ngây ra. Sau đó, bà mới để chợt ý ngoài trời tuyết vẫn đang rơi. Thế là lại cuống quýt cả lên: "Chết, anh mau vào nhà đi. Bên ngoài đang lạnh lắm!"


Dường như chỉ chờ có thế, Vu Kính Trung liền kéo vali vào trong nhà.


...


"Anh uống đi này." Lâm Nhã An đưa cho Vu Kính Trung một cốc cacao vừa mới pha, còn bốc hơi nóng.


"Cảm ơn em!" Vu Kính Trung đưa tay nhận lấy. Lúc này, Lâm Nhã An mới chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế sofa đơn đối diện ông.


Vu Kính Trung uống một ngụm cacao nóng, cũng cảm thấy ấm người hơn nhiều. Hôm nay là thứ bảy, Lâm Nhã An không phải đi làm. Bà đặt chiếc giỏ bằng nan lên cạnh mình. Trong giỏ chứa đầy những cuộn len đủ màu sắc.


Lâm Nhã An bắt đầu chuyên tâm đan len. Từ hình dáng của chỗ len đã đan, Vu Kính Trung có thể nhận ra đó là một chiếc áo choàng len màu đỏ dành cho trẻ em.


"Nhã An, cái áo này là em định đan cho..." Vu Kính Trung dò hỏi. Dường như ông đã ngờ ngợ ra điều gì.


Lâm Nhã An không ngẩng đầu nhìn chồng cũ, mà vẫn tiếp tục đan. Nhưng bà cũng chẳng làm thinh, nhỏ giọng đáp: "Cái này sẽ là quà giáng sinh của Viên Nhi."


"Viên Nhi?" Động tác uống cacao của Vu Kính Trung hơi khựng lại. Ông quay sang Lâm Nhã An: "Em vẫn quyết định để Nhiên Nhiên sinh đứa bé đó ra à?"


"Vâng." Lâm Nhã An bình tĩnh trả lời: "Nhiên Bảo muốn sinh, em chẳng cản được. Dù sao lúc mang thai, con bé cũng đã đủ mười tám tuổi, đủ tuổi để chịu trách nhiệm cho hành vi của mình rồi."


Vu Kính Trung nghe xong, ông trầm mặc không nói. Thấy thế, Lâm Nhã An thuận miệng hỏi ngược: "Sao vậy? Anh có ý kiến gì à?"


"Không có." Vu Kính Trung thở dài một tiếng: "Chỉ là anh nghĩ Nhiên Nhiên còn trẻ như thế, vậy mà bên gối đã có một đứa trẻ. Liệu tương lai nó sẽ ra sao đây?"


"Anh đừng nghĩ nhiều quá." Lâm Nhã An cất lời chấn an Vu Kính Trung: "Em tin Nhiên Bảo có thể tự ổn thỏa mọi chuyện. Hơn nữa, Viên Nhi cũng rất đáng yêu. Anh chắn chắc sẽ thích nó."


Hơi ngừng lại lấy hơi, bà nói tiếp: "Trường của Tử Hạo đã bắt đầu nghỉ đông. Chắc thằng bé với Nhiên Bảo và Viên Nhi sẽ về đây sớm thôi. Anh cứ ngồi nghỉ ngơi một lúc, đợi bọn nhỏ đến thì ăn sáng."


"Ừ!" Vu Kính Trung chỉ đáp một tiếng. Ông lại bê cái cốc lên, một hơi uống hết chỗ cacao còn dư bên trong.


'Kinh kong! Kinh kong!'


Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới.


Tiếng chuông cửa lại lần nữa vang lên. Lâm Nhã An chỉ đành đặt đôi que đan vào giỏ. Bà đứng dậy, ra mở cửa.


"Mẹ, nhà mình có khách hả...?" Hắc Ly vừa ôm Viên Nhi đi vào phòng khách, vừa mở miệng hỏi Lâm Nhã An ở phía sau. Nhưng cô còn chưa dứt câu, giọng nói bỗng nhiên ngưng bặt.


"Ba..." Hắc Ly ngỡ ngàng nhìn Vu Kính Trung đang ngồi trên ghế sofa. Vẻ mặt cô hiện lên sự kinh ngạc, hai tay vô thức ôm chặt Viên Nhi hơn.


Mà Lâm Tử Hạo vốn đi ngay sau lưng Hắc Ly. Thấy chị gái dừng lại đột ngột, anh có chút khó hiểu, liền ló đầu xem thử. Kết quả cũng đứng hình luôn.


Vu Kính Trung ngẩng đầu nhìn con gái, sau đó tầm mắt lại rời sang đứa trẻ trong lòng Hắc Ly. Vẻ mặt ông lạnh nhạt, vẫy tay ra hiệu cho cô con gái đến bên mình.


Hắc Ly có chút không tình nguyện. Cô chậm chạp bế Viên Nhi tới chỗ ghế sofa. Lâm Tử Hạo cũng ngồi xuống.


"Đây là cháu ngoại của ba sao?" Vu Kính Trung chỉ Viên Nhi, khẽ hỏi.


Hắc Ly gật đầu. Thái độ ngoài dự liệu của ba ít nhiều khiến cô cảm thấy bất ngờ. Bởi vì, Hắc Ly biết Vu Kính Trung vốn là một người rất coi trọng thể diện. Con gái không chồng mà có thai, hình như ông nên nổi giận mới phải.


Tuy nhiên, có lẽ Hắc Ly không biết, sau khi rất nhiều biến cố xảy ra, tính cách Vu Kính Trung đã thay đổi. Ông bây giờ chẳng còn tư tưởng áp đặt suy nghĩ của mình lên con cái nữa.


"Ba có thể bế Viên Nhi một chút chứ?" Vu Kính Trung dè dặt hỏi. Ông chỉ sợ con gái sẽ né tránh không đồng ý.


Nhưng ngoài dự đoán, Hắc Ly lại đưa Viên Nhi đặt vào trong lòng Vu Kính Trung, còn chỉ cho ông nên bế bé con kiểu gì thoải mái nhất.


Viên Nhi dường như không hề sợ người lạ. Bé con ngoan ngoãn để Vu Kính Trung ôm, đôi mắt to tròn long lanh hướng tới chỗ mẹ mình ở đối diện.


"Nhiên Nhiên, con có chắc chắn về quyết định của mình không?" Vu Kính Trung để bàn tay nhỏ xíu của Viên Nhi nắm lấy ngón út của ông. Ông vừa dịu dàng nhìn cháu ngoại, đồng thời cất lời hỏi con gái.


Quả giống như Lâm Nhã An nói, Viên Nhi đúng là một cô bé đáng yêu.


"Con hiểu rõ mình nên làm thế nào." Hắc Ly khẳng định chắc nịch.


"Ừ. Con nói vậy thì ba yên tâm rồi." Vu Kính Trung mỉm cười. Xong, như nhớ tới chuyện gì đó, ông lại bảo: "Mà Viên Nhi mới chỉ là tên gọi thân mật thôi nhỉ? Con đặt tên thật cho cháu là gì thế?"


"Vâng. Viên Nhi chỉ là tên gọi ở nhà thôi ba." Hắc Ly nắm lấy một bàn tay nhỏ xíu của bé con. Ánh mắt cô dịu dàng: "Còn tên đi học sẽ là Vu Kiều. Kiều trong duyên dáng yêu kiều."


...


Miêu: Hôm nay giới thiệu với cả nhà về con gái lớn của đôi Trình Ly ~ bé Viên Nhi. Tên đi học của bé sẽ là Vu Kiều nha. Nhưng mà có thành Trình Kiều hay không thì khó nói lém :>>>


Về phần đời trước của Ly Ly, mình nghĩ khả năng cao sẽ kết HE cho hai bác. Thế nên bạn nào không thích thì có thể không đọc chứ đừng uýnh tác giả.

Bình Luận (0)
Comment