Hoa Khôi Nắm Quyền: Vương Gia Người Thật Xấu!!

Chương 90

Mặc Dương cung!

Sắc mặt Ngọc Linh Nhi tối tăm, đôi mày thanh tú nhíu chặt, mang theo cung nữ Tiểu Bình khí thế hung hăng đẩy ra cửa chính.

Sở Thánh Hạo không quên hoan ái với nữ nhân! Lần này là hai phi tử cùng nhau phục vụ hắn!

Phát hiện Ngọc Linh Nhi đến, Sở Thánh Hạo cũng không để ý đến # đã che giấu #!

# đã che giấu #

Ngọc Linh Nhi không biết mình nhìn hình ảnh dâm mị kia bao lâu, rốt cuộc sau khi Sở Thánh Hạo gầm nhẹ, kết thúc tất cả động tác.

Sở Thánh Hạo một tay ôm một phi tử đi tới!

"Hoàng hậu tìm trẫm có chuyện gì?"

"Hoàng thượng! Linh Nhi muốn đơn độc nói chuyện với hoàng thượng một chút!"

"Hoàng thượng......!" hai phi tử trong ngực Sở Thánh Hạo không thuận theo làm nũng.

Trên mặt Ngọc Linh Nhi nói không ra là ghen ghét hay nhỏ nhen, vô cùng cao ngạo liếc hai phi tử kia một cái! Hôm nay thủ hạ đắc lực ở Cánh Luật viện của nàng đều chết hết! Nàng còn chưa bồi dưỡng được người của mình lần nữa! Hai tiện nhân này cũng chỉ phong quang một hồi, chờ Sở Thánh Hạo ngán, nàng sẽ làm họ sống không bằng chết.

"Hoàng hậu! Ngươi cũng thấy đấy! bây giờ Úc phi và U phi còn không bỏ được trẫm! Ngươi có lời gì, nói thẳng là tốt rồi!"

Ngọc Linh Nhi biết, muốn cho Sở Thánh Hạo đuổi hai phi tử kia đi rất khó khăn! Trước khi hắn được ăn no sẽ không buông tay!

"Ba ngày sau, Sở Vương và Húc vương sẽ rời đi Mặc thành! Hoàng thượng, chuyện lần trước Linh Nhi nói với hoàng thượng, chẳng lẽ hoàng thượng quên mất?"

Nói giỡn, ba ngày sau, Thủy Liên Y nhất định sẽ trở về Uyên thành cùng Sở Mị Dạ, tại sao Sở Thánh Hạo một chút động tĩnh cũng không có! Chẳng lẽ bỏ qua Thủy Liên Y? Hắn không phải loại người này! Vật hắn muốn có được nhất định là sẽ nghĩ hết mọi biện pháp lấy được!

Sở Thánh Hạo híp mắt hẹp dài một cái "Hoàng hậu! Chuyện trẫm đã nói sẽ làm được! Trẫm chỉ tò mò, hoàng hậu luôn luôn đố kỵ vì sao lần này tận lực giúp đỡ trẫm?"

Đừng tưởng rằng hắn không biết, Cánh Luật viện Ngọc Linh Nhi thành lập đã từng hại chết rất nhiều phi tử và cung nữ hắn từng cưng chiều! Nữ nhân hay đố kỵ như vậy lại nghĩ kế giúp hắn tìm nữ nhân? Nhất định có nguyên nhân gì?

Ngọc Linh Nhi cả kinh trong lòng! "Hoàng thượng! Linh Nhi chỉ là hi vọng hoàng thượng có thể có được tốt nhất! Tuyệt sắc như vậy không phải dong chi tục phấn bình thường có thể thay thế được!" Nói xong ánh mắt còn quét hai nữ nhân bên cạnh Sở Thánh Hạo!

Khóe miệng Sở Thánh Hạo khẽ động, cười lạnh.

"Hoàng hậu nói bên người trẫm đều là dong chi tục phấn?"

"Linh Nhi không dám! Chỉ là, lần này hoàng thượng tựa hồ bỏ qua?" Ngọc Linh Nhi hận! Lần này Sở Thánh Hạo đuổi hai Vương gia chạy về đất phong của họ, tựa hồ không quan tâm Thủy Liên Y. Nhưng nàng sẽ thảm, Húc vương cũng muốn rời đi, nàng thật rất không nỡ!

Sở Thánh Hạo tà nịnh cười cười! "Trẫm tự có tính toán! Hoàng hậu quá lo lắng! Nếu như không có gì! Đừng trễ nãi trẫm làm chuyện lớn! Hoặc là.... Hoàng hậu cũng cùng nhau đi!

"Linh Nhi cáo lui!" Ngọc Linh Nhi âm thầm cắn răng, mặt không tỏ vẻ gì rời đi Mặc Dương cung!

Ba ngày sau.

Thủy Liên Y và Tiểu Kinh đến Túy Phượng viện cáo biệt với Hương di.

Thủy Liên Y là một người niệm tình cũ, cũng coi là người biết ơn! Mặc dù Hương di đối với nàng và Tiểu Kinh không tốt lắm, nhưng tối thiểu bảo vệ nàng được trong sạch khi còn ở Túy Phượng viện! Giúp nàng ở xã hội phong kiến cổ đại này còn có thể giao thân thể hoàn bích cho Sở Mị Dạ!

Hương di giữ lại nàng và Tiểu Kinh ăn một bữa cơm, nữ tử như Thủy Liên Y nàng chưa từng gặp! Từ dịu dàng uyển chuyển hàm xúc ban đầu bất chợt trở nên sáng sủa cay cú! Bất kể diện mạo nào, nàng đều là một cô gái mê người!

"Tiểu Y! Lần này từ biệt sợ là chúng ta sẽ không còn cơ hội gặp mặt nữa!" trên mặt Hương di vẫn còn có chút không nỡ.

"Hương di! Làm sao biết chứ! Ta và Tiểu Dạ còn trở về Mặc thành đấy! Đến lúc đó ta tới thăm bà!" Thủy Liên Y không cảm thấy sẽ không bao giờ gặp nhau.

Hương di thở dài một cái, "Sợ rằng Tiểu Y trở lại, Hương di đã không ở chỗ này!"

"Cái gì? Tại sao? Hương di muốn rời đi?"

"Đúng! Muội muội ta ở Ân Xích quốc bệnh nặng! Ta muốn đi thăm nàng, nàng có một Tử Hương uyển, về sau ta sẽ ở nơi đó với nàng, giúp nàng chiếu cố! Túy Phượng viện này ta đã bán rồi!" Hương di nhìn chung quanh một chút, còn có chút không nỡ! Dù sao cũng một tay nàng tạo ra đấy!

Thì ra Hương di muốn đi! Thủy Liên Y và Tiểu Kinh còn hơi không nỡ! Như vậy sẽ không bao giờ gặp mặt được!

"Hương di! Kính ngươi một ly! Thiên hạ không có bữa tiệc không tan! Nếu có duyên, sẽ gặp mặt lại!"

Hương di đã nhìn quen lòng người dễ thay đổi thế nhưng lộ ra nụ cười, "Có cơ hội gặp lại!"

Buổi trưa sắp lên đường trở về Uyên thành cùng Sở Mị Dạ, Thủy Liên Y và Tiểu Kinh cáo biệt Hương di trở lại Sở vương phủ.

Sở Mị Dạ đã chuẩn bị tốt tất cả, chuẩn bị lên đường trở về đất phong Uyên thành!

"Thánh chỉ đến! Hoàng thượng tuyên Sở Vương vào cung!" Thái giám trong cung truyền đến thánh chỉ.

Sở Mị Dạ sửng sốt một chút, vào cung? Hắn và Thái hậu đã nói, không để cho Thái hậu tiễn hắn, hắn cũng không chuẩn bị vào cung! Tại sao hoàng thượng lại truyền đến thánh chỉ?

"Công công! Chuyện gì?"

Thái giám khách khí "Bẩm Sở Vương! Mới vừa nhận được biên quan cấp báo! Hoàng thượng xem xong kinh hãi, tuyên Sở Vương vào cung thương lượng đại sự!"

"Uyên thành đã xảy ra chuyện?" cặp mắt Sở Mị Dạ trở nên bén nhọn! Biên quan, đó chính là Uyên thành, biên quan cấp báo? Nhất định là Uyên thành đã xảy ra chuyện! Chẳng lẽ lại xảy ra chiến sự?

"Nô tài không biết! Hoàng thượng triệu kiến Sở Vương vào cung chính là vì chuyện này!"

Sở Mị Dạ bảo bọn thái giám rời đi, lâm vào trầm tư! Vốn đã ký kết minh ước với các tộc quan ngoại, vì sao có người vứt bỏ minh ước tạo ra chiến sự? Lần trước hắn mới trở lại Uyên thành, lúc này mới một lát, làm sao có thể có cấp báo đây?

Thủy Liên Y và Tiểu Kinh thấy bọn thái giám ở trước cửa vương phủ rời đi, tại sao thái giám đến Sở vương phủ? Thủy Liên Y cả kinh trong lòng, nắm làn váy sải bước đi lên bậc thang.

"Tiểu Dạ! Đã xảy ra chuyện gì?" Thủy Liên Y chạy vào vương phủ, thấy Sở Mị Dạ chuẩn bị thỏa đáng chờ lên đường lại có gương mặt nghiêm túc.

"Tiểu Y! Sợ rằng chuyện có biến!"

"Cái gì? Đã xảy ra chuyện gì? Tiểu Dạ!" trong nội tâm Thủy Liên Y hồi hộp một chút.

Sở Mị Dạ nắm bả vai của nàng "Tiểu Y! Ta vào cung trước một chuyến! Trở lại sẽ nói cho nàng biết!" Hôn trán nàng, xoay người rời đi!

Nhìn bóng lưng Sở Mị Dạ, Thủy Liên Y cau mày, trong lòng sinh ra dự cảm không tốt, khiến lòng nàng rối loạn! Rốt cuộc là sự tình gì, khiến Sở Mị Dạ nghiêm túc như vậy? Nàng bắt đầu lo lắng!

Sở Mị Dạ vào hoàng cung, thấy hoàng thượng Sở Thánh Hạo. Không bao lâu, Sở Húc Nhật cũng tới trong cung.

"Hoàng thượng! Đến cùng là có chuyện gì xảy ra?" Sở Mị Dạ nghiêm nghị.

"Sở Vương! Vốn hôm nay là ngày ngươi và Húc vương trở về đất phong của mình! Trẫm cũng nói sẽ tiễn các ngươi! Nhưng! Người Uyên thành ra roi thúc ngựa tới đưa tin, mang đến một tin tức khiếp sợ!" Sở Thánh Hạo nhìn hai đệ đệ.

"Trong quân Uyên thành xuất hiện gian tế trong ứng ngoài hợp với Đột Quyết ngoài quan, đánh lén Uyên thành!"

"Cái gì?" Sở Mị Dạ trợn to hai mắt! Không thể nào, trong quân hắn làm sao có thể xuất hiện gian tế? "Hoàng thượng! Gian tế là ai?"

"Sở Vương! Gian tế đã bị tru diệt, là ai không quan trọng! Quan trọng là hiện tại Uyên thành báo nguy!"
Bình Luận (0)
Comment