Hoa Hồng Đen: Nổi Loạn Và Sa Đoạ

Chương 8

Ở lại Vu gia ngày thứ bảy, sáng sớm chủ nhật, Hắc Ly lại lén trốn Triệu Bích Lệ về biệt thự riêng.


Dù sao thì chiều chủ nhật, Vu Kính Trung và Thẩm Chi Lăng cũng đi Bali về. Cô chính là không muốn nhìn mặt hai người đó.


Quanh quẩn trong biệt thự đến hết ngày, rất nhanh lại đến sáng thứ hai.


...


Học viện Tống Tường được xem là trường cao trung chất lượng nhất Hongkong. Đội ngũ giáo viên đều thông qua tuyển chọn cực nghiêm ngặt, hoặc có bằng cấp tiến sĩ, thạc sĩ. Cơ sở vật chất có thể dùng từ xa hoa hơn hẳn so với những ngồi trường bình thường.


Ngôi trường này thành lập bởi chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Tống Viễn. Mục đích chỉ có một, chính là để cô cháu gái độc tôn của ngài ~ Tống Sương Tinh được tiếp nhận tri thức một cách tốt nhất.


Người vào học ở ngôi trường này, chỉ có hai loại. Thứ nhất, là đám rich kid lắm tiền trong giới thượng lưu. Thứ hai, học sinh có thành tích xuất sắc nhận học bổng của trường.


Lái con Mercedes-Benz GLA đỏ yêu thích vào bãi đỗ xe của trường, Hắc Ly khoác chiếc balo đặt ở ghế phụ lên vai, mở cửa bước xuống.


Bởi vì đây là trường tư thục nên không có yêu cầu về đồng phục, chỉ cần phù hợp với môi trường học đường là được. Hôm nay, Hắc Ly mặc quần jean kết hợp áo phông màu lam kiểu cách, thêm đôi giày thể thao. Tóc dài cột cao đuôi ngựa. Khuôn mặt không trang điểm quá nhiều mà chỉ dùng son dưỡng đơn giản.


Mới ra khỏi bãi đỗ xe, Hắc Ly đã đụng phải hai vị thiên kim rất nổi tiếng ở học viện Tống Tường.


Là chủ tịch hội học sinh Tống Sương Tinh và thư kí hội học sinh, đồng thời là em họ của Hắc Ly, Lâm Nhã Điềm.


Tống Sương Tinh mặc dù có vẻ đẹp của đại mĩ nhân nhưng tính cách lại giống con trai. Chính là kiểu có chút nghịch ngợm, thỉnh thoảng bày trò quậy phá. Không chỉ vậy, phong cách ăn mặc, thậm chí cả kiểu tóc cũng gợi một cái gì đó rất 'man'. Nói ngắn gọn, cô nàng Tống Sương Tinh này là một tomboy chính hiệu. Đồng thời cũng là 'soái ca' của rất nhiều cô gái trong trường.


Trái ngược với Tống Sương Tinh, Lâm Nhã Điềm lại ra dáng một lệnh thiên kim. Cô ấy giống thục nữ ôn nhu, lại hiểu chuyện lễ phép. Làm việc gì cũng có chừng mực, càng chú ý đến mặt mũi của bản thân và gia đình.


Vậy mà hai người này chơi thân được với nhau, kể cũng lạ.


"Chà, Vu đại tiểu thư hôm nay lại lái xe cưng đi học cơ đấy. Vậy mà không gọi chị em theo cùng, đúng là không ngoan tí nào. Cậu có biết mình mong muốn được ngồi xe của cậu đến mức nào không?" Tống Sương Tinh trêu đùa khoác vai Hắc Ly. Khuôn mặt tomboy tràn ngập tiếu ý.


Hắc Ly gạt tay cô ấy ra, khẽ cong môi: "Thục nữ tí đi. Cậu ấy à, nam không ra nam, nữ không ra nữ. Lúc nào cũng bày trò quậy phá, khiến ông ngoại cậu tức chết."


Tính cách của Tống Sương Tinh như vậy, nên hồi nhỏ gây hoạ đã đắc tội không ít người. Cũng làm cho Tống lão gia giận nổ đom đóm mắt. Nhiều khi ông còn nhìn cháu gái mình rồi hoài nghi tự hỏi liệu có phải con bé đầu thai nhầm giới tính rồi không.


Tống Sương Tinh nhún vai, không cho là đúng. Cô ấy đã quá quen với việc ở nhà có một ông ngoại, đến trường lại có một 'ông ngoại' khác đi theo lải nhải cằn nhằn mỗi ngày rồi.


Không thèm để ý con bạn đểu, Tống Sương Tinh quay ra ôm ấp chân ái cuộc đời, giọng điệu sầu thảm: "Điềm Điềm, em mau xem chị họ của em kìa. Mụ chằn tinh ấy suốt ngày chỉ biết giáo huấn anh thôi. Em nhất định phải lấy lại công bằng cho anh mới được."


Hắc Ly nghe xong, bất giác cảm thấy da gà da vịt nổi hết cả lên. Cô đánh mắt nhìn em họ của mình, ý tứ rất rõ ràng: "Em có phải là chơi với con dở đó nhiều quá nên cũng có bệnh rồi không?"


Đổi lại, chỉ thấy Lâm Nhã Điềm bất lực cười khổ. Được rồi, em họ của cô xem chừng cũng bó tay với Tống Sương Tinh rồi.


Rời khỏi bãi đỗ xe, ba người bọn họ vừa xuất hiện ở khuôn viên trường đã thu hút không ít sự chú ý. Đồng thời, những tiếng huýt sáo bắt đầu vang lên.


Học viện Tống Tường, không chỉ là trường học của đám con nhà giàu, con của người nổi tiếng mà còn là nơi hội tụ dàn trai xinh gái đẹp tuổi teen ở Hongkong.


Nếu nói về nhan sắc, vẫn phải kể đến 'Tứ đại mĩ nữ' năm ba ở học viện. Bọn họ là những cô gái xinh đẹp nhất trường, là hình mẫu của các vị tiểu thư và là đối tượng theo đuổi của các vị thiếu gia.


Thế nên, không có gì lạ về việc họ xuất hiện lại thu hút mọi người. Và, hiện tại, ba trong bốn số đó đang đi trong khuôn viên học viện.


Tống Sương Tinh dù là một tomboy chính hiệu, nhưng dung nhan mĩ nhân từ bé quả thật không thể thay đổi. Cho nên nếu gu của các chàng trai mang thiên hướng đặc biệt một chút, thì Tống Sương Tinh quả là lựa chọn thích hợp.


Lâm Nhã Điềm thì khỏi nói rồi. Ôn nhu, hiểu chuyện, lại ngọt ngào, dễ gần. Cô nàng như vậy, rất kích thích bản tính bảo vệ của các chàng. Cũng là mẫu người yêu thích của đại đa số nam nhân.


Người thứ ba là băng sơn mĩ nhân Vu An Nhiên. Người không như tên. Tính tình khá lạnh nhạt, đối với mọi người trong trường không quá thân thiện, chỉ ở mức hỏi gì nói đấy. Cô giống như nữ hoàng, thần thái sang chảnh, lại là hotgirl nổi tiếng, khiến cho bao thiếu gia chết mê chết mệt.


...


Bỏ lại những tiếng huýt sáo cùng những cái nhìn ở lại sau lưng, ba người cùng bước vào thang máy để lên lớp.


"Nhiên biểu tỷ, em không nghĩ chị lại có quan hệ tốt đẹp với Thẩm An Kỳ đó đến như vậy." Lâm Nhã Điềm khoác tay Hắc Ly đi trên hành lang. Bởi vì hội học sinh xảy ra một số chuyện đột xuất, cho nên Tống Sương Tinh đã sớm rời đi.


Hắc Ly đưa tay nghịch nghịch vài sợi tóc rơi trước mặt, bình thản nói: "Điềm, em nghĩ nhiều rồi. Chị với An Kỳ cũng không quá thân thiết như em nghĩ đâu."


"Nhưng chị thừa nhận cô ta, không phải sao?" Lâm Nhã Điềm đáp lời: "Cho dù dượng không để chị và mấy đứa con riêng dùng thân phận người Vu gia đối với bên ngoài trước khi tốt nghiệp cao trung, nhưng danh tiếng của hot girl IrinaYu không phải đùa được đâu."


"Đủ rồi." Hắc Ly cau mày, rút tay khỏi Lâm Nhã Điềm: "Chuyện của chị, chị tự có suy tính, Điềm Điềm đừng có bận tâm quá nhiều."


Nói rồi, Hắc Ly đi nhanh vào lớp trước. Lâm Nhã Điềm vẫn đứng đó, bất giác cảm thấy tức giận, tay nắm chặt lại. Cô không thể để chị Nhiên thân thiết với mẹ con họ Thẩm, như vậy thật quá bất công cho dì An.

Bình Luận (0)
Comment