Sắc mặt Phương Hạo Vân hơi đổi, khinh thường cười nói:
"Cô muốn nói cái gì với tôi? Mấy ngày này tôi không có rảnh, chúng ta cũng chẳng tốt đẹp gì cho cam, tôi sớm hay muộn cũng sẽ đi tìm cô để tính sổ."
Kim Phi giả bộ một bộ dáng đáng thương, nước mắt lưng tròng, ả nửa thật nửa giả nói:
"Phương thiếu, sau chuyện ngày hôm đó, anh trai và chồng tôi đã mắng tôi rất nhiều, nói tôi không được dùng thủ đoạn đê tiện đó để đối phó với bạn gái của anh. Tuy rằng giữa chúng ta cũng không tốt đẹp gì, nhưng tôi cũng không nên làm việc giận cá chém thớt như vậy. Tôi nói có thể anh không tin, có điều tôi vẫn phải nói với anh, những ngày này tôi luôn tự trách chính mình. Hôm nay tôi đến là để thú tội, hy vọng anh có thể cho tôi một cơ hội, để chúng ta có thể hóa thù thành bạn."
"Tôi từ chỗ anh trai đã biết được chuyện của anh và Mặt Sẹo, chuyện này quả thực là Mặt Sẹo đã sai trước... Hơn nữa, tôi cũng đã nghĩ rõ rồi, tôi cũng chỉ là phận đàn bà, chuyện tình của đàn ông các anh, tôi không nên động vào thì hơn."
Nói xong, Kim Phi còn nhẹ giọng nức nở lên.
Phương Hạo Vân lạnh lùng nở nụ cười, nói:
"Giám đốc Kim, không thể không nói, diễn xuất của cô quả là không tệ. Ngay cả cô có là phụ nữ, tôi cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho cô. Cô phải trả giá lớn cho hành vi của mình. Cứ trở về mà chờ đi, tôi sẽ lại đến tìm cô..."
" Chờ một chút!"
Kim Phi thấy Phương Hạo Vân chẳng có chút động lòng nào, trong lòng quýnh cả lên, bước nhanh ngăn cản phía trước Phương Hạo Vân, nói như khích tướng:
"Anh trai và chồng tôi đều nói anh là bậc anh hùng hào kiệt, là một người đàn ông đích thực, hiện tại xem ra, bọn họ đều đã sai lầm rồi. Anh cũng chẳng hơn được thế này, còn không có đủ dũng khí để nhận lời mời của một người phụ nữ. Phương thiếu, không phải là anh sợ lời mời của tôi có cái âm mưu gì đó chứ?"
"Hừ!"
Phương Hạo Vân khinh thường hừ lạnh một tiếng, nói:
"Là tôi khinh thường làm bạn với một người đàn bà như cô."
" Phương thiếu, anh hãy nghe tôi nói, tôi thật sự biết sai rồi, hôm nay tôi tới đây là muốn thành tâm giải thích mà. Tôi chỉ là không muốn bởi vì chuyện này, mà làm tăng thêm thù hận giữa anh với anh trai và chồng của tôi."
Kim Phi yếu ớt thở dài một tiếng, nói:
"Nếu anh không chịu nhận lời giải thích của tôi, thì có chuyện gì cứ đổ lên đầu tôi đi, không liên quan gì đến anh trai và chồng của tôi cả."
"Cô có vẻ cũng rất trượng nghĩa nha?"
Phương Hạo Vân khẽ cười một tiếng, nói:
"Nghe thấy cô nói như vậy, tôi sẽ thay đổi chủ ý, tôi đồng ý nhận lời mời của cô."
Phương Hạo Vân thật muốn nhìn xem, Kim Phi đang định giở cái trò mèo gì.
" Nói như vậy, là Phương thiếu đã đồng ý với tôi."
Kim Phi vội vàng lau đi những giọt nước mắt, vui vẻ nói:
"Cám ơn Phương thiếu đã cho tôi cơ hội."
" Đi thôi!"
Phương Hạo Vân thản nhiên nói.
" Mời lên xe!"
Nói xong, Kim Phi lập tức đi về phía một chiếc Honda Accord màu đỏ trắng. Sau khi mở cửa xe, ả cười cười với Phương Hạo Vân:
"Mong rằng Phương thiếu không khinh thường, tôi quen đi Accord rồi."
Phương Hạo Vân nhún nhún vai, đột nhiên nhớ tới hồi trước một lần tới thành phố Hoa Hải làm nhiệm vụ, có từng nghe qua rất nhiều cô gái ở đây đều rất chung tình với Accord.
"Cô muốn đưa tôi đi đâu?"
Sau khi lên xe, Phương Hạo Vân thản nhiên hỏi một câu.
Kim Phi khởi động xe, thắt dây bảo hiểm, sau đó quay đầu lại, mỉm cười với Phương Hạo Vân, dùng thanh âm quyến rũ nói:
"Phương thiếu muốn tới đâu? Tôi nghe theo anh?"
Phương Hạo Vân cười cười:
"Cô đã có chuẩn bị mà đến, tôi nghĩ rằng nên đi chỗ nào, cô hẳn là đã tính kế hết rồi, cần gì mà phải phiền phức đi hỏi tôi nữa. Vô tư đi."
"Anh chẳng nhẽ không sợ tôi có âm mưu gì sao?"
Thanh âm của Kim Phi rất dịu dàng, rất quyến rũ, có điều không có một chút nào là giả tạo. Ả khẽ cười một tiếng, nói:
"Tôi có đặt phòng ở Shangri-La, anh có dám đi không?"
"Có cái gì mà không dám chứ?"
Phương Hạo Vân thản nhiên nói:
"Tôi thật sự muốn xem cuối cùng là cô muốn làm cái gì."
Theo tình hình chung, nếu phụ nữ đã mời đàn ông vào khách sạn, vậy thì chỉ có một ý mà thôi, yêu đương vụng trộm. Có điều lúc này Phương Hạo Vân cũng không cho rằng Kim Phi mời hắn tới khách sạn là để yêu đương vụng trộm.
Hơn bốn mươi phút sau, Honda Accord của Kim Phi đã dừng ở cửa khách sạn, sớm đã có bồi bàn chờ để đưa xe vào bãi.
" Phương thiếu, tôi đã chuẩn bị một phòng xa hoa, bên trong bài trí không tồi, tôi nghĩ nhất định là anh sẽ thích đó, để tôi đưa anh lên..."
Nói xong, Kim Phi đột nhiên cười một cái thật ám muội với Phương Hạo Vân, nói:
"Tôi rất là có thành ý đó, chỉ cần Phương thiếu không truy cứu lại sai lầm của tôi, anh muốn tôi làm gì, tôi đều nguyện ý..."
Phương Hạo Vân xấu hết cả hổ, con ả này nói thế chẳng phải là muốn hấp dẫn mình sao? Cũng được, dù sao cũng đã tới rồi, cứ giúp ả ta chơi cho đến cùng đi, coi như là giải trí một chút.
Ý tứ của Kim Phi cực kỳ rõ ràng, người mù cũng có thể nhìn ra ả đang muốn dùng sắc để dụ dỗ Phương Hạo Vân. Thời nay có rất nhiều người thích tình một đêm, nhất là một ít phú bà lắm tiền lại càng khoái trò này, Kim Phi chính là thuộc loại như vậy. Có điều trong lòng Phương Hạo Vân biết rõ ràng, con tiện nhân này dùng sắc để dụ mình, tuyệt đối không chỉ là vì tình một đêm.
Trên thực tế, Phương Hạo Vân cũng không ngại lên giường với Kim Phi, phế đi thằng chồng của ả, lại chơi ả ở trên giường, đó là chuyện kích thích bậc nhất.
Tuy nói rằng có hơi tà ác, nhưng mà đối với kẻ địch, tà ác một chút cũng có gì là sai.
Tình dục, đối với Phương Hạo Vân mà nói, là phương pháp hữu hiệu nhất lúc này để loại trừ đi những ảnh hưởng tiêu cực. Cơ hội ngày hôm nay, nếu có thể nắm được, hắn sẽ không buông tay, xem như là trừng phạt đầu tiên đối với con tiện nhân này đi.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm." Hạo Vân, không hiểu sao tôi lại thấy hơi choáng váng đầu óc, anh có thể đỡ tôi lên được không?"
Đi được vài bước, Kim Phi đột nhiên nhăn trán lại, thân thể hơi rung rung lắc lắc, như thể sắp té ngã đến nơi.
Phương Hạo Vân mỉm cười, qua đó đỡ lấy ả ta, thấp giọng nói:
"Tôi làm cho cô say mê đến vậy sao?"
Kim Phi nghe thấy vậy, tim hơi đập thình thịch, khuôn mặt bỗng trở nên đỏ bừng, đôi mắt có hơi mơ màng, nói như mê man:
"Anh rất có hương vị đàn ông!"
"Ha ha!"
Phương Hạo Vân không khỏi nở nụ cười, nghĩ: "Có vẻ như là ta đã có sẵn cái máu đi cắm sừng người khác rồi..."
Kim Phi cố ý dán cả nửa thân mình vào trong ngực Phương Hạo Vân, thanh âm mềm nhũn nói:
"Đỡ tôi lên lầu, chìa khóa đây."
Phương Hạo Vân đón lấy chìa khóa, không thể từ chối đành phải đỡ ả ta lên lầu.