Hoặc Loạn Quỹ Tích - Qũy Đạo Hỗn Loạn

Chương 54

“Hiệu trưởng, để HERMIONE mang hai đứa trẻ về lâu đài trước đi, nơi này có chúng tôi là đủ rồi.”

Chấp nhận lời đề nghị của DRACO, SNAPE như không để Voldemort vào mắt, nhưng có ý khác liếc mắt nhìn vị Chúa tể Hắc ám một cái, xoay người cùng bọn Bady tiến về phía lâu đài Hogwarts, dường như biết trước Voldemort sẽ không ngăn cản y.

Như SNAPE dự đoán, Chúa tể Hắc ám cũng tự cân nhắc, theo lối ra của SNAPE, hắn mất đi hứng thú để đấu tiếp với Dumbledore.

Hoàn tất– Voldemort không chút để ý phất phất tay, gần như cùng lúc, ánh lửa chợt lóe, Dumbledore biến mất tại chỗ, rốt cuộc bọn Tử thần Thực tử cũng lấy lại tinh thần, Chúa tể Hắc ám cao quý lại ban dục vọng xâm lược điên cuồng cho chúng, lần thứ hai bước lên mảnh đất bị máu tươi nhiễm đỏ, trong mắt chúng đã không để mắt đến ba thanh niên phía trước, chỉ còn lại Hogwarts, lâu đài Hogwarts trong truyền thuyết khiến người ta tràn ngập xúc động muốn hủy diệt.

Dù một lần tấn công của SNAPE đã tiêu diệt một phần Tử thần Thực tử, nhưng lại không thể dao động căn cơ hắc ám như nước lũ này, RON, DRACO, NEVILLE đối mặt đại quân Tử thần Thực tử cuồn cuộn không dứt có có vẻ đặc biệt mỏng manh. Nhưng ba người dám đứng ra, tất nhiên là chắc thắng vài phần. Trước khi đối phương chính diện tấn công Hogwarts phải giải quyết xong một phần ba, phải giữ chân một nửa kẻ địch, họ còn phải cảnh giác Voldemort mọi lúc.

DRACO cảm thấy áp lực trước nay chưa từng có, áp lực này kích thích kiêu ngạo không chịu thua của anh. Nhìn hai Gryffindor dũng cảm cùng không cam yếu thế, RON tin tưởng hoàn cảnh này thỏa mãn DRACO hạ chiến thư với anh, “Chúng ta thi xem ai xử lý nhiều rác rưởi nhất!”

“Đồng ý.” DRACO nhướng một bên mày, “Tiền cược là một tuần tự do, sao nào?”

“Được! Tôi nhất định sẽ bắt cậu vệ sinh nhà tù Azkaban một lần – không thể dùng pháp thuật!” RON nghiến răng nghiến lợi.

Mình đã thấy rõ hoa văn trên mặt nạ Tử thần Thực tử phía trước, hai người này còn đang đấu võ mồm… NEVILLE tâm tính bình thường duy nhất oán giận trong lòng yên lặng giơ đũa phép, “Avis!” một đám chim nhỏ bay về phía đầu kẻ địch, cách đánh không bình thường này làm bọn Tử thần Thực tử đứng đó đầu óc lơ mơ, đa số dùng lá chắn phòng thủ mà thôi.

Nhưng không ai ngờ, đám chim nhỏ không thu hút này sau khi bị tấn công biến thành ánh sáng trong nháy mắt, vô số thực vật hình dáng kỳ lạ chui ra từ lòng đất ra bò lên người Tử thần Thực tử vừa bước vào bẫy!

“A!” Tiếng kêu thảm thiết, kêu rên liên tiếp, bụi gai quấn chặt vào chân chúng, bọc chúng thành quả cầu; đột nhiên một bụi cây rất lớn mở nhánh cây màu xanh ra một hơi nuốt trọn phù thủy gần đó, ợ một cái mấp máy chui vào lòng đất; mặt cỏ vô hại nhất cũng biến thành đầm lầy, kéo người ta xuống địa ngục trong phút chốc; còn những con bọ chó rất nhỏ chui vào da làm tê liệt, phấn hoa bá vương có thể tạo thành ảo giác không ngừng phụt ra, xung quanh âm thanh kích thích của Mandrake thừa dịp hỗn loạn tấn công màng tai… ngay cả trời đất cũng giúp chúng nó cắn nuốt những phù thủy mất đi sức chống cự này – hoan nghênh đi vào địa ngục do thực vật tạo thành!

“Neville cậu đánh một mình trước á!” RON phẫn uất không thôi, thúc giục pháp thuật, một cây cọc thật lớn đột nhiên mọc lên từ mặt đất, bàn tay to lớn vô hình bắt đầu tạo thành hình dạng chúng nó, vài giây sau xuất hiện một đám quân cờ phù thủy cao hơn mười thước Anh trông rất sống động!

Lúc này đại quân thực vật của NEVILLE hơi yếu ớt, bọn Tử thần Thực tử chậm rãi tìm được phương pháp chống lại chúng, nhưng đợi chúng trì hoãn, một loạt “binh lính” lên sàn! “Rầm rầm” như xe tăng áp sát doanh trại địch, mặc dù động tác “ginh lính” không được nhanh nhẹn, nhưng hai kiếm mỗi khi rút ra đều chém chết một Tử thần Thực tử.

Cùng với chủ lực “kỵ sĩ” điều khiển vài xe ngựa xung phong xâm nhập phía sau, trường thương trong tay múa may, dù có kẻ sớm dùng thần chú bảo hộ, nhưng vẫn không ngăn được sức mạnh kia, bị đẩy ngã xuống. “Tòa thành” giả vờ lăn hai vòng, thân thể cao lớn nghiền những phù thủy ngã xuống đất.

“Giáo chủ” giơ cao quyền trượng, ánh sáng phủ thêm chiến y thật dày cho đám quân cờ, thậm chí có thể bắn ngược tấn công của Tử thần Thực tử. Hai mắt long lanh của “hoàng hậu” thường bắn ra hai tia nhọn, quân cờ bị đánh nát liền ráp lại, đứng dậy hàng loạt. “Vua” chống cự kiếm tọa trấn phía sau, không thấy nó có động tác gì khác, nhưng những con cá lọt lưới đều bị chém chết không chút lưu tình.

DRACO khinh thường RON dã man bạo lực, cũng không thích động vật hóa thực vật của NEVILLE, Malfoy luôn luôn là quý tộc lịch thiệp, ngay cả đánh nhau cũng vừa nguy hiểm vừa hoa lệ. Gậy rắn chạm đất, một cơn chấn động bất giác mở rộng ra xa, lướt qua chiến trường của nhóm thực vật và quân cờ, không tiếng động gây hấn thần kinh căng thẳng. Nhớ tới căm tức do mình hít thở khó khăn trước đó, quý tộc bạch kim nheo mắt lại, anh thừa nhận lời sư tử tóc đỏ nói không phải hoàn toàn vô nghĩa, đúng vậy, Slytherin thích giận chó đánh mèo vả lại lòng dạ hẹp hòi thì sao nào?

Chỉ bạc tinh tế như thân thể một con rắn nhỏ xinh đẹp, dưới sự che dấu của bóng tối, nhanh chóng bò lên cổ Tử thần Thực tử. Thậm chí không kịp kêu thảm, cảm giác hít thở không thông lập tức ập đến, lảo đảo, nhóm phù thủy bị giam cầm kinh hoàng mở to hai mắt, hai tay không ngừng quơ quào trên cổ, nhưng không túm được gì, căn bản chúng không biết cái gì đang kiềm hãm hô hấp, đến mức trên mặt đỏ tím, tròng trắng đầy tơ máu, chúng giãy dụa lung tung, móng tay cắm thật sâu trong bùn đất, như muốn túm lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng, nhưng mà, tất cả đã chậm.

Những kẻ cầm đầu Tử thần Thực tử đang chìm trong giết chóc căn bản cũng không để ý đến bạn bè bên người đột nhiên ngã xuống, càng không chú ý đến bạn bè vốn nên chết đi đột nhiên ngẩng đầu lên, trong hốc mắt chỉ còn hai điểm đỏ thiêu đốt. Chúng vẫn duy trì gương mặt dữ tợn vì khó thở, vươn một bàn tay, túm lấy bạn gần mình, không nhìn mà cắn một miếng!

“A! Cmn mày cắn tao!” Tên bị cắn theo phản xạ đá văng đối phương, ngay sau đó dường như cũng cảm thấy có gì đó như sâu nhỏ chui lên cổ, cảm giác không thở nổi siết cổ hắn – màn đen hạ xuống, cái chết hoa lệ tiếp tục trình diễn!

A, Slytherin âm hiểm giả dối. DRACO lười biếng nhìn chăm chú vào chiến trường, thi thoảng cũng giải quyết vài Tử thần Thực tử, vẻ nhàn nhã xem cuộc vui kia khiến RON khó chịu, đừng nhìn thanh thế to lớn cờ phù thủy của anh và thực vật của NEVILLE, chúng không có ý thức tự chủ, cần phù thủy đặc biệt tập trung tinh thần mới khống chế được cục diện.

Nếu HERMIONE ở đây thì tốt rồi, cô có thể tập trung ưu thế của mọi người lại, phối hợp với nhau để đạt lợi ích tối đa, chứ không phải làm theo ý mình như bây giờ, đừng nói đầu óc kia của RON không nghĩ ra cách, có đầu óc như DRACO dù nghĩ ra được, nhưng dưới tình huống không có người thúc giục cũng không muốn làm loại chuyện này. Shit, dù sao hiện nay hiệu quả cũng không tồi – nếu như Voldemort tiếp tục khoanh tay đứng nhìn thì là thế…

Nói đến hai bên, ngoài lâu đài gió tanh mưa máu, trong lâu đài cũng không dễ chịu gì.

Sau khi đánh lui sấm sét HARRY cũng không khởi động kết giới lại, chống đỡ kết giới toàn bộ lâu đài tiêu hao rất nhiều pháp thuật, mong đợi vào phòng ngự yếu ớt, không bằng biến chẵn thành lẻ.

Tin tức Chúa tể Hắc ám tấn công Hogwarts nhanh chóng lan ra, bộ trưởng Bộ Pháp thuật sợ chết lo sợ Chúa tể Hắc ám sẽ đánh nơi quan trọng phái tượng trưng vài Thần Sáng đến trợ chiến, ngược lại hơn phân nửa thành viên Hội Phượng Hoàng đã xuất hiện, có vẻ như muối bỏ biển, nhưng HARRY tin rằng vào lúc quan trọng nhất định họ có thể phát huy năng lực không thể tưởng tượng nổi.

Nhóm phù thủy nhỏ từ năm dưới đến năm trên bắt đầu thông qua lò sưởi ở văn phòng giáo sư rời khỏi Hogwarts. Vì một lần chỉ có thể đi một người, tốc độ vô cùng chậm, vất vả lắm mới đi được hai phần ba, lại truyền đến một tin không tốt – đã có Tử thần Thực tử lẻn vào lâu đài, văn phòng bà Sprout bị tấn công!

Kẻ tấn công là hai anh em Tử thần Thực tử cao lớn, HARRY biết có thể tiến vào lâu đài Hogwarts nhất định đều là tay sai đắc lực của Voldemort, không ai biết chúng trốn trong góc nào, lại không biết khi nào xông ra tấn công mình. Ngay cả những chiến sĩ thân kinh bách chiến đều đề phòng tối đa, huống chi phù thủy nhỏ sợ hãi vô cùng, nhất là đội ngũ Hufflepuff kế bên thì lộn xộn, hoảng sợ tán loạn xung quanh, các giáo sư căn bản không có cách nào bận tâm đến chúng. Công tác rút lui vốn có thứ tự nát bét trong chốc lát!

Vì chủ nhiệm Slytherin Severus Snape không có ở đây, là giáo sư Evans được mọi người kính trọng, HARRY tạm đại diện chủ nhiệm giúp học trò Slytherin rút lui. Trong Hogwarts nhà Slytherin số lượng người ít nhất, tốc độ rút lui cũng nhanh nhất. Khi biết tin Tử thần Thực tử tấn công trong lâu đài, chỉ còn lại một ít học trò năm sáu năm bảy chưa rời đi. Giáo dục quý tộc khiến đám thiếu niên đó hiện rõ tố chất tốt đẹp vào giờ phút này, không có ai lớn tiếng ồn ào, dưới sự trấn an của HARRY, ra vẻ bình tĩnh rút lui nhanh hơn.

Thật ra nếu toàn Hogwarts nói đến tỷ lệ bị tấn công nhỏ nhất tất nhiên thuộc về nhà Slytherin, như HARRY nghĩ, khói thuốc súng nổi lên trong toàn lâu đài Hogwarts chỉ có hầm tạm thời còn chưa bị lan đến, sau khi đa số học trò Slytherin bỏ chạy, thậm chí anh còn thừa sức ngăn vài phù thủy nhỏ chạy tán loạn như rắn mất đầu, đưa chúng đi.

“Các trò quyết định ở lại thật à?” HARRY đánh giá ba thiếu niên trước mắt, Deson cao lớn, Forand có vẻ hơi lạnh lùng, Lyne sắc mặt tái nhợt hơi gầy. Nếu bây giờ đứng ở đây là Gryffindor, nhất định anh sẽ không cảm thấy ngạc nhiên, không ngờ Slytherin luôn lấy đề cao lợi ích cũng có ý nghĩ sống chết cùng Hogwarts.

“Đúng, chúng con đã suy nghĩ kỹ rồi mới quyết định.” Deson tính tình trầm ổn, HARRY nhớ biểu hiện trên lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám của cậu không tồi, cậu tiếp thu huấn luyện thuật đánh nhau rất tốt, trong đám bạn cùng tuổi hiếm có đối thủ. Forand và Lyne lại trầm mặc gật đầu, hiển nhiên ở đây do Deson đứng đầu.

“Được rồi, các trò nhất định phải nghe lệnh của thầy, không được tự ý hành động.” HARRY thoáng suy nghĩ rồi gật đầu, Slytherin năm bảy ngoại trừ không đủ kinh nghiệm, kỹ xảo trên mặt đánh nhau cũng không phải như Thần Sáng thông thường.
Bình Luận (0)
Comment