Hắc Ly chỉ mất mấy phút để đến được phòng cuối cùng ở dãy hành lang bên trái trên tầng 3. Cửa phòng để mở, thuận tiện cho việc cô không phải gõ cửa. Nhưng khung cảnh bên trong khiến Hắc Ly có chút ngoài dự đoán...
Trình Đế Uy ngồi trên băng ghế sofa, trái ôm phải ấp hai cô nàng nóng bỏng. Trên tay mân mê ly rượu champagne màu vàng kim. Hai cô nàng chẳng biết đã nói gì, khiến cho hắn bật cười vui vẻ.
Hừ, Trình thiếu quả đúng là Trình thiếu. Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Kẻ phong lưu vẫn cứ mãi mãi phong lưu, không bao giờ thiếu phụ nữ đàn bà bên cạnh bầu bạn hoan lạc.
Hắc Ly khoanh tay trước ngực, không báo trước liền đi vào phòng. Tiếng giày cao gót vang lên lanh lảnh. Cô kênh kiệu nâng cằm, trên môi chẳng hề che giấu tiếu ý đầy bỡn cợt, nhìn ba người trước mắt, cất giọng mỉa mai: "Chậc chậc, xem ai đây này? Du nhị tiểu thư và Lý tam tiểu thư. Trình thiếu không hổ danh Trình thiếu, có chơi gái thì cũng phải là hàng cao cấp mới dùng. Thật khiến người ta mở mang tầm mắt."
Thực ra Hắc Ly thích giả ngây thế thôi, chứ cô thừa biết Du Lạc và Lý Tịnh là hai cô bồ của Trình Đế Uy từ lâu.
Trình Đế Uy vốn lối sống phóng túng vô độ. Hắn có thể hẹn hò với nhiều chân dài từ minh tinh, người mẫu cho đến tiểu thư thế gia cùng một lúc. Đơn giản là do Trình Đế Uy có tiền, và đám phụ nữ thì cam nguyện dâng mình cho hắn.
Trình thiếu vốn là cái tên khiến truyền thông tốn khá nhiều giấy mực. Mỗi một ngày, đám chó săn lại chạy theo tìm hiểu xem bóng hồng bên cạnh Trình Đế Uy là ai, rồi đặt họ lên bàn cân mà so sánh với những người phụ nữ khác của hắn.
Tuy rằng Trình Đế Uy chưa bao giờ thừa nhận bất kì ai trong số những người đó là bạn gái, nhưng chỉ cần xuất hiện bên cạnh hắn thì trong một đêm liền lên hot search. Cho nên kẻ muốn nổi tiếng đến gạ gẫm hắn nhiều vô kể. Vừa nổi tiếng vừa có tiền, ai chẳng muốn. Ngay cả Hắc Ly cũng muốn nữa.
Trong số những bóng hồng của Trình Đế Uy, Du Lạc và Lý Tịnh là hai cái tên nổi bật nhất. Mặc cho bao người phụ nữ khác đến rồi lại đi, hai cô nàng này vẫn luôn trụ vững bên cạnh hắn. Đơn giản bởi vì Trình Đế Uy ăn mềm không ăn cứng và cực kì dễ mất kiên nhẫn.
Đã có rất nhiều 'tấm gương' từ trước nhưng đàn bà đeo bám hắn đều không bỏ được tính tham lam, được một đòi hai. Trình Đế Uy thì cực kì chán ghét loại người không biết giá trị của bản thân cho nên phụ nữ bị hắn đá nhiều chẳng có gì là lạ. Tuy nhiên, Du Lạc và Lý Tịnh lại khác đám phụ nữ đó. Ba phần nhún nhường bảy phần nghe lời đã thành bí quyết của họ để giữ chân người đàn ông trước mặt Hắc Ly đây.
...
Du Lạc và Lý Tịnh bị gọi là gái đương nhiên không thể cười nổi. Bọn họ tuy rằng không giàu như Trình Đế Uy nhưng dù gì thì cũng là tiểu thư thế gia. Vậy mà lại bị một kẻ không thấy mặt gọi như thế...
"Trình thiếu, anh xem kìa. Cô ta dám gọi bọn em là gái. Sao anh lại thích cô ả phát ngôn tùy tiện đó chứ?" Du Lạc rúc vào lòng Trình Đế Uy nũng nịu mách tội Hắc Ly.
Ngược lại, Lý Tịnh ngồi thẳng dậy, đôi mắt xem thường liếc nhìn cô, đùa cợt nói: "Kẻ làm gái lại nói người khác là gái. Chẳng biết ai hơn ai đâu."
Hắc Ly cười nhạt. Đúng là những người phụ nữ ở lại lâu nhất bên Trình Đế Uy. Lời nói thủ đoạn quả thật khiến người khác khó mà phản kích. Nhưng Hắc Ly cô cũng đâu phải kẻ có thể để người khác tùy ý dẫm lên đầu.
Hắc Ly đưa tay tháo cặp kính xuống. Đôi mắt mị hoặc quét một lượt qua ba người trên sofa: "Ha ha ha, chúng ta đều như nhau cả thôi mà. Chẳng qua tôi khác các cô ở chỗ, bản thân không thiếu thốn đến mức phải dùng chung đồ với người khác."
Câu nói này, không biết là đang chế nhạo Du Lạc Lý Tịnh hay đá xéo Trình Đế Uy nữa đây. Cũng có thể là cả hai chăng?
Hắc Ly nâng tay nhìn đồng hồ, chép miệng nói tiếp: "Lúc này là gần 8 giờ rưỡi. Trình thiếu của các cô hẹn tôi 8 giờ. Các cô hình như chiếm dụng anh ta hơi lâu rồi nhỉ. Giờ thì các cô đi hay để tôi về đây? Chứ tôi không rảnh rỗi như Du tiểu thư và Lý tiểu thư đâu."
Ý của cô đã quá rõ ràng, Du Lạc và Lý Tịnh đương nhiên không thể tiếp tục giả ngu. Nếu Hắc Ly đã dám lên giọng ở đây, thì chắc chắn là do Trình Đế Uy ngầm cho phép. Bọn họ còn có sự lựa chọn nào khác sao?
Du Lạc có chút không cam lòng quay sang Trình Đế Uy, níu lấy áo hắn, nhỏ giọng nũng nịu: "Trình thiếu..."
Trình Đế Uy luôn thích những con mèo nhỏ biết nghe lời như Du Lạc. Nhưng hôm nay, người hắn hẹn là Hắc Ly. Thở dài một tiếng, hắn cúi đầu dỗ ngọt tiểu tình nhân: "Ngoan nào! Hôm khác anh lại tìm đến em sau."
Du Lạc nghe hắn nói như thế, đương nhiên không thể tiếp tục bướng bỉnh, sẽ chọc giận Trình Đế Uy. Cô nàng chẳng mấy tình nguyện đứng dậy, cùng Lý Tịnh rời đi.
Lúc đi ngang qua Hắc Ly, Du Lạc còn không quên lườm cô một cái.