Editor: Devil Ly
Beta: Quỳnh
Vân Vũ Nhu đứng đối diện Thiên Lan, vừa nâng mắt liền nhìn thấy Thiên Lan, ngọn lửa trong đây lúc này lại càng cháy dữ dội, nàng sao lại ở đây?
Ân Huyền quay đầu, nhìn về hướng hai người đang từ trên lầu đi xuống, nhìn một cái liền thu lại tầm mắt, nàng vốn không nhìn rõ bộ dáng của hai người, chỉ có áo bào kim sắc kia lướt thoáng qua tầm mắt của nàng.
Vân Ninh Tẩm vượt qua Ân Huyền, hướng tới ngoài cửa mà đi, người ở bốn phía đều trừng lớn mắt, cô nương này từ đâu ra vậy, ở cái tình huống này còn có thể trấn tĩnh như thé.
Thiên Lan vốn là định đi theo Vân Ninh Tẩm, ai mà ngờ khi đi qua Vân Vũ Nhu, Vân Vũ Nhu vậy mà lại đưa tay nắm lấy cánh tay nàng, Thiên Lan đột nhiên dừng lại bước chân, nghiêng đầu nhìn Vân Vũ Nhu, ngữ khí ngả ngớn, “ Vân tứ tiểu thư, có việc?”
"Tỷ tỷ, muội muội bị bắt nạt, sao tỷ lại có thể khoanh tay đứng nhìn.” Vẻ mặt Vân Vũ Nhu yếu đuối, đáy mát ánh lên thủy quang lấp lánh, khiến người khác không nhịn được có chút thương tiếc.
Tầm mắt Ân Huyền quả nhiên bị Vân Vũ Nhu hấp dẫn chuyển đến trên người Thiên Lan, nữ nhân này là cùng một bọn với nhau? Ăn mặc như thế này, chắc chắn cũng chẳng phải là người tốt gì, Ân Huyền não bộ tự động bồi thêm Thiên Lan vào danh sách những kẻ khi dễ người, trực tiếp đem thiên Lan liệt vào dạng người điêu ngoa.
Thiên Lan trong lòng chửi thầm Vân Vũ Nhu, trên mặt lại tuyệt nhiên làm ra một bộ dáng tươi cười, “Vân tứ tiểu thư đừng có nhận loạn họ hàng, Thiên Lan nào dám có muội muội như ngươi.”
Loại người không biết lúc nào cũng có thế ở sau lưng đâm một dao cùng họ với nàng, nàng đều cảm thấy ghê tởm.
Ý tứ trào phúng trong lời nói ai cũng có thể nghe ra, vẻ yếu đuối trên mặt Vân Vũ Nhu có chút giữ không được nữa, trong lòng sớm đã đem Thiên Lan xé thành khói bụi.
“ Tỷ tỷ sao có thể nói như vậy, chúng ta dù sao cũng là người một nhà, trước khi đi cha đã nhắc nhở chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau, nay sao tỷ tỷ lại để mặc chó nàng khi dễ ta.” Vân Vũ Nhu than thở khóc lóc.
Thiên Lan thật sự rất hiếu kì cái kĩ năng bất cứ lúc nào cũng có thể rơi lệ này, phải biết rằng ở kiếp trước rất nhiều diễn viên còn không làm được, Vân Vũ Nhu lẽ nào là loại thiên tài diễn kịch?
Thiên Lan chầm chậm rút tay lại, nhìn một cái cái người ở ngoài cửa lớn đã đi mất không thấy bóng dáng, chuyển dời bước chân, đối với Ân Huyền rất thành khẩn mà nói: “Ân tiểu thư, muội muội này của ta ngày thường nghịch ngợm đã quen rồi”
Đáy mắt Vân Vũ Nhu hiện lên một tia hỉ sắc, nàng biết Vân Thiên Lan không dám phản kháng lại lời nàng.
“Nay được Ân tiểu thư dạy dỗ, Thiên Lan thay muội muội cảm tạ ngươi, uh, làm phiền Ân tiểu thư dạy dỗ một lượt.” Nhưng lời sau đó của Thiên Lan khiến sắc mặt Vân Vũ Nhu xanh lại.
Ân Huyền quái dị quét mắt một lượt nhìn Thiên Lan, đem nàng cùng Vân Vũ Nhu âm thần so sánh một lượt, phát hiện khí thế trên người Thiên Lan, Vân Vũ Nhu hoàn toàn không thể bì kịp.
Bên trong đôi mắt u đen rốt cuộc che giấu điều gì, ngay đến nàng cũng không thể nhìn rõ, khóe miệng Ân Huyền nhếch lên, cười lạnh nói:“Ta sẽ thay ngươi dạy dỗ tốt muội muội này”
Nàng không cần biết hai người này có quan hệ gì, nữ nhân này dám đánh người của nàng, nhất định phải bị đánh cho giác ngộ.
Thiên Lan hướng tới Vân Vũ Nhu nghịch ngợm mà nháy nháy mắt, “Muội muội, tỷ tỷ đi trước một bước, ai da, có muội muội như ngươi, tỷ tỷ thật cảm thấy đáng sợ.” Ngữ khí Thiên Lan vừa dứt, ánh mắt liền trầm xuống, “ Lần sau đừng có nói là muội muội của ta nữa, nếu không, ta cũng không đảm bảo ta sẽ làm ra chuyện gì đâu.”
Toàn thân Thiên Lan tản ra lệ khí khiến người ta sợ hãi, khiến cho Vân Vũ Nhu ngây ngốc tại chỗ, đáy mắt lộ ra một sự sợ hãi, nàng vậy mà lại sợ Vân Thiên Lan!
Đợi nàng ta hồi phục tinh thần, bóng dáng Vân Thiên Lan đã không còn nữa, chỉ còn lại Ân Huyền hai tay đang khoanh trước ngực lạnh mặt đối diện với nàng.
Thiên Lan ra khỏi khách điếm liền thấy Vân Ninh Tẩm đang dựa ở bên cửa, thấy nàng ra tới liền một lời không nói nhấc chân đi về phía trước.
“Ninh Tẩm, ngươi cảm thấy Ân Huyền kia là người thế nào?” Thiên Lan sáp vào bên cạnh Vân Ninh Tẩm.
Vân Ninh Tẩm liếc mắt, đáy mắt thanh lãnh, một lúc sau mới mở miệng, “ Không thể thân thiết.”
Ân Huyền là loại tiểu thư thế gia, nếu như kết giao quá thân thiết, nàng vĩnh viễn sẽ không để tâm đến ngươi, điểm đáng sợ nhất của loại người này chính là ngươi không biết khi nào thì nàng bán đứng ngươi, vì thế, không tiếp xúc là tốt nhất.
Thiên Lan cũng gật đầu tán đồng, nàng chỉ cảm thấy cô nương Ân Huyền này ở tại cái nồi nhuộm lớn như Đế Kinh này, mà còn có thể giữ được tính cách độc đáo của chính mình thật sự rất ít gặp.
Đây chính là điểm tộc của gia tộc cường giả sao?
Tùy hứng cũng phải có tư bản của tùy hứng, xem ra nàng phải cố gắng thêm nữa!
Thiên Lan cùng Vân Ninh Tẩm ở bên ngoài tùy tiện dạo chơi một vòng, nhìn thời gian cũng phải quay lại khách điếm rồi, bên trong khách điếm rõ ràng giống như bị cướp sạch sẽ vậy, bàn ghế đổ nghiêng ngả trên đất, tiểu nhị một mặt khóc lóc thu dọn tàn cục, mấy người xem náo nhiệt cũng tản dần.
Thiên Lan hỏi tiểu nhị tình hình vừa rồi, tiểu nhị khóc lóc đem chuyện vừa xảy ra thuật lại một lần.
Sau khi Thiên Lan rời đi, Vân Vũ Nhi không chịu nhận lỗi, Ân Huyền trực tiếp cho người của nàng đánh Vân Vũ Nhu một trận, người hầu bên người Ân Huyền đều là cấp linh hoàng, còn Vân Vũ Nhu chỉ có một, đây là một hồi ẩu đả đơn phương thảm thiết.
Nghe nói bộ dạng Vân Vũ Nhu vô cùng thảm thiết, mặt sưng như đầu heo, toàn thân trên dưới không có còn lấy một chỗ nào lành lặn, nhưng may mắn đều là vết thương ngoài da, đau thì có đau, nhưng dùng linh lực điều dưỡng một chút sẽ không sao.
Nhưng mà Ân Huyền hiển nhiên so với tưởng tưởng của Thiên Lan còn tàn nhẫn hơn, đem Vân Vũ Nhu chà đạp đến sắp không chịu nổi còn cho nàng uống đơn dược trị thương, sau đó lại tiếp tục hành hạ, mãi đến khí Vân Vũ Nhu chịu nhận lỗi, Ân Huyền mới bỏ qua cho nàng.
Cuối cùng Ân Huyền còn hạ lệnh đem nàng vứt ra khỏi khách điếm, cách làm này, nhất định đem nỗi hận Ân Huyền của Vân Vũ Nhu đã ngang với Thiên Lan rồi.
Theo như những gì tiểu nhị chứng kiến, Vân Vũ Nhu bị một giá xe ngựa xa hoa nhặt đi rồi, còn về phần đó là ai, thì hoàn toàn không rõ.
Thiên Lan vui sướng khi thấy người khác gặp họa, cùng Vân Ninh Tẩm quay về phòng, Vân Vũ Nhu à Vân Vũ Nhu, ngươi nghĩ rằng Đế Kinh giống như Vân gia nhà ngươi sao?
Tin tức Thanh Ngọc Thạch được bán giá trong hội đấu giá nhanh chóng được truyền đi, ngày hôm đó những người trong tiệm cầm đồ luôn luôn để ý Thiên Lan, nhưng lúc này cũng chỉ có thể từ bỏ, đồ đấu giá của hội đấu giá Bắc Đường, bọn họ còn đi cướp chính là muốn đối đầu với thương hội Bắc Đường, không bị phát hiện còn đỡ, nếu bị phát hiện nói không chừng còn liên lụy đến cả gia tộc.
Dựa vào tai mắt của thương hội Bắc Đường được phân bố trong thiên hạ, muốn không bị phát hiện thực sự rất khó, bọn họ vẫn là đợi đến khi đấu giá đi.
Mà tin tức về Thanh Ngọc Thạch đã mở ra một đợt sóng không nhỏ tai Đế Kinh, người của các đại gia tộc đều gióng trống khua chiêng mà chuẩn bị tài chính, cũng có người đi dò hỏi thân phận của người bán, nhưng kì lạ là, không có một ai truyền ra đặc trưng diện mạo của Thiên Lan, ngay đến một thân kim bào cũng chưa hề truyền ra, chỉ nói đó là một tiểu cô nương.
Dò hỏi không ra tin tức gì, những người này chỉ có thể chờ đợi hội đấu giá sau khi Học Viện Đế Quốc chiêu sinh kết thúc.
Đế Kinh dù náo nhiệt hơn nữa, nhưng thời gian Học Viện Đế Quốc chiêu sinh cũng đã đến, Thiên Lan cùng Vân Ninh Tẩm đều là chiêu sinh đặc biệt, vì thế không cần tham gia hội báo danh của Học Viện Đế Quốc, chỉ cần tham gia buổi thi xếp danh sau khi kết thúc buổi chiêu sinh của Học Viện Đế Quốc.
Danh sách năm mươi người, phải dựa vào thực lực để xếp ra bảng xếp hạng của tân sinh, sau đó dựa vào bảng xếp hạng để phân ban, hoặc đạo sư trực tiếp chọn làm đệ tử nhập môn.
Người đến báo danh ít nhất cũng đến hai vạn người, thời gian này nhất định sẽ rất lâu, thời gian báo danh kết thúc cũng không đại biểu cho việc chiêu sinh đã kết thúc, phải đợi tới khi có kết quả bài thi xếp hạng thì thời gian chiêu sinh của Học Viện Đế Quốc mới được tính là hạ màn.
Sau khi báo danh kết thúc Thiên Lan cùng Vân Ninh Tẩm mới chậm rãi mà đi tới học viện.
Người canh gác ở cổng thấy Thiên Lan cùng Vân Ninh Tẩm thời điểm này mới tới, đột nhiên sắc mặt có chút đáng tiếc, đợi khí hai người đến trước mặt, “ Hai vị tiểu thư, thời gian báo danh đã kết thúc, mời năm sau quay lại.”
“ Uh, ta biết.” Thiên Lan gật đầu, ngày báo danh chưa kết thức nàng đến đây làm gì chứ?
Trước trán người gác cổng đen lại, biết còn đứng ở đây làm gì? Vì sự giáo dục tốt đẹp của học viện, người gác cổng mặt vẫn nở nụ cười, “Vậy hai vị tiểu thư có việc gì sao?”
Thiên Lan gật đầu, chỉ chỉ vào bên trong, “ Bọn ta muốn vào trong.”
Sắc mặt hắn trầm xuống, hai vị cô nương này bộ dáng đường đướng chính chính, giống như nữ tử của một đại gia tộc, đây là muốn ở đây làm loạn sao?
“ Thật xin lỗi, hai vị tiểu thư, không phải học sinh của Học Viện Đế Quốc thì không được phép vào trong, nếu như hai người là đến thăm bằng hữu mời nửa tháng sau lại đến.” người gác cổng rõ ràng có chút không kiên nhẫn rồi.
“Đây là thiệp đặc chiêu.” Vân Ninh Tẩm tại thời điểm trước khi Thiên Lan mở miệng, đem hai tấm thiệp in chữ vàng đưa đến trước mặt người gác cổng.
Thiên Lan hoàn toàn không biết còn có thứ này, vì thế nàng mới ngây ngốc nhìn hai tấm thiệp, cái thứ này là đưa cho Vân Ninh Tẩm từ khi nào vậy? Quan trọng nhất là sao nàng không biết?
Người gác cổng kia nhìn thấy thiệp đặc chiêu, tập tức liền có tinh thần, đón lấy xem xét tỉ mỉ một lượt, thái độ rõ ràng so với vừa rồi cung kính hơn nhiều, đem thiệp đưa lại cho Vân Ninh Tẩm, ‘’Ra là tiểu thư của Vân gia, mời vào trong.”
Hắn sớm đã biết năm nay có ba đặc chiêu sinh, lại là tiểu thư của Vân gia, gia tộc này một năm có một người đã là không tồi rồi, vậy mà năm nay Vân gia lại có đến ba người, sớm đã truyền ra không ít tin đồn đại.
Nhận được sự chỉ dẫn của người gác cổng, Thiên Lan cùng Vân Ninh Tẩm tìm đến nơi tập trung học sinh mới của Học Viện Đế Quốc, sân luyện võ của Học Viện Đế Quốc, khi hai người đến nơi thì sân tập võ lúc này đã có không ít người, thấy Thiên Lan cùng Vân Ninh Tẩm tiến vào, trong mắt không ít người lộ ra kinh ngạc cùng thăm dò.
Vân Vũ Nhu đứng ở một chỗ không có người, nhìn thấy Thiên Lan cùng Vân Ninh Tẩm, đáy mắt lập tức lướt qua một tia hắc ám, rất nhanh sau đó, liền cưỡng ép mình di chuyển tầm mắt không tiếp tục nhìn Thiên Lan.
Thiên Lan hiếu kì mà đánh giá một lượt Vân Vũ Nhu, nữ nhân này hôm nay vậy mà chỉ nhìn lướt qua nàng một cái, kì lạ.
Ngày trước mỗi khi nhìn thấy mình đều là hận đến mức không thể đem mình ăn sống nuốt tươi, Vân Vũ Nhu không phải là bị đánh cho mất trí rồi chứ?
Đợi thêm một chút nữa, năm mươi người mới đến đủ, một trung niên nam tử tùy theo mà bước đến, sắc mặt nghiêm nghị, hắn đầu tiên quét mắt nhìn từng người một lượt, sau đó mới trầm mà mở miệng, “ hàng ngang xếp năm người, hàng dọc xếp mười người, đứng cẩn thận cho ta.”
Những người có mặt đầu tiên yên lặng, sau đó mới có người chậm rãi mà di chuyển, bọn họ đều là những thiên chi kiều tử trong gia tộc, đến đây hiển nhiên là có chút chưa thích ứng với việc bị người khác sai sử, trên mặt đều là một bộ dạng không tình không nguyện.
Còn Thiên Lan và Vân Ninh Tẩm chọn chỗ đứng ở cuối cùng, vì thế rất nhanh liền đứng xong vào hàng, Thiên Lan phát hiện Vân Vũ Nhu vậy mà không hề làm ra vẻ tiểu thư, nghiêm chỉnh mà đứng vào trong đám người, đây là bị đánh đến thông suốt rồi hay sao?
Khuôn mặt nam nhân trung niên kia vẫn là trầm mặc mà nhìn một màn giống như bị ấn nút tua chậm, thời gian qua đi càng lâu, sắc mặt hắn lại càng khó coi.