Nhưng nhìn đến nàng lúc này vẫn hoàn hảo, hắn thở phào nhẹ nhõm, chẳng biết tại sao lo lắng cho nàng.
Tiểu Kinh nhìn Sở Mị Dạ "Vương gia! Tiểu thư bị sặc nước! Lên bờ thì tính tình thay đổi, chuyện lúc trước đều không nhớ. Xin Vương gia không nên trách tội!" Nàng lại quỳ gối trước mặt của hắn.
Tính tình thay đổi? Chuyện lúc trước không nhớ rõ? Rrong lòng Sở Mị Dạ suy nghĩ ý tứ của lời nói. Lại nhìn Thủy Liên Y trên giường, luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào, nhưng nói không ra.
"Ừ!" Thủy Liên Y dặn dò một tiếng, chậm rãi tỉnh lại, mở mắt thấy gương mặt lo lắng của Tiểu Kinh, tiếp đó lại thấy Sở Mị Dạ nàng hận tới cực điểm.
"Đồ biến thái! Đồ điên!" Nàng hung hãn nhảy dựng lên từ trên giường, trực tiếp vung quyền đánh gương mặt tuấn tú của hắn.
Sở Mị Dạ nhẹ nhàng tránh thoát "Nàng thật bạo lực!"
"Sợ chưa!" Nàng cao ngạo hất cằm lên.
"Còn rất kiêu ngạo hay sao?" Hắn cười nhạo.
Lườm hắn một cái "Đừng nói tỷ kiêu ngạo, tỷ cự tuyệt giao thiệp với cầm thú như ngươi!"
Sở Mị Dạ ngạc nhiên, sau đó cười ra tiếng.
Nói không ra tối hôm nay là lần thứ mấy hắn cười? Tóm lại là còn cười nhiều hơn hai mươi năm hắn sống.
"Cười cái gì cười? Cẩn thận cười nhạo ngươi!" Thủy Liên Y hận hận đá hắn một cước.
Sở Mị Dạ tránh thoát, đột nhiên đưa tay nâng cằm của nàng lên "Tối hôm nay, Bổn vương rất vui vẻ!" Ở trong kinh ngạc của nàng, hắn hôn nàng một lần nữa.
Tiểu Kinh giật mình cuộn cả bàn tay bỏ vào trong miệng.
Đại não thiếu dưỡng khí của Thủy Liên Y phát giác, mình lại bị nam nhân thúi này hôn!
Tất cả đều ngây ngô dại dột. Lúc nào thì Sở Mị Dạ rời đi nàng cũng không biết.
Lúc Thủy Liên Y lấy lại tinh thần thì phát hiện mình ngây ngốc ngồi ở trên giường. Tiểu Kinh quái dị nhìn nàng, tựa hồ muốn hỏi cái gì.
"Ngươi muốn hỏi cái gì?"
Gương mặt Tiểu Kinh tò mò "Tiểu thư! Bình thường Vương gia lạnh như băng vì sao hôm nay cao hứng như thế? Trước kia thấy vương gia nghiêm mặt đã hù người sợ gần chết! Hơn nữa, hôm nay tiểu thư không có sợ vương gia!"
Sợ hắn? Thủy Liên Y khinh thường.
"Ta không đánh hắn sưng mặt sưng mũi hắn coi như là may mắn!"
Gương mặt Tiểu Kinh khâm phục "Tiểu thư, người biến hóa thật lớn! Quả thật giống như thay da đổi thịt!"
Thủy Liên Y âm thầm nói, đâu chỉ là thay da đổi thịt, quả thật chính là Càn Khôn Đại Na Di (võ công lợi hại nhất của Minh giáo trong Ỷ Thiên Đồ Long ký, biến hóa vô cùng thần kỳ). Nhưng nàng không thể cho Tiểu Kinh biết, nói ra sự tình cổ quái ly kỳ này, chắc chắn bị xem là người điên.
"Tiểu Kinh! Ta đói bụng! Cầm đồ ăn lên đi!"
"Ừ!" Tiểu Kinh cao hứng ra khỏi phòng, chỉ chốc lát bưng tới một đống thức ăn ngon, hơn nữa say mê cuồng nhiệt. "Tiểu thư! Ta nghe được một tin tức tốt!"
Lúc này Thủy Liên Y chỉ cảm thấy nếu có thể lập tức trở về, mới là tin tức tốt nhất.
"Tiểu thư! Người tò mò không?"
"A! Tin tức tốt gì?" Nàng hết sức phối hợp.
Gương mặt Tiểu Kinh cười quái dị “Vừa rồi lúc Vương gia đi, giao phó xuống, bảo các nàng đối đãi tiểu thư thật tốt! Hì hì! Xem Vương gia bắt đầu chú ý người! Tiểu thư! Lúc này nhất định phải nắm chặt cơ hội a!"
"Nắm chặt cơ hội gì?" Nàng ăn đầy cả miệng.
"Cơ hội quyến rũ Vương gia! Nếu có thể lên giường cùng Vương gia, mang thai cốt nhục của hắn, tiểu thư sẽ xoay người! Chúng ta có thể rời đi chỗ này! Tiểu thư...." Tiểu Kinh nhìn về phía Thủy Liên Y, phát hiện nàng phun thức ăn trong miệng ra, ho khan khụ khụ.
Câu dẫn nam nhân thúi đó lên, giường? Cắt.... Đánh chết nàng đi!